Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1628: Đường Phiên Phiên chấn kinh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Tiếp theo vật phẩm đấu giá vẫn là một khối Khoáng Thạch, đồng dạng khối Khoáng Thạch này cũng ẩn chứa trọng bảo, nhưng đến cùng có đáng giá 33 ức hay không, thì phải do các vị khán giả lựa chọn

Sau khi Triết Long vừa nói xong, đám người cảm thấy chấn kinh bởi vì một khối Khoáng Thạch còn muốn lớn hơn khối khi nãy xuất hiện bên người hắn.

Tầm Bảo Tông Sư giữa sân tức khắc bắt đầu đánh giá.

Diệp Hạo chú ý tới thân thể mềm mại bạch y nữ tử bên người khẽ run lên.

- Chẳng lẽ nàng cũng có Kiến Vi Chi Mâu?

Diệp Hạo thông qua Kiến Vi Chi Mâu nhìn ra bên trong khối Khoáng Thạch này hàm chứa từng sợi Nguyệt Hoa lưu quang, nhưng bên trong Nguyệt Hoa lưu quang đến cùng bao vây thứ gì Diệp Hạo lại không biết.

- Ngươi biết rõ bên trong Khoáng Thạch có cái gì không?

Diệp Hạo thăm dò hỏi.

- Khoáng Thạch đều có một lớp ngăn cách Thần Niệm, chẳng lẽ thường thức này ngươi cũng không biết sao?

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo một cái im lặng nói, bất quá chợt Đường Phiên Phiên nghĩ tới cái gì:

- Ngươi —— ngươi có thể xem thấu tầng cách ly của Khoáng Thạch?

- Có thể!

Diệp Hạo gật đầu.

- Chẳng lẽ ngươi có Kiến Vi Chi Mâu trong truyền thuyết?

Đường Phiên Phiên nghĩ một lát, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nói.

- Ngươi làm sao biết?

Diệp Hạo nghe được Đường Phiên Phiên nói toạc ra Kiến Vi Chi Mâu thì hỏi.

- Ta là Tầm Bảo Đại Tông Sư.

Đường Phiên Phiên cường điệu nói.

- Tin ngươi mới lạ

Diệp Hạo nhếch miệng.

Hiện tại Diệp Hạo cơ hồ có thể khẳng định Đường Phiên Phiên cũng nắm giữ Mâu Thuật có thể xem thấu thạch y.

Nhưng rốt cuộc Mâu Thuật gì thì hắn không biết.

- Nội tình thâm hậu.

Diệp Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Diệp Hạo đối với Bộ Lạc Đại Uyên này càng thêm cảm thấy hứng thú.

Bất quá hiện tại hắn không chuẩn bị tiến về Đại Uyên.

Làm sao cũng phải từ Thế Giới kia trở lại hẵng nói?

- 33 ức.

- 34 ức.

- 35 ức.

Tu Sĩ giữa sân nhao nhao đấu giá.

Bất quá Thế Lực đấu giá đều rất cẩn thận, mỗi lần đấu giá đều phải dừng lại một chút thời gian.

Muốn từ trong tay Ngọa Long Sơn nhặt chỗ tốt cũng không phải chuyện dễ.

- 36 ức.

- 37 ức.

- 38 ức.

Trên đời này vĩnh viễn đều không thiếu thốn dân cờ bạc.

Bởi vậy dù biết rõ hi vọng xa vời, nhưng mọi người cũng đấu giá vô cùng nhiệt tình.

Đường Phiên Phiên nhìn thấy hỏa hầu không sai biệt lắm mặt lộ do dự ra giá:

- 39 ức.

Đường Phiên Phiên đấu giá khiến cho một chút Tu Sĩ vụng trộm chú ý nàng sáng lên.

- 40 ức.

- 41 ức.

- 42 ức.

- 43 ức.

Đường Phiên Phiên bất đắc dĩ.

Nàng xem như phát hiện dù bản thân ngụy trang như thế nào người khác cũng biết nàng là người có khả năng kím tiền.

Phải biết những gia hỏa kia đều là lão Hồ Ly.

Bọn họ từ thần sắc Đường Phiên Phiên đã sớm phát hiện một chút manh mối.

- Ngươi có biết ngươi hiện tại là chong chóng đo chiều gió hay không.

Diệp Hạo cười nói.

- Muốn ta mua cho ngươi không?

- Không cần.

Đường Phiên Phiên lắc đầu.

- Bọn họ nghĩ đấu giá thì để bọn họ đấu giá, ta cũng phải nhìn xem bọn họ có bao nhiêu tiền?

Nói đến đây Đường Phiên Phiên liền mở miệng nói.

- 44 ức.

Đường Phiên Phiên ra giá khiến mắt càng nhiều Tu Sĩ hơn sáng lên.

Bởi vậy Tu Sĩ cạnh tranh ngày càng nhiều.

Không qua bao lâu thời gian, giá khối Khoáng Thạch đã nhảy lên tới 60 ức.

- Ngươi xác định còn muốn tiếp tục cạnh tranh?

Diệp Hạo mở miệng cười hỏi.

- Ta cảm thấy dựa theo loại tình huống này có thể tăng tới 70 ức.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo một cái sau đó, nói:

- 70 ức.

Thế Lực tham dự cạnh tranh giật mình, chợt trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Bởi vì ai cũng không bỏ ra nổi nhiều như vậy.

Nhưng rất nhanh, mấy đại biểu châu đầu ghé tai, chốc lát sau một lão giả cười cạnh tranh:

- 71 ức.

- Mấy nhà này liên hợp đấu giá.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi giúp ta cầm xuống, đợi chút nữa ta cho ngươi Tiên Thạch.

Đường Phiên Phiên suy nghĩ một chút, nói.

- 80 ức.

Diệp Hạo vứt cho Đường Phiên Phiên một cái ánh mắt thắng lợi, ngay khi Đường Phiên Phiên tức giận hắn mở miệng hô.

Mấy lão giả cạnh tranh đều kinh nghi bất định nhìn về phía Diệp Hạo.

- Vị Công Tử này vừa rồi ngươi cũng đã mua một khối Khoáng Thạch.

Lão giả vừa mới ra giá 71 ức bất đắc dĩ nói.

- Làm sao? Không được?

Diệp Hạo nói đến đây thì ra giá tiếp.

- 90 ức.

Lão giả kia ngẩn người nói:

- Ta còn không có đấu giá mà?

- Ta cùng bản thân ta đấu giá không được sao?

Lão giả kia ngơ ngác.

Toàn trường muốn té xỉu.

Bọn họ không phải không gặp qua kỳ hoa, thế nhưng kỳ hoa giống như Diệp Hạo thì lần đầu tiền nhìn thấy.

10 ức Tiên Thạch nói ném đi liền ném đi?

Loại tình huống này ai còn dám đấu giá?

Diệp Hạo thanh toán xong 90 ức Tiên Thạch sau đó liền đưa Càn Khôn Túi cho Đường Phiên Phiên.

- Ai bảo ngươi cùng bản thân đấu giá?

Đường Phiên Phiên trừng Diệp Hạo một cái.

- Ta nhiều tiền, không được sao?

- Ngươi giúp ta đấu giá thì có?

- Ta đây phải đưa ngươi mà.

- Ai bảo ngươi đưa?

- Kỳ thật Tiên Thạch đối với ta mà nói chỉ là một con số.

- Ngươi không cảm thấy mình nói câu này quá trang bức?

- Đối với người không hiểu rõ ta sẽ cảm thấy ta trang bức, nhưng trên thực tế thực sự ta không quan tâm Tiên Thạch.

- Vậy ngươi cho ta 800 ~ 1000 ức Tiên Thạch.

Đường Phiên Phiên thuận miệng nói.

- Cho ngươi.

Khiến cho Đường Phiên Phiên không nghĩ tới là Diệp Hạo thật đưa cho nàng một Túi Càn Khôn, mà càng khiến nàng cảm thấy chấn kinh là trong Túi Càn Khôn có 3000 ức Trung Phẩm Tiên Thạch.

- 3000 ức?

Dù nàng không có bao nhiêu khái niệm đối với kim tiền, nhưng khi nhìn thấy nhiều Tiên Thạch như vậy, nàng vẫn có một loại cảm giác lộn xộn.

Đây không phải 30 ức, cũng không phải 300 ức, mà là 3000 ức.

Sao hắn có thể tùy tiện cho mình?

Cho dù Ngọa Long Cốc cũng không có 3000 ức Tiên Thạch đâu.

Trong Bộ Lạc, Đường Phiên Phiên có thể xuất ra số Tiên Thạch này, nhưng số lượng lớn như vậy thường được dự trữ.

- Ta muốn biết rõ tại sao ngươi có nhiều Tiên Thạch như vậy?

- Vậy ngươi phải nói cho ta biết, ngươi nắm giữ Mâu Thuật gì?

Đường Phiên Phiên hơi trầm ngâm rồi nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo vung tay lên ngăn cách không gian bốn phía, tiếp theo trong tay hắn xuất hiện một khối đá.

- Cẩn thận nhìn xem khối Thạch Đầu này.

Diệp Hạo nói khẽ.

Ánh mắt Đường Phiên Phiên nhìn chằm chàm vào Thạch Đầu.

Theo theo Diệp Hạo quăng khối Thạch Đầu lên, Đường Phiên Phiên khiếp sợ phát hiện khối Thạch Đầu biến ảo, cùng lúc đó tràn ra từng đạo Linh Lực, đợi đến khi khối Thạch Đầu kia rơi xuống trong tay Diệp Hạo đã hóa thành một khối Trung Phẩm Tiên Thạch.

Đường Phiên Phiên tiến lên, nhận khối Thạch Đầu từ trong tay Diệp Hạo rồi nghiêm túc kiểm tra, nàng bắt đầu rút ra Linh Lực trong đó, mà trắc thí như thế nào thì cũng thấy khối thạch đầu này cũng là một khối Tiên Thạch hàng thật giá thật.

- Sao ngươi làm được?

Đường Phiên Phiên kinh ngạc vô cùng nhìn Diệp Hạo.

- Đây là một tạo hóa của ta.

Diệp Hạo cười nói:

- Nếu ta muốn thì một ngày có thể chế tạo 300 ức Trung Phẩm Tiên Thạch chỉ trong mấy hơi thở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận