Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2755: Đại Diễn

- Đủ ngầu.

Nguyệt Hoa giơ ngón tay cái lên.

- Lần trước ta gặp Đại Diễn, kết quả chỉ sau mấy chiêu đã bị đả thương nặng.

- Thật ra trong hoàn cảnh này cũng bất lợi cho ngươi, một thân sở học của ngươi đều không thể phát huy được.

Diệp Hạo thật tâm nói.

Nguyệt Hoa am hiểu trận đạo. Nhưng hết lần này đến lần khác trên người hắn lại không có đủ vật liệu trận đạo, quyển trục trận đạo lại càng không có cơ hội sử dụng.

- Không phải ai cũng có thể chạy trốn khỏi bàn tay của Đại Diễn.

Từ đôi mắt của Lê Tư lóe lên tia sáng ái mộ nói khẽ.

- Cứ như vậy đi.

Nguyệt Hoa vừa cười vừa nói.

- Huynh đệ, lần này ngươi phải giúp ta báo thù.

- Không thành vấn đề.

Diệp Hạo nhún vai.

Diệp Hạo cũng muốn biết mình đã tăng lên bao nhiêu từ lúc ở Thái Thượng địa thế. Mà đối chiến với cao thủ đứng đầu như Đại Diễm mới có thể kiểm tra ra được.

Thật ra Nguyệt Hoa muốn mình bí mật bày trận, nhưng loại lời này thật sự không thể nói ra được. Bởi vì như vậy cũng hơi xem thường Diệp Hạo.

- Vấn đề bây giờ là các ngươi có thể an toàn đi vào được hay không?

Lúc này Tiểu Lục nhẹ nhàng nói.

- Đừng xem thường ta như vậy.

Nguyệt Hoa trừng mắt nhìn Tiểu Lục.

- Ta không tin độc chướng này có thể phá được thần lực hộ thể của ta.

- Chớ nên cứng đầu thì hơn.

Diệp Hạo nói xong liền phun ra hai ngụm bản nguyên đan khí, ban nguyên đan khí hóa thành hai tia sáng nhu hòa bay đến bao phủ Nguyệt Hoa và Lê tư ở trong.

- Bản nguyên đan khí của ta không kiên trì được quá lâu đâu.

Diệp Hạo cảnh cáo nói.

- Bởi vậy ngay khi vào sơn cốc phải lập tức vọt đi.

Nguyệt Hoa và Lê Tư nghiêm túc gật đầu.

Bọn họ đã sớm cảnh nhận được độc chướng ở đường đi vào sơn cố rất đáng sợ.

Một nhóm bốn người ngay khi vào sơn cốc lập tức vọt về phía trước.

Sau một khắc đan khí bản nguyên trên người ba ngừi Diệp Hạo giống như bị lửa thiêu đốt mà nhanh chóng tiêu tán.

- Độc tố thật đáng sợ.

Diệp Hạo hơi biến sắc.

Một mét!

Mười mét!

Trăm mét!

Khi vọt tới trăm mét, Diêp Hạo liếc thấy mtoj thân ảnh ngã trên mặt đấy không nhìn rõ bộ dạng. Mà càng đi về phía trước, những cái xác cũng ngày càng nhiều. Những chí tôn này đều ngã xuống khi đi về phía trước.

Sắc mặt của Nguyệt Hoa và Lê Tư cũng trở nên ngưng trọng. Lúc đầu bọn họ cho rằng độc chướng sẽ không sâu, nhưng bây giờ đã đi được hơn hai trăm mét, bọn họ vẫn không hề nhìn thấy được điểm cuối. Mà chính lúc này bọn họ phát hiện đan khí bản nguyên xung quanh thân thể bọn họ đã bị tiêu hao gần hết.

- Vận chuyển huyền công.

Nguyệt Hoa nhìn Lê Tư một cái.

Khi bản nguyên đan khí tiêu hao hoàn toàn, bọn họ không hẹn mà cùng vận hàng bản nguyên huyền công. Nhưng khiến bọn họ khiếp sợ là huyền công nở rộ ra thần lực lại không thể ngăn cản nào được độc tố đáng sợ ở bốn phía. Bọn họ phải vận chuyển cực hạn mới có thể duy trì được trạng thái không bị độc tố quấy nhiễu.

Nhưng loại vận chuyển này lại khiến bọn họ cảm giác kinh mạch đều đang nhức nhối.

- Vẫn còn rất xa.

Lê Tư trắng bệch nói.

- Ngay ở phía trước.

Lúc này Tiểu Lục mở miệng nói.

Chỉ sau vài lần hô hấp, một nhóm bốn người đã chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của chướng khí.

Lê Tư và Nguyệt Hoa cũng phải thở dài một hơi.

- Nếu không phải nhờ bản nguyên đan khí của Diệp công tử, ta đoán chừng ta cũng không thể đi được đến nơi này.

Trong lòng Lê Tư vẫn còn sợ hãi nói.

Phải biết Lê Tư đã đạt đến cực hạn.

- Ta lại có thể đi đến nơi này, nhưng cũng phải tổn thương nguyên khí nặng nề.

Nguyệt Hoa nói xong liền khoanh chân ngồi xuống khôi phục.

Từ điểm đó cũng có thể thấy thực lực của Nguyệt Hoa mạnh hơn Lê Tư. Lê Tư cũng khoanh chân ngồi xuống khôi phục.

Diệp Hạo cảnh giác nhìn xung quanh.

Trong sơn cốc này đủ loại kỳ hoa, rất nhiều dị thảo, trông cực kỳ đẹp mắt.

- Tiểu Lục, ngươi thử đi điều tra xem.

Tiểu Lục nói xong liền thả lục xà trong tay áo ra.

Lục xà giãy dụa thân thể rời khỏi. Đại khái qua một khắc đòng hồ, lục xà trong trạng thái thịt bong chạy về.

- Tiểu Lục, ngươi sao vậy?

Tiểu Lục biến sắc nói.

Lục xà phát ra một sợi tinh thần chấn động.

- Tiểu Lục nói nó đụng phải một kẻ đáng sợ ở bên cạnh vách đá phía trước mấy trăm cây số.

Tiểu Lục chỉ vào một hướng nói.

- Chờ chút nữa đi qua đó xem thử.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Nửa canh giờ sau, đám người Diệp Hạo đã khôi phục trạng thái đỉnh phong. Lúc này bọn họ mới đi đến chỗ vách đá kia.

Bên cạnh vách đá có một thanh niên tản ra khí tức bàng bạc, xung quanh hắn xuất hiện chín thế giới rộng lớn như biển, cả chín thế giới này như liền thành một thể.

- Cửu cung.

Thấy một màn như vậy Diệp Hạo giật mình nói.

- Cửu cung của hắn đã luyện thành chín thế giới.

Nguyệt Hoa khiếp sợ nói.

- Hiện giờ chín thế giới này đã liền thành một thể, bây giờ Đại Diễm càng đáng sợ hơn cả trước đây.

Cả một trái tim của Lê Tư cũng chìm xuống.

Lúc này thanh niên kia quay người nhìn đám người Diệp Hao một cái.

- Nếu không muốn chết, vậy cút xa một chút.

- Đại Diễn, ngươi đừng bá đạo như thế.

Nguyệt Hoa hừ lạnh nói.

- Lần trước ngươi may mắt đào thoát, chẳng lẽ lần này ngươi muốn tìm cái chết?

Đại Diễn lạnh lùng nhìn Nguyệt Hoa nói.

- May mắn? Vì sao ngươi không nói ngươi không có thực lực kéo ta ở lại?

Nguyệt Hoa giễu cợt nói.

- Tự tìm cái chết.

Đại Diễn tức giận.

Hắn nói xong, chín thế giới bên người hắn liền hóa thành chín tia sáng vây đám người Diệp Hạo vào.

- Lần này ngươi không còn cơ hội để chạy trốn nữa đâu.

Đại Diễn nhìn Nguyệt Hoa, tựa như nhìn một thằng hề.

- Lần này ta cũng không nghĩ đến việc chạy trốn.

Nguyệt Hoa cười lạnh nói.

- Không biết thực lực Cửu Cung của ngươi thế nào?

Diệp Hạo vừa nói như vậy, thân thể hắn cũng phóng lớn.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Khi thân thể Diệp Hạo tăng lên đến vạn trượng, hắn mang theo thiên địa lư đồng đập xuống thế giới ở đối diện. Có thể thấy ngàn vạn đại đạo từ trong thiên địa lư đồng phun ra.

Oanh một tiếng thế giới bên kia bị thiên địa lư đồng trực tiếp đập nát.

Sắc mặt Đại Diễn lập tức thay đổi.

- Ngươi tự tìm cái chết.

Diệp Hạo cười lớn mang theo thiên địa lư đồng lần nữa đập tới thế giới thứ hai.

- Ngươi nghĩ ngươi còn cơ hội này nữa sao?

Đại Diễn nói xong, tám thế giới kia đồng thời phun ra áo nghĩa bí ẩn.

Hai bên hỗ trợ lẫn nhau hóa thành một thể. Bởi vậy bề ngoài nhìn Diệp Hạo bây giờ tựa như đối kháng với một thế giới, nhưng thực tế Diệp Hạo đang đối kháng với tám thế giới.

Theo thiên địa lư đồng nện vào phía trước, toàn bộ thiên địa đều phát ra tiếng nổ lớn kinh thiên.

Răng rắc!

Khiến Diệp Hạo ngạc nhiên là phía trên thiên địa lư đồng xuất hiện những vết nứt ti ti. Mà khiến Đại Diễn cảm thấy khiếp sợ là tám thế giới của hắn vẫn không ngừng run rẩy.

- Đến.

Diệp Hạo mang theo thiên địa lư đồng, lần nữa đánh ra một chiêu. Bịch một tiếng thiên địa lư đồng trong tay Diệp Hạo lập tức nổ tung. Mà tám thế giới kia cũng vì một chiêu của thiên địa lư đồng mà bể nát.

Phốc!

Phốc!

Diệp Hạo cùng Đại Diễn đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Hạo liên tục lùi lại mười mấy bước mới ngừng lại được. Còn Đại Diễm chỉ lùi lại ba bước đã ngừng lại.

Đại Diễn vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi là ai?

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo? Ta nhớ kỹ ngươi rồi.

Đại Diễn nói xong xoay người rời khỏi.

Nguyệt Hoa muốn chặn đường nhưng lại bị Diệp Hạo ngăn cản.

- Để hắn đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận