Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2663: Diệp Vô Lựa Chọn

- Sư tôn ta đã lựa chọn Đệ Nhất Danh Sơn, thân làm đồ đệ, ta đương nhiên không thể làm trái ngược hoàn toàn với sư tôn được.

Diệp Thiên Thiên vui cười mà nhìn Thi Âm nói.

Thi Âm nhìn Diệp Thiên Thiên một hồi.

- Ta không biết phụ thân ngươi đã nói với ngươi cái gì, nhưng ta hi vọng lựa chọn của ngươi không liên quan với nhữn thứ này.

- Ta rất tỉnh táo.

Diệp Thiên Thiên nhẹ nhàng nói.

- Có lẽ ngươi cảm thấy Đệ Nhất Sơn rất mạnh.

Thi Âm bình tĩnh nói.

- Nhưng ta cho ngươi biết, trong trận tranh phong này Đệ Nhất Sơn chắc chắn sẽ thất bại.

Tâm thần Diệp Thiên Thiên run lên.

- Trên người của ngươi một khi đánh lên lạc ấn của Đệ Nhất Sơn, tương lai ngươi muốn xóa đi cũng không hề dễ dàng gì.

- Đây là tranh chấp giữa các đại nhân vậc các ngươi, không hề liên quan gì tới ta.

Diệp Thiên Thiên nhìn Thi Âm thản nhiên cười nói.

Đúng lúc này Diệp Vô cùng Liên Y từ ngoài đi đến.

Khi hai người nhìn thấy Thi Âm cũng không khỏi giật mình.

- Xin ra mắt tiền bối.

Diệp Hạo cùng Liên Y hành lễ với Thi Âm. Toàn bộ Thần vực đều biết Thi Âm là thê tử của Hạo. Chỉ là chuyện này lại không được Diệp Hạo chấp nhận, vì vậy hai người chỉ xưng hô với Thi Âm là tiền bối thôi. Ánh mắt Thi Âm lập tức rơi vào trên người Diệp Vô.

- Dung mạo của ngươi cùng phụ thân ngươi thật giống nhau.

Diệp Vô nhìn Thi Âm cười cười.

- Nhưng ta có chút hoài nghi, ngươi có phải là con ruột của phụ thân ngươi không vậy?

Sau đó Thi Âm lại nói.

Nghe vậy khuôn mặt Diệp Vô lập tức trầm xuống.

Thi Âm có ý gì?

Nói mẫu thân hắn không tuân thủ phụ đạo?

- Ta là vì nể mặt phụ thân ta nên mới gọi ngươi là tiền bối, mong tiền bối ngươi biết tự trọng.

Diệp Vô nghiêm mặt nói.

- Vậy ngươi có thể nói cho ta vì sao tiềm năng của Diệp Thiên Thiên ở nửa bước cấm kỵ, mà tiềm năng của ngươi chỉ có thể đạt tới Thần Hoàng cảnh cao giai?

Thi Âm bình tĩnh hỏi.

Diệp Vô há to miệng, lại là không biết nên nói cái gì.

- Tính tình Diệp Vô ngang bướng, Diệp tông chủ chỉ đang mài giũa, ta nghĩ đợi thêm một đoạn thời gian trình độ cũng sẽ không thấp hơn Diệp Thiên Thiên.

Liên Y nắm bàn tay của Diệp Vô nhẹ nhàng nói.

Ánh mắt Diệp Vô không khỏi nhìn về phía Liên Y.

- Đừng bị người khác châm ngòi ly gián.

Liên Y bí mật truyền âm nói.

- Quan hệ giữa vị này và phụ thân ngươi nhìn qua không thể nào hòa hợp được.

Tâm thần Diệp Vô chấn động.

- Tiền bối đừng châm ngòi ly gian quan hệ giữa ta và phụ thân.

- Diệp Vô, ngươi nên biết rằng có rất nhiều tài nguyên sử dụng khi tu vi còn thấp sẽ hiệu quả hơn nhiều so với tu vi cao.

Thi Âm nhìn Diệp Vô bình tĩnh nói.

- Phụ thân ngươi đã trút xuống bao nhiêu tài nguyên trên người Diệp Thiên Thiên, cái con số này khẳng định còn hơn cả ngươi tưởng tượng. Ta không biết bây giờ phụ thân ngươi có bao nhiêu tài nguyên, nhưng dù có, ngươi nghĩ có thể giúp ngươi tăng lên tới trạng thái của Diệp Thiên Thiên hiện giờ sao?

- Ta có thể thay mặt mà nói cho ngươi biết một chuyện…không thể…nhưng Thiên Không thành ta có thể cho ngươi một cơ hội giúp ngươi có thể vùng lên, cơ hội giúp ngươi có thể vượt qua cả Diệp Thiên Thiên.

Nghe đến đây Diệp Vô cũng trở nên xúc động.

- Chuyện này là thật?

Diệp Vô vội nói.

- Diệp Vô, ngươi không nên tin nàng nói.

Diệp Thiên Thiên trầm giọng nói.

- Nàng có lẽ có thể cho ngươi tăng lên tới Thần Hoàng đỉnh phong chi cảnh, nhưng tuyệt đối không thể nào giúp ngươi đặt chân đến nửa bước cấm kỵ.

- Diệp Vô, cảnh giới nửa bước cấm kỵ không phải ai cũng có thể bước tới được.

Điện chủ Thánh điện cũng khuyên nhủ ở một bên.

Lúc này Thi Âm ha ha nở nụ cười.

- Nghe thấy chưa? Nếu ngươi tiếp tục ở Viêm Hoàng tông, phụ thân ngươi liều chế cũng chỉ có thể giúp ngươi tăng lên tới Thần Hoàng đỉnh phong.

- Ngươi nghĩ ngươi có thể giúp Diệp Vô tăng lên tới nửa bước cấm kỵ?

Điện chủ Thánh điện cười lạnh nói.

- Các ngươi làm không được, không có nghĩa là Thiên Không thành chúng ta làm không được.

Thi Âm nói đến đây trong tay liền xuất hiện một đoàn ánh sáng dịu nhẹ tràn ngập chấn động đáng sợ đến cực điểm.

- Đây là...?

Điện chủ Thánh điện giật mình nói.

- Thiên Không Thành các ngươi săn giết đạo quả của nửa bước cấm kỵ?

- Ngươi cảm thấy nếu Diệp Vô có đạo quả này thì có thể tăng lên tới nửa bước cấm kỵ không?

Ánh mắt Thi Âm nóng bỏng nhìn Diệp Vô nói.

- Ngươi sẽ cho ta thứ này sao?

Khi Diệp Vô nói câu này, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.

- Miễn là nhà ngươi nhập Thiên Không thành.

Thi Âm gật đầu một cái.

- Ta…

Diệp Vô vừa nói đến đây đã bị Liên Y kéo một cái.

- Diệp Vô.

- Diệp Vô, tăng lên dựa vào thôn phệ đạo quả nhất định sẽ không thể đi xa được.

Điện chủ Thánh điện trầm giọng nói.

- Thế nhưng nếu ta ở Viêm Hoàng tông, đời này ta cũng sẽ không thể đạt được nửa bước cấm kỵ. Không, có lẽ đời này ngay cả Thần Hoàng đỉnh phong ta cũng không đạt được.

Diệp Vô cắn răng nói.

- Theo lý thuyết ta mới nên là người thừa kế đầu tiên của Viêm Hoàng tông, nhưng bây giờ toàn bộ Viêm Hoàng tông có ai coi trọng chuyện này không?

Dừng một chút con mắt của Diệp Vô cũng trở nên đỏ bừng.

- Ta muốn trở nên mạnh hơn.

- Ngươi cho rằng ngươi đạt tới nửa bước cấm kỵ ta sẽ để mắt đến ngươi?

Diệp Thiên Thiên tức giận nhìn Diệp Vô nói.

- Châm ngòi ly gián rõ ràng như vậy mà ngươi còn không nhìn ra. Diệp Vô, ngươi thật sự làm ta quá thất vọng rồi.

- Ta biết, ngươi vẫn luôn xem thường ta.

Diệp Vô nhìn Diệp Thiên Thiên, trong mắt tràn đầy dữ tợn.

- Bây giờ ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, ta sẽ mạnh hơn ngươi.

- Diệp Vô, ngươi... ngươi cần đạo quả của nửa bước cấm kỵ, ngươi cho rằng phụ không thể giúp ngươi lấy được sao?

Diệp Thiên Thiên không ngờ bản tính của Diệp Vô vẫn không hề thay đổi.

- Ta không muốn mình lại thấp kém như vậy. Ta cần gì, chính ta sẽ tự lấy.

Diệp Vô gầm thét lên.

- Diệp Vô.

Liên Y đi kéo Diệp Vô, nhưng Diệp Vô lại hất ra.

- Đừng quản ta.

- Diệp Vô.

Liên Y giận.

Nàng cho rằng tính cách của Diệp Vô đã thay đổi tốt hơn rồi, nhưng lại không ngờ rằng vẫn không hề thay đổi gì.

- Liên Y, bây giờ ngươi có hai lựa chọn, đi với ta tới Thiên Không thành hoặc là ngươi ở lại Viêm Hoàng tông.

Diệp Vô nhìn Liên Y đang gần ngay gang tấc quát.

Hốc mắt Liên Y chứa đầy lệ nóng.

- Ngươi có biết ngươi bây giờ khiến ta cảm thấy rất lạ lẫm hay không?

- Trả lời ta.

Diệp Vô lần nữa quát.

- Ngươi đi đi.

Liên Y lòng chua xót nói.

- Sau này ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.

- Liên Y, ngươi đừng hối hận.

Diệp Vô quẳng xuống một câu rồi nhìn sang Thi Âm nói.

- Tiền bối, ta đi với ngươi.

Thi Âm hài lòng gật gật đầu.

- Diệp Vô, ngươi yên tâm, ta cam đoan ngươi sẽ không hối hận lựa chọn ngày hôm nay đâu.

Nhìn thân ảnh Diệp Vô từ từ biến mất, cả người Liên Y vô lực ngồi sụp xuống dưới đất. Trong mắt cũng không còn một chút sắc thái nào.

- Liên Y, vì nam nhân như vậy, không đáng.

Diệp Thiên Thiên đỏ hồng mắt nói.

Liên Y giống như một con rối không có linh hồn ngồi im lặng không nói. Diệp Thiên Thiên thấy như vậy đành phải đi mời Đường Phiên Phiên. Đường Phiên Phiên thấy thế cũng khổ sở.

- Liên Y.

Liên Y thẩn thờ nhìn về phía Đường Phiên Phiên nói.

- Đường di, đây không phải là thật, đúng không?

- Ngươi cảm thấy Diệp Vô sai lầm rồi sao?

- Sai.

- Vì vậy việc của ngươi bây giờ là tăng thực lực bản thân lên.

Đường Phiên Phiên nhìn Liên Y nói.

- Ngươi muốn để Diệp Vô hiểu rõ lựa chọn tới Thiên Không thành là sai lầm, ngươi phải để Diệp Vô phải hối hận, biết không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận