Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2936: Cự Ngạc Cản Đường.

Ngay sau đó Diệp Hạo liền nhìn về bốn phía.

Lúc này hắn mới phát hiện đám người đang ở trong một trạng thái quỷ dị.

Loại trạng thái này giống như bị cướp đoạt ngũ quan lục thức vậy.

- Hi Vọng.

Diệp Hạo kêu.

Hi Vọng không có bất kỳ phản ứng gì.

- Remy.

Diệp Hạo kêu.

Remy cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi liền vận dụng thần niệm để giao lưu nhưng vẫn không hề nhận được lời đáp lại nào từ hai người.

- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Cứ như vậy đi qua vài phút đồng hồ, đám người mới lần lượt lấy lại ý thức.

- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

- Ngũ quan lục thức của ta đều bị tước đoạt.

- Chẳng lẽ Thiên Thư biến đổi gì sao?

- Chỉ sợ là như vậy.

- Đang yên đang lành tại sao Thiên Thư lại xảy ra biến đổi chứ? Chẳng lẽ người nào đó có được công pháp nghịch thiên sao?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Người mạnh nhất ở đây chính là Phá Quân, thế nhưng Phá Quân còn chưa đủ để gây nên cảnh tượng biến đổi của Thiên Thư.

- Cũng có khả năng bên trong đám người thiên kiêu chúng ta có ẩn giấu cấp bậc nghịch thiên.

- Đến tình trạng của chúng ta, lại có thể ẩn giấu được bao nhiêu?

Nghe tu sĩ bốn phía đàm luận Diệp Hạo rốt cuộc cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Hắn không khỏi thở dài một hơi.

Xem ra không có người nào biết mình chiếm được Đại Triệu Hoá thuật nghịch thiên đó.

Đại Triệu Hoán thuật có cấp bậc Kim Thể cảnh đỉnh phong.

Loại công pháp này một khi hiện thế, sẽ khiến rất nhiều tộc đàn liều mạng.

Đến lúc đó có trời mới biết có bao nhiêu lão yêu quái sẽ hiện thân tranh đoạt?

- Mặc kệ, dù sao cũng không phải ta có được, bây giờ nên tiến về di tích thứ hai thôi.

- Không có công pháp bản nguyên cấp bậc Tương Lai cảnh, ở trong này căn bản không chiếm được thần thông gì, cứ tiếp tục ở đây cũng lãng phí thời gian.

- Đúng vậy.

- Rút lui thôi.

Dần dần càng ngày càng nhiều thiên kiêu rời khỏi.

Diệp Hạo cùng Hi Vọng, Remy cũng bước ra ngoài.

- Diệp Hạo, cái này cho ngươi.

Hi Vọng nhìn thấy Diệp Hạo không nói.

Hơi chút trầm ngâm liền khống chế một sợi thần niệm, điểm vào mi tâm Diệp Hạo.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Khốn tù chi thuật!

Tương lai cảnh trung kỳ!

- Ngươi....

- Môn công pháp này ta xem không hiểu, nếu ngươi hiểu thông thì phải nói cho ta biết đấy/

Hi Vọng nhìn Diệp Hạo, trừng mắt nói.

- Được....

Lúc này Diệp Hạo còn có thể nói cái gì đây?

Remy thấy một màn như vậy mới vừa cười vừa nói.

- Diệp Hạo, chúng ta tới trao đổi thần thông lấy được đi.

Khiến Remy không ngờ rằng Diệp Hạo lại lắc đầu.

- Xin lỗi.

- Sao vậy?

Remy hơi kinh ngạc nói.

- Ta biết ngươi muốn giúp ta, nhưng công pháp ta có được, ngươi lại không thể học được.

- Vậy sao?

Remy nghĩ rằng công pháp mà Diệp Hạo lấy được chỉ nam tử mới có thể tu hành.

- Vậy ngươi thiếu nợ ta một công pháp đấy, đợi sau này ngươi lấy được thì lại đưa cho ta.

Remy nói xong liền khống chế một sợi thần niệm, khi nàng chuẩn bị điểm vào trán Diệp Hạo, một ánh mặt vạch phá trời cao đánh vỡ thần niệm của nàng.

- Lôi Lệ Tư.

Đợi đến khi thấy rõ đó là ai, Remy tức giận nói.

- Remy, ngươi biết công pháp Tương Lai cảnh trung kỳ quan trọng bao nhiêu không?

Lôi Lệ Tư tức giận quát lớn.

Phải biết loại này cấp bậc công pháp cho dù là Nguyệt tộc cũng không có mấy thiên a?

Nhưng bây giờ Remy lại muốn cho Diệp Hạo?

- Vậy thì có liên quan gì tới ngươi?

Remy không vui nói.

- Diệp Hạo không đáng để ngươi làm như vậy.

Lôi Lệ Tư nhìn Diệp Hạo một cái lạnh lùng nói.

- Ta muốn làm gì, không cần ngươi xen vào.

Remy bây giờ giống như một đưa trẻ đến thời kỳ phản nghịch, Lôi Lệ Tư càng muốn nàng làm gì, nàng sẽ nhất định phải đối đến cùng.

- Bây giờ ta ra lệnh ngươi không được truyền thần thông này ra ngoài.

Lôi Lệ Tư nhìn Remy, gằn từng chữ một.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Remy hừ lạnh nói.

- Ta bây giờ ra lệnh ngươi.

Lôi Lệ Tư nói đến đây trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài.

Nhìn thấy tấm lệnh bài này, sắc mặt Remy lập tức thay đổi.

Đây là lệnh bài đai biểu cho thân phận tộc trưởng!

- Remy, ngươi muốn kháng lệnh sao?

Lôi Lệ Tư quát lớn nói.

Remy cắn môi yên lặng không nói.

- Bây giờ tới đây cho ta.

Lôi Lệ Tư lạnh giọng nói.

Toàn thân Remy run lên, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Hạo.

- Cặn bã, ta phải đi.

- Ừ.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ngươi không có lời gì để nói sao?

Remy mong đợi nói.

- Chúng ta cũng không phải sẽ không gặp nhau nữa.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Ánh mắt Remy lập tức trở nên ảm đạm, ngay sau đó nàng chậm rãi đi về phía Lôi Lệ Tư.

- Diệp Hạo, sau này cách muội muội ta xa một chút.

Lôi Lệ Tư từ xa nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo nhún vai từ chối cho ý kiến.

Khi một đoàn người rời khỏi di tích thứ nhất, bọn họ phát hiện cao tầng liên minh đều đang ở bên ngoài chờ đợi.

- Cái gì? Thiên thư xảy ra thay đổi?

- Chẳng lẽ trong đám tu sĩ này ẩn giấu cấp độ nghịch thiên sao?

- Không thể nào?

- Đúng vậy, ai có thể chắc chắn Thiên Thư xảy ra thay đổi cơ chứ?

Cao tầng liên minh nhìn về mấy trăm thiên kiêu với nhiều thái độ khác nhau.

Nhưng không ai dám động thủ.

Dù sao phía sau những thiên kiêu này không có người nào là đơn giản cả.

- Một khắc đồng hồ sau, ta mang các ngươi tiến tới di tích thứ hai, nếu muốn rút lui, bây giờ có thể rời khỏi được rồi.

Lúc này đầu vượn già kia chậm rãi nói.

Rời khỏi?

Ai sẽ rời khỏi chứ?

Bên trong di tích thứ hai còn có một nửa là chưa khai phá.

Một khắc đồng hồ sau, đầu vượn già kia vung tay lên liền đưa mọi người đến lối vào di tích thứ hai.

- Trước mặt các ngươi chính là di tích thứ hai, bây giờ các ngươi có thể tiến vào.

Đầu kia vượn già mở miệng nói.

Đám người nhao nhao hóa thành mũi tên phóng vào bên trong.

Diệp Hạo nhìn Hi Vọng một cái, hai người cũng phóng vào bên trong.

Sau khi tiến vào di tích, Diệp Hạo phát hiện không gian quy tắc ở nơi này mạnh không chỉ gấp mười lần so với di tích thứ nhất.

- Cực hạn ở nơi này là Nửa Bước Cấm Kỵ.

- Nhiều nhất chỉ có thể vận dụng thủ đoạn Nửa Bước Cấm Kỵ mà thôi.

- Tuyệt đối không vượt qua cực hạn Nửa Bước Cấm Kỵ này.

Sau khi mọi người ý thức được điểm ấy, bọn họ mới phóng sâu vào trong di tích.

Mãi cho đến khi nhìn thấy một dòng sông dài không thấy điểm dừng, bọn họ mới ngừng lại.

- Sông Bất Phù.

- Đây là sông Bất Phù trong truyền thuyết.

- Chúng ta phải đi trên mặt đất mới có thể đi qua được.

- Nghe nói bên trong dòng sông này có một con cá sấu ngăn cản.

- Là Nửa Bước Cấm Kỵ.

- Vì sao ta không nhìn thấy?

Lúc đám người đang thảo luận, có người ném một chuôi thần mâu về phía sông Bất Phù.

Mắt thấy thần mâu chuẩn bị rơi vào trong sông, một cái miệng to như chậu máu bỗng nhiên lòi ra, cắn đứt chuôi thần mâu này.

- Cá sấu.

- Nửa Bước Cấm Kỵ cấp.

- Như vậy thì làm sao qua được đây?

Thấy một màn như vậy, sắc mặt mọi người cũng thay đổi.

- Nửa bước Cấm Kỵ thì đã thế nào?

Đúng lúc này Phá Quân từ từ đi tới sông Bất Phù.

Hắn vừa mới đi lên sông Bất Phù, một thân ảnh to lớn bỗng nhiên đánh tới.

Phá Quân hừ lạnh một tiếng, toàn thân nở rộ ánh sáng vô lượng, một quyền đánh tới.

Thân ảnh to lớn kia vô lực rơi xuống phía dưới.

- Cái gì?

- Cá sấu là Nửa Bước Cấm Kỵ đấy.

- Làm sao Phá Quân có thể mạnh như vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận