Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1685: Tiểu Ngộ Đạo Thụ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Xoát!

Ngay khi Diệp Hạo rời đi được nửa phút thì thân ảnh của Đại Thiên Cẩu lại xuất hiện.

Ánh mắt Đại Thiên Cẩu âm trầm nhìn xem bốn phía, Thần Niệm không ngừng lướt qua.

- Khí tức của Tiểu Ngộ Đạo Thụ biến mất ở nơi này.

Đại Thiên Cẩu thấp giọng nói.

- Nhất định đã tiến vào Không Gian Pháp Bảo.

Bất quá do người nào mang đi đây?

Mũi của Thiên Cẩu tiếp tục ngửi, rất nhanh đã đánh hơi được một sợi Ma Khí ẩn tàng cực sâu.

- Ma Tộc.

- Ma Thần của Đệ Nhất Trọng Thiên có mấy vị, mà Đệ Tam Cảnh hình như chỉ có Vô Tướng.

- Vô Tướng?

- Bất quá nếu Vô Tướng thì không cần ẩn tàng trong bóng tối, lại càng không cần xóa tất cả dấu vết của bản thân trước khi rời đi.

- Đối phương nhất định vận dụng Bí Thuật.

- Đáng chết.

- Rốt cuộc là người nào?

- Đừng để cho ta tìm ra được ngươi.

Thiên Cẩu thiên sinh khứu giác cũng rất nhạy cảm.

Hắn thông qua khí tức trên người Ngộ Đạo Thụ truy tung đến phương vị của Tiểu Ngộ Đạo Thụ.

Chỉ là hắn nghĩ không ra lại bị một tên có tu vi kém xa mình giành lấy.

Phẫn nộ trong lòng hắn có thể nghĩ.

Bởi vậy Thiên Cẩu đi khắp thế giới tìm kiếm.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-)

. . .

Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo cùng Khổng Dĩnh Nhi chiến đấu trên giường một ngày một đêm sau đó hắn ôm Khổng Dĩnh Nhi nặng nề ngủ đi.

Lần này lại ngủ một ngày một đêm.

Đợi đến khi Diệp Hạo tỉnh lại đã đến ngày thứ ba.

Diệp Hạo mở hai mắt, Khổng Dĩnh Nhi cũng tỉnh.

- Công Tử, người lần này trở về có phải có chuyện gì gấp không?

Khổng Dĩnh Nhi nằm trong ngực Diệp Hạo, nhẹ giọng hỏi.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo vuốt ve mái tóc như mây của Khổng Dĩnh Nhi, ôn nhu nói.

- Vậy Công Tử còn đi nữa không?

Khổng Dĩnh Nhi hỏi tiếp.

- Tạm thời không đi.

- Vậy còn phải đi nữa à.

- Chờ thêm 2 ~ 3 năm ta chuẩn bị tiến về Lục Trọng Thiên một lần.

Diệp Hạo cười nói.

- Bất quá sẽ không ở Lục Trọng Thiên quá lâu.

- Thật?

- Thật.

Nguyên Nhất nói cho Diệp Hạo chỉ cần đợi không đến 1 năm thì có thể triệu hồi ra Thần Cấp ý niệm hóa thân, nhưng Diệp Hạo cảm thấy cần nhiều thời gian hơn, dù sao thời gian càng dài đến lúc đó triệu hoán hóa thân lại càng mạnh.

Diệp Hạo xem chừng 3 năm nữa sẽ vững vàng.

- Ta nghe nói Tu Hành Văn Minh ở Bát Trọng Thiên cũng đã đi đến Đỉnh Phong.

Khổng Dĩnh Nhi không nhịn được nói.

Nàng không hy vọng Diệp Hạo rời đi.

Nhưng nàng lại rõ ràng tâm tư muốn tăng lên của Diệp Hạo.

Bởi vậy Khổng Dĩnh Nhi vẫn hỏi.

- Lần này ta lấy được cơ duyên rất lớn, cơ duyên ở Bát Trọng Thiên không có khả năng so sánh được.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Bởi vậy vô kỳ cơ duyên của Bát Trọng Thiên hay Thất Trọng Thiên, ta đều không quan tâm.

Diệp Hạo nói lời này cũng không phải tự tin thái quá.

Phải biết Diệp Hạo ở Thần Quốc chiếm được quá nhiều cơ duyên.

Những cơ duyên này đủ cho Diệp Hạo hưởng thụ cả đời.

- Có cần thông tri cho Thanh Thanh các nàng không?

- Không cần.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Tin tức ta trở về, nàng không nên tiết lộ ra ngoài.

- Tại sao?

Khổng Dĩnh Nhi không hiểu hỏi.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm kể lại chuyện về Tiểu Ngộ Đạo Thụ cho Khổng Dĩnh Nhi một lần.

- Nếu vậy mà nói Thiên Cẩu chẳng phải đang tìm kiếm Công Tử sao?

- Đây cũng là lí do tại sao ta không để nàng tiết lộ tin tức.

- Thế nhưng chỉ cần hiện thân thì có khả năng bị Thiên Cẩu tìm được.

- Lúc ấy ta vận dụng Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật, ta lưu lại khí tức Ma Tộc.

". . ."

Tiểu Thiên Địa!

Tiểu Ngộ Đạo Thụ kinh khủng.

Từ khi ba ngày trước vị kia ném hắn tới nơi này sau đó không thấy hình bóng.

Là giết là róc thịt ngươi cũng phải nói một câu chứ.

Ngay khi Tiểu Ngộ Đạo Thụ tức giận thì thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện trước mặt hắn.

- Ngươi.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ không khỏi lui về sau một bước.

Diệp Hạo lấy ra một mảnh Ngộ Đạo Diệp nói.

- Cái này ngươi biết không?

- Đây là lá cây trên người Lão Tổ ta trước kia.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói đến đây kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Chẳng lẽ ngươi thực sự do Lão Tổ mời đến dẫn ta đi?

- Nếu không thì còn ai?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Vì mang ngươi đi, ngươi biết ta phải bỏ ra thứ gì không?

Phải biết Thiên Cẩu là tồn tại Đệ Nhị Cảnh.

Nghe được Diệp Hạo nói vậy, trên mặt Tiểu Ngộ Đạo Thụ lộ ra thần sắc khó coi.

- Thật xin lỗi.

- Nói xin lỗi có ích gì?

- Ta —— ta về sau sẽ báo đáp ngươi.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ vội nói.

Trên mặt Diệp Hạo lúc này mới lộ ra vừa lòng.

- Lão Tổ hiện tại thế nào?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ chợt nghĩ tới cái gì, khẩn trương hỏi.

Kỳ thật khi hỏi ra câu này, trong lòng hắn đã có đáp án.

Lão Tổ nhất định Độ Kiếp thất bại, nếu không Thiên Cẩu sao dám tới truy sát hắn?

Trừ phi hắn không muốn sống nữa.

- Lão Tổ của ngươi không vẫn lạc.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Không vẫn lạc?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ khẽ giật mình.

- Nếu không vẫn lạc thì tên Thiên Cẩu kia tại sao còn dám tới truy sát ta?

- Lão Tổ của ngươi không vẫn lạc, nhưng cũng không Độ Kiếp thành công.

Diệp Hạo nhìn xem Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói.

- Lão Tổ của ngươi bị trọng thương, hiện tại một số Bán Thần ngấp nghé Bản Nguyên của Lão Tổ ngươi cùng Bí Thuật mà hắn dùng khi Độ Kiếp thất bại mà không vẫn lạc, lúc này mới không tiếc vượt qua một đám Thế Giới đến đây truy nã ngươi để uy hiếp Lão Tổ ngươi.

- Vậy Lão Tổ của ta không có việc gì hả?

- Cái này ta cũng không biết.

Diệp Hạo nhún vai một cái đáp.

- Bất quá Lão Tổ của ngươi dám Độ Kiếp, tất nhiên cũng sẽ có lưu chút thủ đoạn.

- Thế nhưng mà….

- Không nhưng nhị gì hết, thời gian tiếp theo, ngươi ở nơi này hảo hảo mà tu luyện đi.

Diệp Hạo cắt đứt lời nói của Tiểu Ngộ Đạo Thụ.

- Chờ ngươi cường đại, sẽ không cần tiếp tục giấu ở chỗ này. Đúng rồi, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ không biết tại sao Diệp Hạo hỏi vấn đề này.

Nhưng hắn vẫn nghiêm túc trả lời.

- Năm nay 3000 tuổi.

- 3000 tuổi mới tu luyện tới Tiên Tôn cảnh?

Diệp Hạo đầy vẻ khinh bỉ nhìn hắn, nói.

- Dựa theo tuổi tác của Nhân Loại các ngươi ta năm nay vẫn chưa tới 15 tuổi đó.

Diệp Hạo không khỏi nghĩ đến mà sợ.

15 tuổi Tiên Tôn?

Điều này thực có chút kinh khủng.

Nhưng Diệp Hạo làm sao có thể thừa nhận Tiểu Ngộ Đạo Thụ cường đại đây?

- Năm ta 8 tuổi đã tu luyện tới Tiên Tôn cảnh rồi.

- Khoác lác.

- Ngươi mới là tên khoác lác.

- Ta không khoác lác.

Diệp Hạo tức khắc cảm thấy tên này không thể hảo hảo tán gẫu được.

- Chúng ta trở về vấn đề chính đi.

Diệp Hạo bình tĩnh một chút, lên tiếng.

- Chuyện gì?

- Ngươi không phải nói muốn báo đáp ta sao?

- Đúng vậy.

- Ngươi hiện tại có cái gì có thể giúp ta không?

- Không có.

- Thật vô dụng.

- Ngươi.

Nhìn thấy Tiểu Ngộ Đạo Thụ ủy khuất muốn rơi nước mắt, Diệp Hạo phất phất tay nói.

- Được rồi được rồi, về sau ngươi ngay ở chỗ này hảo hảo tu hành, không cho phép quấy rối, biết không?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ quay đầu lại không để ý đến Diệp Hạo nữa.

Diệp Hạo đành phải gọi Trần Nguyệt Lan đến.

- Nguyệt Lan, ngươi mang Tiểu Ngộ Đạo Thụ đi quen thuộc hoàn cảnh nơi này đi.

Trần Nguyệt Lan nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo lập tức chạy tới trung ương Tiểu Thiên Địa. Hắn muốn nhìn xem lúc này hiệu quả của Đạo Bia so trước đó mạnh bao nhiêu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận