Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1720: Đều Không Phải Thứ Tốt



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tông Chủ Viêm Hoàng Tông!

Dù Hoàng Kim Long Vương những năm nay không quan tâm đến tin tức bên ngoài nhưng cũng biết rõ vị này không đơn giản.

Một Tông Môn có bảy Yêu Nghiệt.

Kiếp Vân ba ngàn dặm Đường Phiên Phiên, Kiếp Vân ba ngàn dặm Tiểu Thanh, Kiếp Vân hai ngàn dặm Khổng Dĩnh Nhi, Kiếp Vân hai ngàn dặm Chu Uyển Quân, Kiếp Vân một ngàn dặm Tiểu Thất, Kiếp Vân một ngàn dặm Kim Lân.

Mà Kiếp Vân Diệp Hạo chắc cũng phải ba ngàn dặm.

Dù sao Diệp Hạo có danh xưng Yêu Nghiệt trong Yêu Nghiệt a.

Có thể nói Viêm Hoàng Tông của Diệp Hạo dù ở Thất Trọng Thiên không nói quét ngang như không sai biệt lắm.

Bởi vì Tiềm Lực Viêm Hoàng Tông thực sự quá lớn.

Không phải không có người ra tay với Viêm Hoàng Tông.

Nhưng mà hai tôn Bán Thần Nhân Tộc của Cửu Trọng Thiên Cát Huyền, Diệu Huyền không chỉ một lần công khai tuyên bố, người nào đối phó Diệp Hạo chính là đối địch cùng với họ.

Lời của Diệu Huyền có thể cho qua .

Nhưng Cát Huyền thì ai dám không quan tâm?

Người ta là cường giả Đệ Tam Cảnh.

Còn nữa bản thân Viêm Hoàng Tông cũng không phải không có Bán Thần đóng giữ.

Đã từng có Bán Thần tiếp cận, kết quả bị cảnh cáo.

Tóm lại cường giả muốn hủy diệt Viêm Hoàng Tông có rất nhiều, nhưng cường giả âm thầm che chở Viêm Hoàng Tông cũng rất nhiều.

Hoàng Kim Long Vương rất rõ Tông Môn như vậy bản, thân căn bản không trêu chọc nổi.

-Cô Độc tiền bối.

Hoàng Kim Long Vương cố gắng trấn tỉnh chào.

Cô Độc nhàn nhạt nhìn Hoàng Kim Long Vương nói:

-Ngươi muốn động thủ với Tông Chủ Viêm Hoàng Tông chúng ta ?

-Không —— không.

Lúc Hoàng Kim Long Vương nói câu này, mồ hôi lạnh toát ra như mưa.

Cô Độc nhìn về phía Diệp Hạo nói:

-Tông Chủ, muốn giết không ?

-Có nắm chắc không ?

Khiến tâm thần Hoàng Kim Long Vương run lên không ngờ Diệp Hạo lại hỏi ra câu này .

-Tông Chủ yên tâm đi, khẳng định sẽ không để cho hắn chạy trốn.

Cô Độc cười nói .

Bởi vì Thiên Đạo áp chế tu vi Cô Độc xuống một cảnh giới.

Nhưng Cô Độc vẫn có thực lực Bán Thần Đệ Nhất Cảnh đỉnh tiêm.

Dựa vào thực lực như vậy lại không thể giết được một Tiên Vương Đỉnh Phong thì thật nực cười .

-Diệp Tông Chủ.

Hoàng Kim Long Vương vội vàng nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi, nói:

-Thanh Lang Tộc ngang ngược tàn bạo, ta không muốn nhìn thấy Chủng Tộc này nữa.

Trên mặt Hoàng Kim Long Vương lộ ra vẻ mừng như điên.

-Ta hiểu.

Nói xong thần niệm hắn liền bao phủ toàn bộ Cương Vực Thanh Lang Tộc, sau đó Thần niệm kinh khủng hóa thành từng đạo Sát Phạt Chi Quang chém giết tộc nhân Thanh Lang Tộc.

Bất kể tu vi cường hoành như Tiên Tôn hay tu vi nhỏ yếu như Chân Tiên không có kẻ nào may mắn sống sót.

Liên Đức nhìn tất cả những thứ này, bi thương quát.

-Dừng tay, dừng tay, dừng tay…

Đáng tiếc, Hoàng Kim Long Vương căn bản không nghe lời hắn.

Tiên Vương Đỉnh Phong thực lực kinh khủng như thế nào, bọ họ chỉ cần ra tay thì như một cỗ máy giết người.

Thanh Lang Tộc to lớn như vậy chỉ trong mấy chục lần hô hấp ngắn ngủi ngoại trừ Liên Đức, Liên Trận, Liên Trọng ra, toàn bộ đều bị giết .

Sở dĩ Hoàng Kim Long Vương không giết bọn họ vì cảm thấy để bọn họ thưởng thức cảnh tộc nhân bị sát hại hay hơn.

Không thể không nói hành vi này của Hoàng Kim Long Vương khiến Diệp Hạo hài lòng.

-Bách Yêu Vực còn sót lại Thanh Lang Tộc không ?

Diệp Hạo thản nhiên hỏi.

Thần niệm Hoàng Kim Long Vương khẽ động bao phủ toàn bộ Bách Yêu Vực.

Rất nhanh hắn tìm đến thành trì thế lực do Thanh Lang Tộc đóng giữ.

Kết cuộc của những người đó không nói ai cũng đoán biết.

-Bây giờ toàn bộ Thanh Lang Tộc Bách Yêu Vực chỉ còn lại ba người bọn họ.

Hoàng Kim Long Vương nhìn Diệp Hạo, trầm giọng nói.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó nhìn Liên Trận nói:

-Ngươi còn có di ngôn gì không?

-Diệp Hạo, ngươi chết không yên lành.

-Nguyền rủa nếu có tác dụng thì Thanh Lang Tộc các ngươi không biết đã sớm bị hủy diệt bao nhiêu lần.

Diệp Hạo nói xong vung tay lên khiến toàn bộ Tu Sĩ chấn kinh là Liên Trận giống như bọt biển tan biến mất .

Ngoại trừ Túi Càn Khôn bên hông ra không lưu lại gì .

-Đây là Thần Thông gì ?

Hoàng Kim Long Vương kinh sợ.

Trong mắt Cô Độc lộ ra một tia kinh ngạc.

Cô Độc biết rõ đây là Không Chi Áo Nghĩa, nhưng mà quá mạnh .

-Thanh Lang Tộc bị diệt, ngươi là kẻ khởi xướng.

Diệp Hạo nhìn sắc mặt trắng bạch của Liên Trọng nói:

-Ngươi còn có di ngôn gì không ?

Liên Trọng phù phù một tiếng quỳ trước mặt Diệp Hạo :

-Ta nguyện ý làm nô bộc ngươi, chỉ cầu ngươi cho ta một con đường sống .

Toàn bộ xôn xao!

Toàn bộ Thanh Lang Tộc mấy trăm vạn tộc nhân bị hủy diệt, Liên Trọng không nói tới chuyện báo thù cũng đã gắng gượng lắm rồi, làm sao lại có thể cầu xin Diệp Hạo thương xót?

-Liên Trọng, ngươi đứng lên cho ta.

Liên Đức gầm thét.

Liên Trọng mắt điếc tai ngơ vẻ mặt hi vọng nhìn Diệp Hạo.

-Hai người các ngươi chỉ có thể sống một người .

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm, nói.

Liên Trọng phủi đất một cái đứng lên đi về phía Liên Đức .

-Nghịch tử, ngươi có biết hắn đang khích bác ly gián không? Hắn muốn nhìn cha con chúng ta chém giết lẫn nhau ?

Liên Đức bi phẫn nói .

-Ta chỉ muốn sống sót.

Liên Trọng nói xong rút ra một chuôi Chiến Kiếm đâm về phía tim Liên Đức .

Nhưng Liên Trọng lại không suy nghĩ đến một vấn đề.

Liên Đức dù gì cũng là Tiên Vương cường giả.

Một Tiên Tôn như hắn lại đối đầu chính diện với Tiên Vương, khác nào tự tìm cái chết ?

Thân hình Liên Đức lóe lên, một bàn tay đập vào đầu Liên Trọng , trên mặt khó có thể che giấu được nỗi thất vọng và bi phẫn:

-Nghịch tử, nghịch tử, nghịch tử.

Liên Trọng mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nhìn Liên Đức, rất nhanh thần sắc ảm đạm xuống, cuối cùng ngã ầm trên mặt đất.

-Bây giờ ta có thể đi được chưa?

Liên Đức trấn tĩnh một hồi lâu mới nhìn Diệp Hạo nói .

Khuôn mặt Diệp Hạo hiện vẻ kinh ngạc.

Hắn nhìn Liên Trọng ngã xuống đất tựa hồ hiểu ra được điều gì :

-Lúc đầu ta cảm thấy Liên Trọng là một tên súc sinh, không ngờ ngươi cũng không phải một ngọn đèn cạn dầu.

Liên Trọng vì mạng sống không tiếc ra tay với phụ thân mình, nhưng Liên Đức làm sao có thể hạ độc thủ với nhi tử mình đây?

Khác biệt là Liên Trọng không che giấu còn Liên Đức thì ngụy trang dưới lớp áo đại nghĩa .

-Đều không phải thứ gì tốt.

Hoàng Kim Long Vương cũng nhìn ra ẩn tình, hơi lắc đầu.

-Để lại Túi Càn Khôn trên người, ngươi thì có thể rời đi.

Diệp Hạo suy nghĩ rồi nói.

Liên Đức dứt khoát lấy Túi Càn Khôn ném cho Diệp Hạo.

Đối với một Tiên Vương cường giả muốn kiếm tiền thực sự quá dễ dàng, chỉ là rất nhiều lúc Tiên Vương cường giả vì sỉ diện nên không ra tay .

Diệp Hạo băn khoăn một chút nhìn Túi Càn Khôn trước mặt, rồi nói:

-Đi đi.

Liên Đức nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái xé rách không gian nháy mắt rời khỏi .

Đợi đến lúc Liên Đức rời khỏi Bách Yêu Vực, trong mắt không còn che giấu đằng đằng sát khí .

-Diệp Hạo, Liên Đức ta hôm nay lập lời thề , không hủy Viêm Hoàng Tông ngươi, ta thề không bỏ qua.

-Tạm thời không cần nói tương lai ngươi có năng lực kia không, dù tương lai ngươi có năng lực đó đi nữa cũng không còn cơ hội.

Một đạo thanh âm băng lãnh phá vỡ trời cao vang lên trong tai Liên Đức .

Liên Đức nghe được thanh âm này, thân thể không khỏi cứng đờ, hắn khó khăn quay người, lúc nhìn thấy đối phương, thanh âm khàn giọng nói :

-Ngươi không phải ở Thanh Lang Tộc sao?

-Ta chỉ là ý niệm hóa thân.

Cô Độc nhàn nhạt nói.

-Diệp Hạo ngay từ đầu đã không có ý định buông tha ta rồi a.

-Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân

Cô Độc nhìn Liên Đức nói :

-Sự thật chứng minh ngươi là một con dã thú, rõ ràng cho ngươi cơ hội, ngươi còn không trân quý. Đương nhiên có câu nói ngươi nói rất đúng, Diệp Hạo ngay từ đầu thật sự không có ý định bỏ qua cho ngươi, nhưng ngại thân phận không thể ra tay, nên nhiệm vụ này được giao cho ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận