Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1810: Tiến Về Hỗn Độn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Sau khi chém giết Lão Tổ Hoàng Kim Bạo Viên, Diệp Hạo nhìn về phía Lão Tổ Tam Túc Kim Ô.

-Ta với Phục Văn Sơn tộc các ngươi quan hệ cũng không tệ lắm, chí ít mặt ngoài chúng ta lấy đạo huynh đệ xưng hô.

Diệp Hạo bình thản nhìn hắn, lời nói bình tĩnh:

-Nhưng thật không ngờ ngươi lại tham chiến, ngươi nhảy ra làm ta thật sự rất khó hiểu.

-Diệp Hạo, lần này ta bị mê hoặc .

Tam Túc Kim Ô Lão Tổ khổ sở nói :

-Ta không cầu ngươi buông tha ta, ta chỉ cầu ngươi nể mặt Phục Văn Sơn, buông tha Tam Tộc Kim Ô Nhất Tộc bọn ta.

-Ta giết Lão Tổ Tam Túc Kim Ô Nhất Tộc, ngươi cảm thấy tộc nhân của ngươi sẽ buông tha cho ta?

Diệp Hạo bình tĩnh nói :

-Nói thật, ta không quan tâm các ngươi uy hiếp, nhưng ta lo lắng các ngươi ra tay đối với Viêm Hoàng Tông.

-Diệp Hạo, bọn họ tuyệt đối sẽ không trả thù ngươi.

Tam Túc Kim Ô Lão Tổ có chút sợ hãi nói.

-Ta phát hiện lần này sở dĩ nhảy ra nhiều Bán Thần như vậy bởi vì trước đó ta quá mức nhân từ.

Diệp Hạo hơi lắc đầu:

-Như vậy bắt đầu từ hôm nay, kẻ nào lại gây hấn với ta thì đừng trách ta không khách khí.

Vừa nói xong, Diệp Hạo đã chém chết Lão Tổ Tam Túc Kim Ô.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía sáu tôn Bán Thần còn lại:

-Giữa chúng ta hẳn không có thù hận, các ngươi giết ta chỉ lo lắng ta uy hiếp thế lực của các ngươi, không biết hiện tại các ngươi có hối hận hay không?

Trong mắt bọn người tràn đầy vẻ bất an.

Vẫn lạc không có gì phải sợ.

Bọn họ lo lắng sau khi bản thân vẫn lạc thì Tộc mình, tông môn phải làm sao?

Diệp Hạo sẽ bỏ qua bọn họ sao?

Đáp án chắc chắn là không .

Diệp Hạo quyết định ra tay chính vì muốn giết cho đến khi bọn họ sợ hãi.

Nếu không làm vậy, bọn người khác sẽ không vì thế mà làm gương.

Sau khi giết sáu tôn Bán Thần này, thần niệm Diệp Hạo giam cầm một Thanh Bức Yêu to lớn ra ngoài.

-Vừa rồi ngươi cũng muốn xuất thủ, nhỉ?

-Không…không…

-Có hay không trong lòng ngươi tự rõ.

Nói xong câu này Diệp Hạo lăng không bóp nát Thanh Bức Yêu.

Chợt Diệp Hạo lạnh lùng quét mắt nhìn mấy chục Bán Thần đang âm thầm quan sát .

-Ta biết rõ phần lớn trong các ngươi đều muốn xuất thủ, mà sở dĩ ta không đợi đến lúc tất cả các ngươi cùng lúc xuất thủ mà vận dụng Tạo Hóa bởi vì ta không muốn liên luỵ quá nhiều Tộc Đàn, đồng thời cũng không muốn tạo sát nghiệt quá lớn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

-Sau khi kết thúc, các ngươi tốt nhất nên thức thời một chút, nếu không ta không để ý dạo một vòng qua Tông,Tộc các ngươi đâu.

Nói xong câu này, thân ảnh Diệp Hạo biến mất.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

Ngũ Trọng Thiên!

Bạo Viên Tộc!

Lúc thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở đây thì thấy tất cả cao thủ Bạo Viên Tộc đã bỏ trốn.

Thần niệm hắn bắt đầu tỏa ra.

Sau một khắc, toàn bộ Lục Trọng Thiên đều xuất hiện trong thức hải Diệp Hạo.

Chưa tới một lần hô hấp, Diệp Hạo đã tìm ra cao thủ đào tẩu của Bạo Viên Tộc.

Đến lúc trừ khử hết những tên này, hắn quét qua ký ức một tên cao thủ Bạo Viên Tộc thì biết được Hoàng Kim Tiểu Bạo Viên này đã đi ra ngoài Hỗn Độn.

Hỗn Độn?

Diệp Hạo trầm tư một cái cũng không xen vào

Hỗn Độn quá lớn.

Đối phương cũng không biết chạy đi đâu.

Diệp Hạo hiện tại cũng không còn nhiều thời gian, không thể lãng phí nhiều trên người hắn.

Nghĩ như vậy, Diệp Hạo cướp sạch Phủ Khố Bạo Viên Tộc sau đó đi đến Viêm Ma Tộc.

Cứ như vậy, hắn cướp sạch phủ khố của những thế lực Bán Thần đã động thủ tấn công mình, sau đó đi đến một chỗ vắng vẻ của Nhị Trọng Thiên.

Diệp Hạo vận dụng Thượng Thương Chi Thủ hóa ba tòa Thạch Sơn thành trăm ức Thần Thạch.

Nhìn Thần Thạch Thần quang ngập trời, trong mắt Diệp Hạo lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Trên trăm ức Thần Thạch!

Diệp Hạo tin tưởng dù tiêu xài thế nào thì trên vạn năm cũng không có vấn đề.

Lấy hết trăm ức Thần Thạch này, Diệp Hạo trở về Viêm Hoàng Tông.

Diệp Hạo nhìn Cô Độc, Vân Nghê Thường, Định Hải Châm, Lão Hoàng Ngưu đang lơ lửng trên không rồi vung tay lên bốn người, bọn họ cảm giác thương thế trên người đang nhanh chóng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Trên lý thuyết, Diệp Hạo có thể đặt chân đến Bán Thần cảnh, chỉ là cho đến nay tu vi hắn không theo kịp.

Mà hiện tại, hắn có năng lực Thần Cấp, muốn chữa trị Lão Hoàng Ngưu thì dễ như trở bàn tay.

Chữa trị cho bọn người Cô Độc xong, Diệp Hạo cảm thấy năng lượng Thần Cấp trong cơ thể nhanh chóng giảm xuống.

Hơi chút trầm ngâm, hắn thả người xé rách không gian đi đến Hỗn Độn.

Thù gì nên báo thì cũng nên báo.

Thừa dịp hiện tại còn thời gian muốn nhìn thử xem trong Hỗn Độn còn có bảo bối gì.

Lúc Diệp Hạo rời đi, trong mắt những Bán Thần âm thầm quan sát tràn đầy sợ hãi.

Cô Độc bọn họ đã khôi phục?

Điều này có chút giống như trò đùa?

Phải biết vừa rồi bọn họ vận dụng Cấm Kỵ Thuật a!

Nhưng bọn họ cũng rõ ràng trận này người tấn công đã thất bại.

Đám Bán Thần còn lại này không phải không có sức đánh một trận.

Nhưng đối mặt với bốn tôn Bán Thần dám vận dụng Cấm Kỵ Thuật thì ai dám tuỳ tiện ra tay?

Vả lại chớ quên Diệp Hạo.

Vừa rồi Diệp Hạo bộc phát chiến lực Thần Cảnh.

Đương nhiên bọn họ cảm thấy nếu là Tạo Hóa thì sẽ có hạn chế.

Nhưng mà kẻ nào lại dám mạo hiểm đi thử?

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

Hỗn Độn!

Trước khi Diệp Hạo đi đến Hỗn Độn, phóng thích toàn bộ Thần Niệm, kinh khủng Thần Niệm nháy mắt phá vỡ không gian bốn phía tràn ngập ra bao trùm tất cả, khoảng chừng mười lần hô hấp sau Diệp Hạo tìm thấy được một chiếc Cổ Thuyền.

Chiếc Cổ Thuyền này chìm chìm nổi nổi trong Hỗn Độn.

Mà trên mũi Cổ Thuyền có một Pháp Chỉ.

Pháp Chỉ này phóng ra cường hoành ba động.

-Bán Thần Pháp Chỉ.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Thân hình hắn lóe lên xuất hiện phía trên Cổ Thuyền này .

-Ngươi là ai?

Một thanh niên trên Cổ Thuyền lộ ánh mắt sợ hãi nhìn Diệp Hạo nói.

-Ngươi là người ở đâu ?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

-Ta là người Phiêu Miểu Đại Lục.

Thanh niên kia chần chờ một chút vẫn trả lời.

-Ngươi lái Cổ Thuyền đến đây làm gì?

-Ta tránh né cừu địch.

Người thanh niên kia trầm giọng nói.

-Tránh né cừu địch?

Diệp Hạo nói đến đây thả người xuất hiện bên cạnh người thanh niên.

Người thanh niên kia lùi lại phía sau mấy bước nói

-Ngươi…ngươi làm sao có thể xuyên qua ranh giới Bán Thần Pháp Chỉ?

-Muốn xuyên thì xuyên qua thôi.

Diệp Hạo nói đến đây đột nhiên cảm ứng được cái gì

-Chờ đã.

Vừa nói xong, Diệp Hạo đã xé rách không gian biến mất.

Đến lúc Diệp Hạo xuất hiện lại thì trên tay hắn có một gốc dây leo, trên gốc dây này có ba trái cây đỏ rực.

-Lôi Minh Quả.

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ăn vào Lôi Minh Quả thì có thể lấy được Chấn Thiên Lôi Thể.

Loại thể chất ngang hàng với Bá Thể.

-Lôi Minh Quả?

Lúc Diệp Hạo ngắt lấy Lôi Minh Quả, phía sau vang lên tiếng kinh hô.

Diệp Hạo quay người nhìn về phía người thanh niên.

-Ngươi biết Lôi Minh Quả?

-Nhà ta là Đan Đạo Thế Gia.

Thanh niên mấp máy bờ môi nói.

Diệp Hạo ah một tiếng sau đó lấy ba Lôi Minh Quả bỏ vào Tiểu Thiên Địa

-Chúng ta nói chuyện chút đi.

Diệp Hạo nhìn thanh niên, mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận