Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1822: Hàn Gia Tình Trạng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Diệp Hạo lại nhìn giá bán.

Giá cả còn thấp hơn một nửa so với Cửu Trọng Thiên.

Hắn nghĩ một hồi cũng cảm thấy thoải mái.

Văn minh tu hành của Phiêu Miểu Đại Lục phồn hoa hơn Cửu Trọng Thiên nhiều, như vậy xác suất xuất hiện Dược Vương cũng sẽ cao hơn.

- Gốc Dược Vương này bán thế nào?

Diệp Hạo chỉ một gốc Dược Vương hỏi.

Nghe vậy nhân viên lễ tân khẽ giật mình.

- Ngươi muốn mua gốc Dược Vương này?

- Chính xác hơn, ta muốn toàn bộ số Dược Vương ở đây.

Diệp Hạo nói khẽ.

- A.

Nhân viên lễ tân há to miệng.

- Đi mời quán lý các ngươi đến đây.

Nhân viên lễ tân vội nói.

- Chờ một lát.

Nói xong, chạy vào trong.

Mà lúc nhân viên lễ tân rời đi, trong phòng khách có một nữ tử mặc thanh y tức giận đập một phần hiệp ước lên mặt bàn.

- Yêu Gia các ngươi thật quá phận.

Nghe vậy, nam tử tốc hồng mắt đỏ ngồi bên người nữ tử thanh y nhàn nhạt nói.

- Hàn gia các ngươi tháng này ngạch hạ thấp tiêu thụ bốn thành, ta muốn biết Hàn gia các ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?

- Cái này không nhọc ngươi phí tâm.

Hàn Sở Di lạnh lùng nói.

- Hiện tại ta thu mua 200 ức, một tháng sau cũng không phải cái giá này đâu.

Nam tử tóc hồng mắt đỏ ha ha cười nói.

Khuôn mặt Hàn Sở Di lập tức tái nhợt.

Khu Dược Tài này thị trường Dược Tài bán sỉ giao dịch to nhất của Hàn gia.

Nhưng hiện tại Yêu Gia Tộc lại muốn chặt mất căn cơ của bọn họ.

200 ức?

Thời kỳ đỉnh phong giá trị cũng ít nhất 800 ức.

- Hiện tại, các Đại Thế Lực đều không giao dịch dược liệu với các ngươi.

Nam tử tóc hồng mắt đỏ nhìn Hàn Sở Di một hồi, tiếp tục nói.

- Chỉ dựa vào khách vãn lai mua sắm, ngươi cảm thấy có thể cứu sống Hàn gia các ngươi sao?

Nam tử mới vừa nói đến đây, nhân viên lễ tân đã xông vào.

- Đại Tiểu Thư.

Nghe vậy, Hàn Sở Di nhìn về phía nhân viên lễ tân, hỏi.

- Tiểu Mạt, chuyện gì?

- Đại Tiểu Thư, có vị khách nhân nói muốn mua toàn bộ Dược Vương trong cửa hàng của chúng ta.

- Cái gì?

Hàn Sở Di phủi đất một cái liền đứng lên.

Nhân viên lễ tân gọi Tiểu Mạt nhanh chóng kể lại trước đó nói một lần.

Hàn Sở Di xác nhận rồi nhanh chóng ra ngoài, bỏ Yêu Lệ Cường ở phòng tiếp khách.

Yêu Lệ Cường hơi chút trầm ngâm rồi đứng lên đi theo.

- Xin hỏi ngươi muốn mua Dược Vương ở tiệm chúng ta?

Hàn Sở Di được Tiểu Mạt chỉ đi đến trước mặt Diệp Hạo, sau đó nhẹ giọng hỏi.

Diệp Hạo gật đầu.

- Trong tiệm các ngươi chỉ có chín cây Dược Vương này thôi à?

- Nhà kho còn chín cây.

Hàn Sở Di nói.

- Ta muốn số lượng nhiều hơn một chút.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

- Ngươi cần bao nhiêu?

- Các ngươi có bao nhiêu ta sẽ mua bấy nhiêu?

- Ngươi xác định?

Hàn Sở Di kinh ngạc hỏi lại.

Hàn Sở Di sở dĩ đặt câu hỏi này vì cảm thấy khẩu khí Diệp Hạo có chút lớn.

Diệp Hạo cười cười trực tiếp đưa cho nàng một cái Túi Càn Khôn.

- Nơi này là 50 ức tiền đặt cọc.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Hàn Sở Di dùng thần niệm quét một cái khiếp sợ phát hiện trong Túi Càn Khôn thật có 50 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Ngươi —— ngươi xác định muốn mua?

Hàn Sở Di có chút ngờ vực hỏi.

- Tiền đặt cọc đều cho ngươi, ngươi cảm thấy ta đang giỡn à?

Diệp Hạo cười nói.

Lúc này, Yêu Lệ Cường nhanh chân đi tới Diệp Hạo.

- Xin chào, ta là Thiếu Chủ Yêu Lệ Cường của Yêu Gia.

Yêu Lệ Cường mở miệng nói.

- Yêu Gia?

Nghe được cái tên này, hai mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Huyết Tộc?

- Vâng.

- Có gì chỉ giáo?

- Không dám không dám.

Yêu Lệ Cường nói khẽ.

- Yêu Gia chúng ta bán Dược Tài còn rẻ hơn Hàn gia gấp mấy lần.

Nghe được Yêu Lệ Cường nói như vậy, Hàn Sở Di không khỏi gấp gáp.

- Yêu Lệ Cường, nếu ngươi nói Dược Tài Yêu Gia các ngươi nhiều hơn chúng ta thì ta có thể tin tưởng, nhưng ngươi nói giá cả rẻ hơn so với Hàn gia chúng ta thì có chút không biết xấu hổ rồi.

- Ta biết Hàn gia các ngươi nghiền ép lợi nhuận xuống còn không đến một thành.

Yêu Lệ Cường nhìn Hàn Sở Di một cái, nói.

- Ta hiện tại có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, vị Công Tử này dù mua Dược Tài gì, Yêu Gia chúng ta đều lấy giá mua vào mà bán ra.

- Ngươi…ngươi…

Hàn Sở Di chỉ Yêu Lệ Cường, quả thực không biết nên nói cái gì.

Lấy giá mua vào bán ra, rõ ràng làm ăn lỗ vốn.

Trên thực tế, Hàn gia hiện giờ bán cái giá này cũng chả lời lãi bao nhiêu cả.

- Ngươi cảm thấy ta để ý đến những đồng tiền lẻ kia sao?

Nhưng Diệp Hạo lại làm cho Yêu Lệ Cường bất ngờ

- Nâng lên gấp đôi giá toàn bộ hàng bán cho ta đi.

Hàn Sở Di giật mình.

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói Dược Tài ngươi bán cho ta có thể tăng giá lên gấp đôi.

Diệp Hạo đón Hàn Sở Di ánh mắt, bình tĩnh nói.

- Cái này…cái này…

Hàn Sở Di trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Cho tới bây giờ đều nghe yêu cầu hạ giá.

Chủ động yêu cầu tăng giá này, nàng lần đầu tiên gặp qua.

- Nếu ngươi không tăng giá thì ta đi nhà khác mua đấy.

- A!

Hàn Sở Di kinh ngạc bưng kín miệng, chợt vội nói.

- Được được được.

- Không biết ta có thể vào kho để có thể nhìn một chút không?

Diệp Hạo hỏi.

- Hoàn toàn có thể.

Diệp Hạo vừa muốn rời đi thì đã bị Yêu Lệ Cường ngăn cản.

- Ngươi muốn đối kháng cùng Yêu Gia chúng ta?

- Uy hiếp?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi cũng có thể lý thành ý này.

Yêu Lệ Cường lạnh lùng nói.

- Yêu Gia chúng ta bài danh đệ cửu Thế Lực của Phiêu Miểu Đại Lục, chỉ cần một câu của chúng ta sẽ không có Đan Sư dám luyện đan cho ngươi.

- Vậy ngươi có tin, ta ra một câu có thể khiến cho Dược Tài thủ đô lâm thời không cho hợp tác với Yêu Gia các ngươi.

Diệp Hạo đón ánh mắt Edward, nhàn nhạt nói.

- Ha ha, ngươi cho rằng mình là ai?

Yêu Lệ Cường cười ha hả.

- Vị Tiểu Thư này, không biết các ngươi có bán Tiên Đan không?

Diệp Hạo nhìn về phía Hàn Sở Di nói.

- Bán.

- Vậy mời Hàn tiểu thư phát ra tin tứ, tại khu Dược Tài các ngươi sẽ bắt đầu bán Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm, Tuyệt Phẩm Độ Ách Đan, Thập Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm.

Lòi Diệp Hạo nói ra làm cho người ta kinh ngạc đến chết không thôi, trong lúc nhất thời khiến Hàn Sở Di sợ mất mật.

Rất nhanh, nàng bừng tỉnh.

- Ngươi…trong tay ngươi có ba loại Tiên Đan này?

- Vừa rồi ta ở Quang Minh Học Viện luyện chế ra chín Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan.

Diệp Hạo nói rồi đưa cho Hàn Sở Di một bình ngọc.

Hàn Sở Di đổ ra đan dược trong đó, con ngươi không khỏi co rụt lại.

Đây không phải Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm sao?

Loại Tiên Đan này dù mấy năm qua cũng chưa xuất hiện một khỏa.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo lại luyện chế ra được chín viên.

- Sao ngươi làm được?

Hàn Sở Di không nhịn được hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận