Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3210: Diệp Hạo Dụng Ý

Sao Diệp Hạo lại đáp ứng chứ?

Từ Viện Viện hoàn toàn không hiểu.

Trong lòng nàng, Diệp Hạo lạnh lùng vô tình.

Nhưng vì sao bây giờ đột nhiên lại tốt tính như vậy?

- Ta không hiểu.

Từ Viện Viện nhìn Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Bản tôn của ngươi đứng đầu trong thế giới này, ta căn bản không có năng lực ngăn cản nàng thu lại ngươi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Nhưng chuyện của Ma Vương cung, đối với ta mà nói cũng chỉ là phất tay mà thôi.

- Ta cảm thấy nó còn liên quan đến nhiều thứ hơn.

Từ Viện Viện trầm mặc một hồi vẫn nói ra.

- Ngươi thiếu ta nhân tình, bản tôn ngươi phải trả lại.

Diệp Hạo nhìn thẳng vào mắt Từ Viện Viện nói.

Ánh mắt Từ Viện Viện loé lên một cái nói.

- Vậy bây giờ ta nhờ ngươi xuất thủ.

- Được.

Diệp Hạo nói xong liền xé rách không gian, mang theo từ Viện Viện đi tới giữa không trung.

Không gian bị xé rách đưa đến sự chú ý của vô số cường giả.

Khi Lôi Minh nhìn thấy Diệp Hạo, con mắt hắn lập tức co rụt lại.

- Lão tổ, mau dừng tay.

Lôi Minh lập tức truyền âm cho Lôi Uyên.

Lôi Uyên không hiểu mà hỏi lại.

- Sao vậy?

- Cao thủ Thần Vương mà ta từng đề cập xuất hiện.

Lôi Minh nói đến đây, hắn phát hiện lão tổ vẫn tiếp tục xuất thủ.

- Dừng tay cho ta.

Diệp Hạo quát lớn một tiếng.

Sát niệm kinh khủng điên cuồng tràn ngập về phía các tu sĩ không phải là Ma Vương cung.

Ngay cả Lôi Uyên, toàn bộ mọi người đều bị chấn động đến thổ huyết.

Ánh mắt bọn họ nhìn Diệp Hạo tràn ngập kinh ngạc.

Bọn họ bị chấn động đến thổ huyết thì không nói, thế nhưng ngay cả ba Thần Vương cũng hộc máu.

Vị trước mắt không phải là Thần Hoàng đấy chứ?

- Các ngươi chán sống rồi hả?

Diệp Hạo lạnh lùng quét mắt qua đám người một cái.

- Công tử, chúng ta không biết ngươi ở nơi này?

Lôi Minh gấp gáp nói.

Diệp Hạo liếc Lôi Minh một cái nói.

- Nếu ngươi biết ta ở đây mà vẫn dám tới, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi còn có thể đứng ở chỗ này sao?

Nói xong Diệp Hạo nhìn về phía Từ Viện Viện ở bên cạnh nói.

- Ngươi muốn xử lý bọn họ thế nào?

- Ta muốn xử lý bọn họ thế nào, ngươi liền làm như vây?

Từ Viện Viện hỏi ngược lại Diệp Hạo.

- Không sai, cho dù có lột da tróc xương hay thần hồn tan biến, đều có thể.

Lời nói của Diệp Hạo khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều hoảng sợ.

Bọn họ nhận ra vận mệnh của bọn hắn đều đang nằm trong tay Từ Viện Viện.

- Viện Viện, giết.

Chu Thải Điệp trầm giọng nói.

- Thiếu cung chủ, giết bọn hắn.

Đại trưởng hùng hổ nói.

- Kẻ giết ngươi, ngươi chắc chắn phải giết lại.

Lão ẩu cũng đang một bên nói.

- Lần này nếu chúng ta thả hổ về rừng, tương lai sẽ không thể làm gì được bọn họ.

Từ Viện Viện trầm mặc một hồi rồi nhìn đám người Lôi Uyên nói.

- Ta muốn một nửa phủ khố của các ngươi.

Một nửa phủ khố?

Quả thật yêu cầu của Từ Viện Viện rất cao, nhưng dù sao so với việc bọn họ phải chết thì chuyện này cũng không là gì cả.

- Không thành vấn đề.

- Không thành vấn đề.

- Không thành vấn đề.

Đám người Lôi Uyên đồng loạt đáp ứng.

Lúc này Từ Viện Viện nhìn về phía Diệp Hạo.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, bên người liến xuất hiện một kính tượng phân thân.

- Kính tượng phân thân của ta có chiến lực Thần Vương cấp, hắn sẽ cùng tướng sĩ Ma Vương cung tới lấy hàng.

Diệp Hạo chỉ vào kính tượng phân thân nói.

- Ta sẽ dẫn đội đi.

Chu Thải Điệp trầm giọng nói.

- Chuyện này các ngươi tự xử lý.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

- Về phần an bài như thế nào, đó là việc của các ngươi.

- Trước khi ta chưa trở về, mong công tử có thể theo dõi bọn họ.

Chu Thải Điệp lấy lòng nhìn Diệp Hạo nói.

- Yên tâm đi, ai dám làm bậy, ta giết người đó.

Lời nói của Diệp Hạo khiến trong lòng các tộc bay luôn ý riêng.

Ngay sau đó Chu Thải Điệp mang hơn ngàn đệ tử đi thẳng tới tổ đình của các tộc.

Mà các tộc đều rất phối hợp.

Cao thủ và lão tổ trong lòng các tộc đều đã bị bắt.

- Thiếu cung chủ, ta không hiểu vì sao ngươi lại thả bọn họ?

Lão ẩu không hiểu hỏi.

- Nếu giết hết bọn chúng, Vạn Lôi đại lục làm sao có thể đối phó với kiếp nạn sắp tới?

Từ Viện Viện khẽ thở dài.

- Vạn Lôi đại lục sắp xuất hiện kiếp nạn?

Lão ẩu giật mình, ngay sau đó cười khổ.

- Nhưng bọn chúng đã từng nghĩ đến chúng ta chưa?

- Bọn chúng sẽ không dám ra tay với chúng ta nữa đâu.

Từ Viện Viện nhìn lão ẩu nói.

- Ngươi có ý gì?

Lão ẩu vừa nói đến đây liền hiểu ra.

- Ý của ngươi là…?

Lúc này Từ Viện Viện lại nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ngươi có thể tiếp tục trợ giúp ta, trợ giúp Ma Vương cung được không?

- Ngươi có biết bây giờ ngươi cách cái chết rất gần không?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Bản tôn sẽ không cho phép ngươi thiếu nợ nhân tình ta quá nhiều, biết không?

- Nếu ta trước sau gì cũng chết, vậy còn cần quan tâm mấy thứ này làm gì chứ?

Ánh mắt Từ Viện Viện lấp lánh nói.

- Ta dám thiếu nhân tình của ngươi, chỉ hỏi ngươi có dám hay không?

- Không có gì là không dám cả.

Diệp Hạo cười lớn nói.

- Tiếp theo miễn ngươi có bất kỳ yêu cầu gì, ta đều sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.

- Được, ta cần một chiếc chiến hạm Hoàng cấp.

Từ Viện Viện hỏi dò.

Đây chính là chiến hạm Hoàng cấp.

Nàng sợ Diệp Hạo không cho nàng.

Diệp Hạo vung tay lên liền ngăn cách không gian bốn phía.

- Cho ngươi.

Cảm thụ chấn động phát tán từ chiếc chiến hạm kia, Từ Viện Viện tò mò hỏi.

- Đây là chiến hạm cấp bậc gì?

- Hoàng cấp sơ kỳ.

Diệp Hạo nói đến đây giữa không trung lại xuất hiện thêm một chiếc chiến hạm khác.

- Đây là chiến hạm Hoàng cấp cao cấp.

- Hai chiếc chiến hạm này đều cho ta?

Từ Viện Viện khiếp sợ hỏi.

- Chiến hạm mà ta tạo ra có thể vượt cấp mà chiến, nói cách khác chiếc chiến hạm Hoàng cấp cap cấp này có thể chống lại Hoàng cấp đỉnh phong.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Thậm chí đối mặt với Nửa Bước Cấm Kỵ cũng có thể trối thoát dưới tay hắn.

Từ Viện Viện không ngờ rằng Diệp Hạo lại cho nàng hai chiếc chiến hạm.

- Ngoài ra, chờ các ngươi đoạt tài nguyên của các thế lực khác về, ta có giúp các ngươi tạo hộ sơn đại trận và sát trận.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Đương nhiên cũng có thể giúp các ngươi chế tạo các loại chiến hạm, chiến giáp. . . .

- Một mình ngươi có thể làm hết được toàn bộ?

Từ Viện Viện tràn ngập ngạc nhiên.

- Ta có một đại quân người máy, bọn họ đều có năng lực rèn đúc pháp bảo.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi yên tâm, chỉ cần các ngươi có đầy đủ vật liệu, ta liền có thể giúp các ngươi chế tạo trong thời gian ngắn nhất.

- Cảm tạ.

Từ Viện Viện nghiêm túc nói.

- Có qua có lại thôi.

- Chỉ vì như vậy?

- Bằng không thì sao?

Thần sắc Từ Viện Viện ảm đạm xuống.

Nàng cho rằng Diệp Hạo có chút hứng thú với nàng.

Nhưng bây giờ xem ra nàng suy nghĩ quá nhiều rồi.

Không qua bao lâu Chu Thải Điệp đã mang theo rất nhiều cao thủ trở về Ma Vương cung.

- Các ngươi có thể rời đi.

Diệp Hạo phất tay nói.

Các tộc rời đi trong tang tóc.

- Cung chủ, bố trí một không gian.

Từ Viện Viện nhìn về phía Chu Thải Điệp nói.

Chu Thải Điệp không nghi ngờ gì bày ra một không gian.

- Lấy toàn bộ tài nguyên mà ngươi lấy được ở các tộc ra đi.

Từ Viện Viện nói khẽ.

- Cộng thêm tài nguyên bên trong phổ Ma Vương cung chúng ta, đưa hết cho Diệp công tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận