Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2712: Gặp Lại Phụ Mẫu

Ngũ Hành mâu thuật!

Nó được công nhận là một trong mười đại mâu thuật.

- Người đời đều nói Diệp tông chủ là cao thủ đệ nhất thế hệ trẻ, xem ra cũng chỉ đến vậy.

Thi Họa nhìn Diệp Hạo dễ dàng đã bị khống chế, nở nụ cười.

- Ngũ Hành mâu thuật đúng thật là một loại mâu thuật không tệ, nhưng ngươi còn chưa khai quật toàn bộ tinh túy của loại mâu thuật này ra.

Diệp Hạo vừa nói hai con mắt lập tức bắn ra ánh sáng như vực sâu, Ngũ Hành lĩnh vực bao phủ xung quanh hắn nhanh chóng bị sụp đổ, cùng lúc đó ánh mắt hắn đã khống chế được Thi Họa.

Sắc mặt Thi Họa lập tức thay đổi. Ánh mắt tràn ngập uy áp này thực sự quá mạnh. Dù nàng không ra tay toàn lực, nhưng vẫn có thể cảm nhận được bản thân rất khó có thể đánh vỡ được.

- Đây là loại mâu thuật gì?

- Trong mười đại mâu thuật có thể tùy tiện là trấn áp được Ngũ Hành mâu thuật chỉ có mâu thuật xếp hạng thứ ba thôi.

- Mâu thuật xếp hạng thứ ba cũng chỉ là truyền thuyết thôi.

Sắc mặt Thi Họa có chút khó coi.

Nàng tự xưng là vô địch trong thế hệ tuổi trẻ. Nhưng bây giờ lại thua trong tay đối tượng nàng khinh thường.

Chuyện này khiến nàng cảm thấy cực kỳ bị sỉ nhục.

- Phá cho ta.

Thi Họa gầm thét trong lòng.

Năng lượng ẩn chứa trong cơ thể như sóng to gió lớn bạo phát ra, năng lượng chấn động mênh mông khiến tu sĩ toàn trường cũng phải kinh ngạc.

- Cảnh giới của Thi Họa hình như là Thần Vương cao giai.

- Nói đúng hơn, Thi Họa cách Thần Vương đỉnh phong chỉ còn một bước.

- Nhưng tại sao ta lại cảm thấy năng lượng mà Thi Họa bùng nổ ra có thể so được với Thần Hoàng cảnh tầng thứ nhất như ta vậy.

- Tương lai Thi Họa tuyệt đối có thể trở thành Đại Thần Vương.

- Dù gì Thi Họa cũng là nữ nhi của thành chủ Thiên Không thành, tương lai trở thành Đại Thần Vương cũng là chuyện ván đã đóng thuyền.

Nhưng rất nhanh những tu sĩ này phát hiện dù Thi Họa bùng nổ năng lượng khủng bố như thế nào nhưng lĩnh vực giam cầm xung quanh nàng vẫn không hề có một chút chấn động nào.

- Cảnh giới của Diệp Hạo…?

- Thần Vương đỉnh phong thông thường căn bản không thể làm được, hơn phân nửa Diệp Hạo đã đạt đến Đại Thần Vương.

- Đại Thần Vương a!

Đại Thần Vương mang ý nghĩa cái gì?

Mọi người rất rõ ràng!

Tương lai có thể trở thành cường giả cấm kỵ.

- Dựa vào cảnh giới để áp chế ta, có gì tài ba?

Đã trôi qua thật lâu nhưng vẫn không đột phá nổi, Thi Họa trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Có khác biệt về cảnh giới hay không, ngươi đều không phải là đối thủ của ta.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động thu lại thiên nhãn chi thuật.

- Một ngày nào đó ta sẽ đường đường chính chính đánh bại ngươi.

Thi Họa lạnh lùng liếc Diệp Hạo một cái nói.

Khi Thi Họa quay người chuẩn bị rời khỏi, Diệp Hạo lại gọi nàng lại.

- Chuyện gì?

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền ném cho Thi Họa một bình ngọc.

Thi Họa nghi ngờ nhận lấy, khi nàng mở ra bình ngọc ra, hào quang sáu màu chen nhau phóng lên bầu trời. Âm thanh vang đội thiên địa, đan hương xông thẳng vào mũi.

Một màn này khiến các tu sĩ vây xem đều chấn động.

- Đây là cái gì?

- Đây chắc chắn là đan dược Hoàng cấp.

- Đây chẳng lẽ là Lục Chuyển Kim Đan trong truyền thuyết?

- Đan dược xếp hạng thứ ba trong các loại đan dược chế tạo căn cơ Hoàng cấp, Lục Chuyển Kim Đan?

- Không phải đan phương của Lục Chuyển Kim Đan đã sớm thất truyền rồi sao?

- Trong tay các đại cấm địa vẫn còn giữ đan phương của Lục Chuyển Kim Đan, nhưng chuyện khó chính là sáu tài liệu trân quý để chế tạo Lục Chuyển Kim Đan cơ.

- Ta không hiểu vì sao Diệp Hạo lại đưa vật trân quý như Lục Chuyển Kim Đan cho Thi Họa?

- Ta cũng hiếu kỳ.

Từ cuộc đối thoại giữa Diệp Hạo và thành chủ Thiên Không thành trước đó vẫn có thể nhận ra quan hệ giữa Viêm Hoàng tông và Thiên Không thành không được tốt lắm.

Thi Họa giật mình.

Diệp Hạo đang làm chuyện gì?

Đưa cho mình một viên Lục Chuyển Kim Đan?

Phải biết dù là Thiên Không thành hiện giờ cũng chưa gom đủ vật liệu để chế tạo Lục Chuyển Kim Đan.

- Ngươi... tại sao lại đưa cho ta Lục Chuyển Kim Đan?

Thi Họa cắn môi hỏi.

- Tương lai ngươi sẽ hiểu.

Diệp Hạo nói đến đây lại nhìn về hướng Vô Ngân sơn nói.

- Vô Ngân, sổ sách giữa chúng ta cũng nên tính toán thôi.

Toàn trường xôn xao!

Giữa Viêm Hoàng tông và Vô Ngân sơn có thù?

Trước đó Viêm Hoàng tông là mục tiêu công kích, Diệp Hạo không thanh toán Vô Ngân sơn. Nhưng bây giờ lại không cần lo lắng vấn đề này nữa. Hiện tại Viêm Hoàng tông không còn sợ bất kỳ thế lực nào.

- Mời Diệp tông chủ tới nói chuyện.

Sau một lúc một âm thanh bất đắc dĩ vang lên từ hướng Vô Ngân sơn, tiếp lấy một cây cầu gãy yên lặng không một tiếng động xuất hiện ở dưới chân Diệp Hạo. Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại một thân một mình bước lên cây cầu gãy đó. Chẳng lẽ Diệp Hạo không lo lắng Vô Ngân sơn động thủ với mình sao?

Bọn họ không hiểu rõ, thật sự không hiểu.

- Tiền bối.

Đường Phiên Phiên lo âu nhìn về phía Cẩu Tôn.

- Ngươi yên tâm, nếu Vô Ngân không động thủ thì thôi, nhưng nếu dám động thủ, chỉ vài phút ta sẽ giết chết hắn.

Cẩu Tôn mặt không đổi sắc nói.

Trên thân thể Diệp Hạo có một chiếc chiếm hạm thực lực khá mạnh mẽ. Dưới sự suy xét của Cẩu Tôn, chiếc chiến hạm kia dù không sử dụng ý niệm mà Phượng Vũ để lại cũng không phải thứ mà cường giả cấm kỵ bình thường có thể sánh được.

Mà trong hàng ngũ cường giả cấm kỵ, Vô Ngân cũng chỉ thuộc loại trung đẳng mà thôi. Nghe Cẩu Tôn nói như vậy Đường Phiên Phiên cũng không lo lắng nữa.

Vô Ngân sơn!

Lần này đi tới Vô Ngân sơn, tâm thái Diệp Hạo cũng không giống như trước. Lần trước Diệp Hạo tới Vô Ngân sơn là ôm lòng quyết muốn chết mà đến. Trên thực tế lần trước nếu Diệp Hạo không có Độ Nhân kinh, hắn căn bản cũng không thể nào có thể đi ra khỏi Ma Quật.

Vẫn là đi tới sơn động trước kia. Sâu trong sơn động vẫn tràn ngập uy áp ngập trời như cũ, nhưng những uy áp này khi cách Diệp Hạo còn vài mét lập tức bị một lực lượng vô hình ngăn cản.

- Ngươi cảm thấy nửa bước cấm kỵ trong thức hải của ngươi có thể đỡ nổi ta sao?

Trong sơn động vang lên một âm thanh khàn khàn.

- Ngươi có thể thử xem?

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

Diệp Hạo vừa nói xong, một ánh sáng tựa như nhật nguyệt chiếu trên người hắn.

Hắn cảm thấy huyết dịch đang chảy xuôi trên người hắn đều dừng lại. Nhưng sắc mặt hắn vẫn không có quá nhiều biến hóa. Một lát sau ánh mắt kia mới dần tiêu tán.

- Ta có thể thả phụ mẫu của ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một chuyện.

- Ngươi nói.

- Không được đối địch với Vô Ngân sơn ta.

- Ta có thể không đối địch với Vô Ngân sơn, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi không được trêu chọc tới ta.

- Chuyện lúc trước xóa bỏ?

Yên lặng thật lâu, người trong sơn động lại chậm rãi nói.

- Xóa bỏ.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

Vô Ngân bắt cóc phụ mẫu hắn là vì phòng ngừa tương lai hắn đối địch với Vô Ngân sơn. Nhưng không thể phủ nhận rằng Vô Ngân sơn đã chăm sóc rất tốt phụ mẫu hắn. Về phần ân oán trước kia cũng không cần nhắc lại làm gì nữa.

Vô Ngân ra lệnh cho Huyền Khởi ném hắm trong động ma kia, nhưng ở trong động ma đó hắn cũng đã nhận được rất nhiều chỗ tốt.

- Huyền Khởi.

Người trong sơn động gọi.

Rất nhanh một thanh niên mặt đen xuất hiện bên trong sơn động.

- Ngươi mang Diệp tông chủ đi gặp phụ mẫu của hắn.

- Tuân mệnh.

Huyền Khởi cung kính nói.

Vẫn là tiểu viện ngày xưa.

Khi Diệp Hạo đi tới của tiểu viện phát hiện hai thị nữ đnag quét lá rụng trong sân.

- Tiểu Thanh, tiểu Hồng, Hai vị quý khách đâu?

Huyền Khởi kêu.

- Huyền công tử.

Hai thiếu nữ thi lễ với Huyền Khởi xong mới chỉ vào một nơi nói.

- Công tử vaf tiểu thư đang ở buồng luyện công tu hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận