Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1104: Uy Hiếp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Sắc mặt Hoa Kiến Tu nhìn Diệp Hạo sợ hãi.

Cũng chính lúc này, Hoa Kiến Tu mới ý thức được Diệp Hạo chí ít cũng là một thiên kiêu.

Nếu không thì hắn không có khả năng kiên trì lâu như vậy?

Nhưng mà Hoa Kiến Tu không biết phân thân của Diệp Hạo không chỉ có thể kiên trì một canh giờ, dù kiên trì thêm mấy ngày mấy đêm thì cũng không ảnh hưởng đến tâm thần hắn chút nào.

- May mắn không làm nhục mệnh.

Diệp Hạo nhìn Hoa Kiến Tu đáp.

- Cảm ơn.

Hoa Kiến Tu từ trong thâm tâm nói.

- Ta sẽ đợi ở Hoa Thành một thời gian, vì vậy trong khoảng thời gian này trận phù của Hoa gia các người có thể đưa cho ta gia trì.

- Ta không hiểu tại sao ngươi lại muốn giúp ta?

Nếu trước đó, Hoa Kiến Tu còn cảm thấy trùng hợp thì bây giờ Diệp Hạo muốn giúp đỡ mình đã quá rõ ràng.

- Đợi đến lúc tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Không thể tiết lộ một hai hả?

Hoa Kiến Tu nghi ngờ hỏi lại Diệp Hạo.

- Không thể.

Diệp Hạo chém đinh chặt sắt đáp.

- Được rồi.

Hoa Kiến Tu không tiếp tục đề tài này nữa, nói tiếp:

- Có thể tưởng tượng được, trận phù và trận bàn của Hoa gia sau khi được ngươi gia trì sẽ nghiền ép trận phù và trận bàn của Cảnh gia, ta cảm thấy chúng ta nên về Hoa gia sẽ tốt hơn.

- Không sao.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Chỉ cần không phải Tiên Vương, ta đều không sợ.

Diệp Hạo nói cái này không phải nói một chút đơn giản như thế.

Hắn đã nắm giữ Vô Thượng Kim Thân, mà tinh thần lực cũng đang trong thuế biến, hán tin tưởng qua một thời gian ngắn nữa tinh thần lực của hắn sẽ phát triển thành đại tinh thần. Đến lúc đó, cho dù phải đối mặt với một Tiêng Vương thì hắn cũng có thực lực chống lại một hai.

Còn Tiên Tôn Cảnh thì không có mấy người là đối thủ của hắn.

Nếu có chuyện gì thì cũng chỉ có những yêu nghiệt tương lai có thể đi đến Bán Thần Cảnh.

Vấn đề là một Cảnh gia nho nhỏ có thể có cao thủ cấp bậc này sao?

Ánh mắt Hoa Kiến Tu không để lại dấu vết nhìn Thải Nhi một cái, trong mắt nàng, Thải Nhi giống như đang ẩn tàng trong sương mù, nàng rõ ràng với vì cô ta quá mức cường đại nên thực lực trước mắt của bản thân không thể nhìn thấu được..

Hoa Kiến Tu cũng không khuyên nữa.

Cô gái tên Thải Nhi này hơn phân nửa có thực lực Tiên Tôn cao giai, như vậy khi đối mặt lại với cao thủ Cảnh gia cho dù không đánh lại cũng có thể chạy trốn được.

Nghĩ đến đây, Hao Kiến Tu nói khẽ:

- Bây giờ, bắt đầu bán tiên bàn?

- Ừm.

Diệp Hạo gât đầu.

Sau khi Hoa Kiến Tu bảo Tiểu tử mở cửa lớn ra thì kinh ngạc phát hiện bên ngoài cửa số người xếp hàng đã dài một hàng.

- Tiểu Tử, có thể bắt đầu.

Hoa Kiến Tu nói.

Tiểu Tử cũng đã chứng kiến toàn bộ Trận đạo chi thuật của Diệp Hạo.

Vì vậy, nàng nhìn toàn trường quát lớn:

- Ở đây toàn bộ đều là trận bàn và trận phù mà Hoa gia ta mới gia trì, nếu chư vị không tin có thể kiển tra, nếu có vấn đề gì thì Hoa gia sẽ bồi thường gấp đôi. Tốt, bây giờ tu sĩ nào muốn mua trận bàn và trận phù xin trật tự mua sắm.

Thật ra, dù Tiểu Tử không nói những lời này thì những người ở đây cũng sẽ không nghĩ Hoa gia sẽ lấy uy tín của mình ra nói đùa.

Bởi vì chuyện này liên quan đến mặt mũi của một gia tộc.

Trừ phi sau này Hoa gia không muốn làm ắn nữa.

Một khắc đồng hồ sau, một thanh niên bỏ một số tiền lớn phân biệt mua ba loại trận phù và ba loại trận bàn, sau khi cất vào, thanh niên giả vờ rẻ nhiều lần đi tới một hẻm nhỏ. Lúc này, không gian xung quanh thanh niên bỗng nhiên phá toái, lập tức thanh niên đó bị giam cầm đến một không gian khác.

- Đồ vật đã mua được chưa?

Cảnh Quang Minh nói.

Thanh niên kia vội vàng đưa túi càn khôn ra.

Cảnh Quang Minh kiểm tra trận bàn và trận phù một phen rồi đưa cho cao tầng Cảnh gia.

Sau khi kiểm tra, sắc mặt mọi người đều ngưng trọng lên.

- Gia trì trận pháp.

- Gia trì trận pháp cao siêu hơn Cảnh gia chúng ta.

- Rất khó phá giải.

- Nói đúng hơn là không thể phá giải, cho dù bất kỳ trận pháp gia trì nào thì cũng là bí mật gia truyền, nếu cố gắng phá giải thì sẽ làm sụp đổ trận pháp bên trong.

- Cảnh gia chúng ta nếu có thể lấy được trận pháp gia trì này thì sinh ý có thể xưng bá Kỳ Dị Vực.

Ngay khi cao tầng Cảnh gia đang thảo luận, một truyền tấn ngọc phù bỗng nhiên phá vỡ không gian xuất hiện trong tay Cảnh Quang Minh.

Cảnh Quang Minh bóp nát truyền tống ngọc phù, sau đó một sợi ba động tiến vào thức hải của hắn.

- Mật thám đã điều tra rõ người đã gia trì trận pháp cho Hoa gia là Diệp Hạo của Hối Nguyên Công Hội.

- Diệp Hạo?

Cảnh Quang Thái khẽ giật mình:

- Cho tới bây giờ ta chưa từng nghe qua nhân vật này.

- Trên tình báo nói vị kia có thể ngưng tụ chín phân thân, ngắn ngủi một canh giờ đã gia trì hơn ngàn trận bàn.

Nghe Cảnh Quang Minh nói câu này, sắc mặt cao tầng Cảnh gia biến đổi.

- Ngưng tụ chín phân thân, họ chưa từng nghe qua.

- Chỉ sợ gia hỏa này là một yêu nghiệt.

- Không có thực lực yêu nghiệt không thể làm được như vậy.

- Chuyện này khó giải quyết.

Cảnh Quang Minh trầm mặc một hồi nói:

- Thiên Kiêu cũng không có gì không được.

Nói đến đây, Cảnh Quang Minh nói tiếp:

- Bây giờ chúng ta đi đàm phán với tiểu tử kia thôi.

Nói xong, Cảnh Quang Minh đứng dậy rời đi.

Hoa Kiến Tu nhìn thấy sinh ý Hoa gia bạo hỏa nên cũng không rời đi cửa hàng.

Lúc này, một thân ảnh đẩy đoàn người ra đi về hướng Diệp Hạo.

- Cảnh tộc trưởng.

Hao Kiến Tu nhìn thấy Cảnh Quang Minh không kiêu ngạo không tự ti chào hỏi.

Cảnh Quang Minh không nhìn Hoa Kiến Tu mà lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói:

- Có thể nói chuyện không?

- Không hứng thú.

Diệp Hạo không suy nghĩ trả lời.

- Diệp công tử, ta biết ngươi là một thiên kiêu.

Cảnh Quang Minh lạnh lùng nói:

- Có thể ngươi không rõ ràng đây là lúc nào, thời đại Kim Cổ thiên kiêu rất nhiều đấy.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó ta thạy vị phía sau cảnh cáo ngươi, chuyện của Hoa gia tốt nhất ngươi đừng nhúng tay vào, nếu không thì ngươi muốn lành lặn rời khỏi đây là chuyện không thể.

- Ngươi đang uy hiếp ta?

Diệp Hạo híp mắt hỏi.

- Ngươi lý giải như vậy cũng không sai.

- Ngươi nói nếu ta để cho ngươi quỳ ở đây thì người phía sau có còn coi trọng ngươi không?

Diệp Hạo nhìn Cảnh Quang Minh nhàn nhạt nói.

- Chỉ bằng người?

Cảnh Quang Minh cười lạnh nói.

- Không đủ hả?

Diệp Hạo đứng dậy chắp tay, nhàn nhạt nói.

- Nếu ngươi đặt chân Tiên Tôn Cảnh thì ta có lẽ sẽ kiêng kị một chút, nhưng hiện tại ngươi chỉ có tu vi Tiên Chủ 11 Chuyển, ngươi có tin ta có thể bóp chết ngươi với một ngón tay không?

Cảnh Quang Minh nói đến chữ cuối cùng thì trong mắt hắn lóe ra hàn quang.

Hoa Kiến Tu nhìn thấy vậy vội vàng chạy tới trước Diệp Hạo nói:

- Cảnh tộc trưởng, chú ý thân phận của ngươi.

- Ta muốn làm gì còn không tới lượt nha đầu ngươi hỏi đến.

Cảnh Quang Minh nói đến đây đẩy Hoa Kiến Tu qua một bên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận