Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2025: Đồng Thời Xuất Hiện

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

27 tôn Đệ Tam Cảnh!

Nhìn thấy một màn này, Lôi Uyên có cảm giác kinh hoảng không hiểu.

Bởi vì toàn bộ Lôi Long Tộc cũng chỉ có 9 tôn Đệ Tam Cảnh thôi.

Mà những Bán Thần còn lại có thể đỡ nổi 18 cường giả Đệ Tam Cảnh như lang như hổ của đối phương sao?

Rất khó!

Dưới tình huống hung hãn không sợ chết vẫn có khả năng.

Nhưng Bán Thần Lôi Long Tộc có thể hạ bao nhiêu?

Coi như còn lại một chút thì có thể chống được 3 tôn thần hồn phân thân và 3 tôn phân thân của Diệp Hạo sao?

Lôi Uyên không biết.

Một khi ngăn không được thì Tiên Vương tối đỉnh phải kết thành chiến trận vây khốn.

Đến lúc đó lại tổn thất bao nhiêu?

- Ngươi thật muốn liều một phen?

Lôi Uyên nhìn chằm chằm Diệp Hạo, nhấn mạnh từng chữ nói.

Lôi Uyên rất rõ ràng đây là thời điểm sinh tử tồn vong.

- Phải thì như thế nào?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Chết.

Chữ chết vừa ra, Lôi Uyên đã hóa thân thành một đầu cự long, trên người cự long tràn ngập lực lượng kinh lôi đáng sợ, đám mây có chu vi vạn dặm lập tức bị xé rách, toàn bộ thiên địa phảng phất như chỉ còn lại Lôi Uyên.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng.

- Nhìn ta đánh ngươi như thế nào?

Diệp Hạo vừa dứt lời, một đầu trường hà xé rách thương khung, lấy một loại tư thái hủy thiên diệt địa nghiền ép cự long mà đến.

Lôi Uyên nhìn đầu trường hà này, ánh mắt không khỏi thay đổi.

Trong mắt kẻ khác thì đây là một đầu trường hà, nhưng trong mắt Lôi Uyên lại là quyền ý bá đạo.

Hãn Hải Thần Quyền.

Không chỗ không thắng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Lôi Uyên giữa không trung bị hãn hải va chạm không ngừng lui lại.

Mỗi khi lui một bước không gian dưới chân hắn cũng hóa thành một hắc động.

- Lão tổ không địch lại.

- Làm sao có thể?

- Lôi Uyên lão tổ là Tại Thế Thần Minh đó.

- Tiểu tử này làm sao có thể áp chế được lão tổ?

Rất nhiều tu sĩ Lôi Long Tộc đều chấn kinh.

Bọn họ không tin đây là thật.

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một Thần Hồn Phân Thân của Diệp Hạo mang theo chiến kiếm quán xuyên trái tim Lôi Mi.

Toàn thân Lôi Mi không ngừng run rẩy, trong mắt tràn đầy không cam lòng, 2 chân hắn không ngừng đạp đạp, thời gian dần qua thân thể cứng ngắc.

- Lôi Mi Lão Tổ.

- Báo thù cho Lôi Mi Lão Tổ.

- Giết hắn.

Thần hồn phân thân của Diệp Hạo giết Lôi Mi đã kích thích Bán Thần bên Lôi Long Tộc.

Hơn 10 vị Bán Thần tức khắc nhào tới vây khốn Diệp Hạo.

Mà lúc này, Lôi Hạo chú ý tới Hồ Mị Nhi, tròng mắt hắn tức khắc biến dữ tợn.

- Sự tình hôm nay đều bởi vì con ả này mà ra, mọi người còn không ra tay giết ả cho ta.

Lôi Hạo sở dĩ không xuất thủ vì thực lực hắn không bằng Hồ Mị Nhi mà trạng thái hắn hiện tại cũng không tốt.

- Lôi Hạo nói đúng.

- Đều bởi vì con ả Nhân Tộc này.

- Lột quần áo nàng.

Ánh mắt từng Tiên Vương rơi vào trên người Hồ Mị Nhi.

Sắc mặt Hồ Mị Nhi đại biến.

Tu vi của nàng chỉ là Tiên Vương Tam chuyển, làm sao là đối thủ của đám gia hỏa này?

- Nghiệt súc, lăn tới cho ta.

Cẩm y nam tử nhìn Hồ Mị Nhi lạnh lùng quát lớn.

Bên trong ngôn ngữ mang theo âm ba công kích, bởi vậy thần hồn Hồ Mị Nhi run lên, thanh minh trong mắt dần biến mất, Hồ Mị Nhi vô thức đi về phía cẩm y nam tử, nhưng nàng đi chưa được 2 bước đã bị một bàn tay đè xuống.

- Các hạ thân làm Bán Thần cường giả lại xuất thủ với vãn bối, có phải hơi quá.

Trần Trung Đức nhàn nhạt hỏi.

Tu vi hiện tại của Trần Trung Đức đã không phải Đệ Tam Cảnh bình thường.

Những năm này dưới sự trợ giúp của Diệp Hạo, hắn đã chạy tới Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Có thể nói Trần Trung Đức hiện tại cũng đã không kém hơn Định Hải Châm lúc trước.

Cẩm y nam tử bị Trần Trung Đức nhìn chằm chằm, lông tơ toàn thân đều nổ tung.

- Ngươi là ai?

- Ta là ai không trọng yếu.

Trần Trung Đức nhàn nhạt hỏi.

- Trọng yếu là ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta.

Cẩm y nam tử trầm mặc xuống.

Đáp lại?

Đáp lại như thế nào?

Bởi vì chuyện này thật sự do hắn làm.

- Ngươi đang xem thường Ẩn Minh chúng ta?

Nói đến đây Trần Trung Đức vung tay lên, giữa không trung lúc này xuất hiện từng thân ảnh một.

300!

400!

500 người!

Chưa tới một lần hô hấp, thân ảnh giữa không trung đạt đến cả ngàn.

Sắc mặt trung niên cẩm y không có một tia huyết sắc.

- Ngươi —— ngươi.

1000 Bán Thần.

Cái này còn đánh như thế nào?

Phải biết Bán Thần trong Lôi Long Tộc đều bị thủ đoạn của Diệp Hạo kiềm chế.

Nói cách khác, 1000 Bán Thần mới xuất hiện này hoàn toàn có thể làm xằng làm bậy.

Theo lý thuyết có thể dùng cao thủ Tiên Vương đi ngăn cản.

Nhưng chỉ áp dụng với Tiên Vương đỉnh phong liên thủ đi ngăn cản Đệ Nhất Cảnh thôi.

Như vậy vấn đề xảy ra.

Tiên Vương đỉnh phong của Lôi Long Tộc có bao nhiêu?

100 cũng không đến?

Trên thực tế tất cả Tiên Vương của Lôi Long Tộc cộng lại cũng chỉ có 1000 người thôi.

1000 Tiên Vương từ nhất chuyển đến 12 chuyển đi ngăn cản 1000 tôn Bán Thần Đệ Nhất Cảnh đến Đệ Tam Cảnh?

Đây chính là chịu chết a.

- Dừng tay.

Lôi Uyên nhìn thấy một màn này sau đó vội hô.

Hắn bị giật mình.

Hắn thấy được cái gì?

Hắn thấy được trên trăm cao thủ Đệ Tam Cảnh?

Đội hình bậc này cho dù hắn cũng có thể bị mài chết?

Cái này còn đánh như thế nào?

Diệp Hạo ngoảnh mặt làm ngơ đánh ra Đại Nhật Chưởng Pháp.

- Lôi Long Tộc chúng ta có thể hiệu trung Nhân Tộc các ngươi.

Nhìn thấy Diệp Hạo không đáp Lôi Uyên vội nói.

Diệp Hạo vẫn không có trả lời, tiến công càng mạnh hơn.

- Ngươi đừng quá phận.

Tròng mắt Lôi Uyên đều đỏ.

Hắn không nghĩ tới bản thân mang theo Lôi Long Nhất Tộc thần phục, nhưng Diệp Hạo vẫn không nguyện ý cho bọn hắn một con đường sống.

Nghe vậy khóe miệng Diệp Hạo nhếch lên một vòng cười lạnh.

- Ta quá phận đấy, ngươi làm khó dễ được ta sao?

- Giác Ma, An Đức Phát, Kim Cương Mộc, ba vị còn muốn ẩn tàng đến lúc nào?

Lôi Uyên nhìn phía xa quát.

Tu sĩ Lôi Long Tộc ngẩn người, chợt ý thức được điều gì.

Chẳng lẽ ba vị kia cũng tới?

Bất quá ngẫm lại trong lòng cũng thoải mái.

Phát sinh chiến đấu bậc này Giác Ma tộc, An Đức Phát Tộc, Kim Cương Mộc Tộc làm sao có thể không biết?

Một khắc sau hướng Tây, Nam, Bắc ba phương không hẹn mà cùng xuất hiện một đạo thân ảnh.

Khi 3 đạo thân ảnh này xuất hiện trong toàn bộ Thiên Địa ngoại trừ hơn ngàn tên tu sĩ tất cả đều quỳ xuống.

Vâng.

Quỳ xuống.

Quỳ xuống đồng thời trong lòng những tu sĩ đều đang run rẩy.

Đây là áp chế sinh mệnh.

Tương đương với hạ vị giả đối mặt thượng vị giả, không tự chủ được sẽ cúi đầu.

Vô ý thức thần phục.

Thần sắc Diệp Hạo lãnh đạm nhìn ba đạo thân ảnh, nói.

- Ba vị muốn nhúng tay?

Ánh mắt ba người ảnh giao hội đến một người đứng hướng Tây, An Đức Phát nhìn Diệp Hạo nói.

- Chỉ cần ngươi cam đoan không tiến công ba tộc chúng ta, chúng ta xoay người rời đi.

An Đức Phát vừa nói xong, sắc mặt Lôi Uyên xoát một cái thay đổi.

- An Đức Phát, đạo lý môi hở răng lạnh ngươi không phải không biết.

An Đức Phát liếc mắt nhìn Lôi Uyên rồi thu hồi.

Bọn họ biết đó, nhưng tên ngốc nào dám xuất thủ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận