Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2710: Kịp Thời Giáng Lâm

Rời xa khỏi Thần vực.

Cẩu Tôn đang lẳng lặng tu hành ở trong tiểu thế giới của Diệp Hạo, khi một sợi ý niệm của Cẩu Tôn đang đánh nhau với cường giả văn minh vực ngoại, hai con mắt Cẩu Tôn đột nhiên phát ra ánh sáng kinh khủng.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo lập tức xuất hiện ở bên người Cẩu Tôn.

- Pháp chỉ mà ta để lại Viêm Hoàng tông đã được sử dụng.

Ánh mắt Cẩu Tôn lộ ra thần sắc nghi ngờ.

- Theo lý thuyết không có thế lực nào dám ra tay với Viêm Hoàng tông mới phải chứ?

Diệp Hạo cũng trở nên lo lắng.

- Chuyện này…

- Ta mang theo ngươi cấp tốc tiến về Viêm Hoàng tông.

Cẩu Tôn nói xong lập tức đi ra khỏi tiểu thế giới của Diệp Hạo

Diệp Hạo vung tay lên triệu hoán chiến hạm cấm kỵ vào trong tiểu thế giới của hắn.

Sau một khắc thân ảnh của Cẩu Tôn đã biến mất. Tốc độ của chiến hạm cấm kỵ vẫn kém hơn Cẩu Tôn, thế nhưng trong thời gian ngắn trừ phi sử dụng thực lực cực hạn, bằng không căn bản không cách nào so sánh với Cẩu Tôn được. Phải biết chiến lực của Cẩu Tôn cường đại trước nay chưa từng có, dù có so với cấm kỵ đỉnh phong chi cảnh cũng chỉ cách một con đường, có thể nói toàn bộ thiên địa này người có thể đánh bại hắn đã không còn nhiều.

Không gian chồng chất;

Không gian áp súc;

Xuyên qua không gian.

Cẩu Tôn không ngừng thi triển không gian chi thuật, dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi tới Viêm Hoàng tông.

Khi Cẩu Tôn đang toàn lực tiến về Viêm Hoàng tông, đại quân văn minh vực ngoại đã hoàn toàn xé rách phòng tuyến thứ hai mà Viêm Hoàng tông bố trí.

- Chúng ta có nên ra tay không?

- Hiện giờ Viêm Hoàng tông chỉ hi sinh chiến hạm, cao thủ trong tông bọn họ vẫn không hao tổn quá nhiều, lúc này chúng ta ra tay làm gì?

- Viêm Hoàng tông còn có rất nhiều nội tình, yên tâm, Viêm Hoàng tông có thể ứng phó.

- Nhưng Đường tông chủ đã nói một khi phòng tuyến thứ ba tan tác, nàng sẽ không xen vào chuyện này nữa.

- Nơi này là địa phận của Viêm Hoàng tông, ngươi nghĩ Viêm Hoàng tông không điếm xỉa tới sao?

- Đúng vậy, văn minh vực ngoại đã hao tổn rất nhiều cao thủ trong tay Viêm Hoàng tông, ngươi cảm thấy văn minh vực ngoại có bỏ qua cho Viêm Hoàng tông không?

- Đến lúc này Viêm Hoàng tông vì sao còn không cho Thời Gian chi chủ hiện thân?

- Ta không biết Thời Gian chi chủ còn có thể hiện thân hay không? Nhưng ta nghĩ chuyện này hiện thân này vẫn có giới hạn, bằng không Viêm Hoàng tông đã sử dụng từ sớm rồi.

- Vì sao các đại thế lực không nhanh chóng tiếp viện, bọn hắn chưa chắc không có tâm tư này.

Đối với các thế lực tranh bá khác, Viêm Hoàng tông giống như một loại khác vậy. Bọn họ không tham gia bất kỳ tranh đoạt gì, điều này khiến rất nhiều thế lực khó chịu.

Tại sao?

Ngươi muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi?

Bởi vậy bây giờ nhìn thấy đội cơ giới của Viêm Hoàng tông hao tổn, trong lòng bọn hắn cực kỳ vui vẻ.

Đại quân văn minh vực ngoại rất nhanh đã giết tới ranh giới phòng tuyến thứ ba, đội cơ giới thứ hai của Viêm Hoàng tông vẫn kiên quyết chống trả, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra phía Viêm Hoàng tông không thể ngăn được.

Bởi vì nhân số không cân bằng, phía Viêm Hoàng tông chỉ có một ngàn Thần Vương cấp, mà bên văn minh vực ngoại lại có tận bốn ngàn Thần Vương.

Làm sao chống lại được đây?

Nếu không phải nhờ trước đó các tướng sĩ Viêm Hoàng tông bày trận pháp, phía bên Viêm Hoàng tông rất dễ dàng bị người khác đánh cho tan tác.

Một khắc đồng hồ trôi qua.

Hai khắc đồng hồ đi qua.

Ba khắc đồng hồ đi qua.

- Rút lui thôi.

Diệp Thiên Thiên đỏ hồng mắt nói.

Diệp Thiên Thiên biết rõ lần này Viêm Hoàng tông lui lại cũng mang ý nghĩa phải tặng khu vực gần đó cho văn minh vực ngoại. Mà sinh linh trong những khu vực này cũng sẽ chịu số phận.

Nhưng lúc này cũng không thể quản được nhiều thứ như vậy. Chẳng lẽ phải điều toàn bộ tinh nhuệ tới sống chết một trận cùng với văn minh vực ngoại sao?

rất rõ ràng Viêm Hoàng tông một lần này lui liền mang ý nghĩa đem gần đó địa hạt tặng cho vực ngoại văn minh. Mà những cái này địa hạt sinh linh lại nên là bực nào vận mệnh a?

- Rút lui.

Đường Phiên Phiên cắn răng hô.

Đường Phiên Phiên vừa dứt lời, gần ngàn tàu chiến hạm nhao nhao quay lại rời khỏi. Nhưng vào lúc này từ phía sau bọn họ lại xuất hiện bốn thân ảnh khủng bố như vực sâu.

Bốn vị này đều là nửa bước cấm kỵ.

Chống đối?

Làm sao ngăn cản đây?

Hơn ngàn cao thủ Viêm Hoàng tông đều không để bốn vị nửa bước cấm kỵ này tàn sát.

- Chẳng lẽ phải gọi Thời Gian chi chủ sao?

Đường Phiên Phiên thật không muốn gọi Thời Gian chi chủ. Bởi vì mỗi lần Thời Gian chi chủ hiện thân cũng hao tổn đi một phần năng lượng.

- Ta cho các ngươi một cơ hội sống

Một con bọ ngựa hóa thành trung niên lạnh lùng nói.

- Thần phục Thần Đường nhất tộc chúng ta.

- Viêm Hoàng tông sẽ không thần phục bất kỳ kẻ nào hết.

Đường Phiên Phiên nhìn thẳng vào trung niên kia nói.

- Vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí.

Trung niên kia nói xong đại thủ lập tức vồ tới Đường Phiên Phiên.

Đường Phiên Phiên nhanh chóng cảm thấy thân thể mình bị khống chế, không thể động đậy. Đây chính là do cường giả nửa bước cấm kỵ khống chế. Chỉ có cùng cấp bậc mới có thể ứng phó được.

- Tông chủ.

Cường giả nửa bước cấm kỵ kia của Viêm Hoàng hoảng sợ nói.

Nhưng ngay trong nháy mắt hắn muốn tiến lên ngăn cản, hắn lại bị mấy sát niệm khác khóa chặt. Mà đúng lúc này một vòng ánh sáng rực rỡ như mặt trời phóng tới, lấy khí thế như sét đánh đánh bể thân thể của trung niên kia.

- Cái gì?

Sắc mặt của ba nửa bước cấm kỵ còn lại đều thay đổi.

- Không tốt.

- Đây là cấm kỵ pháp bảo.

- Mau lui lại.

Ba nửa bước cấm kỵ kia đang định lui về sau bỗng Kim Cương quyển lại tràn ra ánh sáng chói mắt che luôn thân thể ba nửa bước cấm kỵ kia.

- Dám cả gan?

Từ bên trong vết nứt không gian kia truyền ra âm thanh sợ hãi.

- Có cái gì mà không dám?

Lúc này thân ảnh Cẩu Tôn xuất hiện ở bên cạnh vết nứt không gian kia, hai con mắt hắn lóe lên ánh sáng còn hơn cả nhật nguyệt.

- Cũng chỉ mới đặt chân đến cấm kỵ chi cảnh đã dám đánh chủ ý vào Viêm Hoàng tông ta, ta xem các ngươi thật sự chán sống rồi.

Nói đến đây một quyền của Cẩu Tôn đánh tới vết nứt không gian kia.

Răng rắc!

Vết nứt không gian bịch một tiếng liền bể nát, năm nhánh quân đoàn xuất hiện trong mắt của thế nhân.

Bốn thân ảnh như chúa tể tồn tại sừng sững bên trong Vạn Cổ Thanh Thiên, trên người bọn họ nở rộ ra chấn động khiến cho cả Thần vực cũng vì đó mà run rẩy.

- Bốn cường giả cấm kỵ.

- Không, là năm cường giả cấm kỵ, còn một người đang đại chiến với ý niệm của Cẩu Tôn ở bên ngoài.

- Bọn họ muốn hàng lâm sao?

- Không thể hàng lâm được, bọn họ không thể đánh thủng được lớp màng của Thần vực.

Lúc này đám người mới để ý thấy phía trước bốn cường giả cấm kỵ vẫn còn có một tầng gợn sóng hư vô.

Đó chính là màng bảo hộ của Thần vực.

- Ngươi dám tới sao?

Cường giả cấm kỵ bị Cẩu Tôn nhục mạ hừ lạnh nói.

- Có gì mà không dám?

Cẩu Tôn loé lên một cái lập tức xuất hiện đối diện cường giả cấm kỵ kia.

Bốn cường giả cấm kỵ kia liếc nhau liền không hẹn mà cùng xuất thủ về phía Cẩu Tôn.

Kim Cương quyển phá vỡ trời cao chặn lại một cường giả cấm kỵ. Ba cường giả cấm kỵ còn lại nhìn Cẩu Tôn, ánh mắt lộ ra sát ý dữ tợn.

- Sau khi tu vi ta tăng lên còn chưa được ra tay thoải mái một lần. Coi như dùng các ngươi thử xem cực hạn của ta ở đâu?

Cẩu Tôn cười lớn xuất thủ về phía ba cường giả cấm kỵ kia.

Hai bên vừa mới giao thủ, sắc mặt ba cường giả cấm kỵ kia lập tức tái mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận