Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 983: Tiến Về Triều Nguyên Vực

Nghe được như thế, trong mắt Diệp Hạo lộ ra hàn mang.

- Hiện tại, Khổng Phong Lăng đang ở Triều Nguyên Vực?

- Phải.

- Vậy ta lập tức đi một vòng Triều Nguyên Vực.

Nghe được lời Diệp Hạo, trên mặt đám người Sở Lão Quái nhao nhao lộ ra vẻ vui mừng.

Dù trong Đằng Long Các, Khổng Phong Lăng cũng không phải kẻ yếu.

Người dám hỏi đến hắn cũng không có bao nhiêu.

Nhưng không hề nghi ngờ, Diệp Hạo có tư cách này.

Bất quá có tư cách là một chuyện, hỏi đến lại là một chuyện khác, ai sẽ nhàn rỗi đến mức không có chuyện gì làm lại đi đắc tội Khổng Phong Lăng?

Diệp Hạo chuẩn bị rời đi, Sở Lão Quái vội cản lại.

- Diệp công tử, ngươi nghĩ sao về chuyện Sở gia sẽ trở thành tông môn phụ thuộc Viêm Hoàng tông?

- Trước mắt, Viêm Hoàng tông không có dự định vươn tay đến Trung Vực.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Sở Lão Quái, nói

- Nể tình việc ngươi thường xuyên dìu dắt vãn bối Nhân tộc, nếu ngươi mang theo Sở gia gia nhập Viêm Hoàng tông, ta cho ngươi thân phận trưởng lão tông môn.

- Nhưng...

Sở Lão Quái lộ ra vẻ mặt khó xử.

Trong tay Diệp Hạo lóe lên thanh quang hóa thành một tấm Truyền Tấn Ngọc Phù ném cho Sở Lão Quái.

- Ngươi nên hiểu rằng thời đại quần hùng tranh bá đã mở ra, ngươi muốn Sở gia không đếm xỉa đến là việc không có khả năng, dù không có Khổng Phong Lăng cũng có Trương Phong Lăng, Mã Phong Lăng.

- Ngươi thừa dịp này quyết định sớm, dù sao thời gian tới, ta sẽ bế quan rất lâu.

Diệp Hạo nói tiếp

- Ta đã quyết định cho tông môn khai thác sơ qua Đông Bộ, trong tương lai, ta cũng không hứng thú tiến về Trung Vực.

Diệp Hạo vừa dứt lời, Chủ Cấp Chiến Hạm đã phá vỡ không gian tiến về Triều Nguyên Vực.

Lúc này, không ai dám ngăn trở nữa.

Đợi đến Chủ Cấp Chiến Hạm rời đi, Đổng Hào Kiệt mới dám nói

- Mụ mụ, Diệp Hạo công tử rất lợi hại sao?

- Diệp công tử là bá chủ thế hệ tuổi trẻ Đông Vực, nghe nói vừa tới Đằng Long Các ngày đầu tiên, hắn đã khiêu chiến hết thiên kiêu đồng cấp bậc hoặc cao hơn một cảnh giới, từng người một đều bị đánh bại toàn diện.

- Còn nữa, lúc Diệp công tử tại Kim Tiên cảnh đã có sức chiến đấu cấp Tiên Tôn, đây cũng là lý do Diệp công tử vừa quát lớn một tiếng đã đánh lui lão tổ La gia Tiên Chủ trung kỳ.

- Mụ mụ, ta cũng muốn một ngày nào đó đạt đến cấp độ Diệp công tử.

Đổng Hào Kiệt lộ ra ánh mắt nóng bỏng nói.

- Ta biết một ngày nào đó, Hào Kiệt sẽ trưởng thành đến cấp độ không ai địch nỗi.

Thôi Giai Nhân lộ ra ánh mắt vui vẻ, nói khẽ.

Năm nay, Đổng Hào Kiệt mới 10 tuổi đã có tu vi Thượng Tiên.

Thậm chí, Đổng Hào Kiệt không cần tu luyện, năng lượng thể nội vẫn trợ giúp hắn tăng lên, dựa theo tốc độ này thì không cần bao lâu, Đổng Hào Kiệt sẽ trưởng thành đến mức che gió ngăn mưa cho nàng.

Bất quá bây giờ, hắn vẫn cần nàng che chắn mưa gió.

Nghĩ tới đây, Thôi Giai Nhân nuốt xuống Chủ Cấp Phá Cấm Đan, Chủ Cấp Phá Cấm Đan đến thể nội nàng hóa thành năng lượng cuồn cuộn như thủy triều rộng lớn vọt tới cảnh giới bình cảnh.

Ngay lúc Thôi Giai Nhân tăng lên tu vi, Diệp Hạo điều khiển Chủ Cấp Chiến Hạm xuất hiện trên Triều Nguyên Vực.

Diệp Hạo vừa tới biên cương Triều Nguyên Vực đã gặp một chi đội tuần tra.

- Ai tới?

Chi đội tuần tra cảnh giác bao vây Diệp Hạo.

- Khổng Phong Lăng đâu?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua phục sức chi đội tuần tra mới biết họ là người Khổng gia.

- Ngươi là ai?

Tướng sĩ cầm đầu trầm giọng nói.

Không phải ai cũng dám gọi thẳng tục danh Khổng Phong Lăng.

- Diệp Hạo.

Diệp Hạo vừa nói vừa lấy ra lệnh bài treo bên hông.

- Diệp Hầu Tước.

Những tên tướng sĩ giật nảy mình, vội vàng hướng Diệp Hạo hành lễ.

Bọn họ sao có thể không biết Diệp Hạo chứ?

Bởi vì Diệp Hạo từng có va chạm với Khổng Phong Lăng, điều này khiến cho tùy tùng Khổng Phong Lăng đều biết đến hắn.

Bất quá bọn họ cũng rõ ràng người như Diệp Hạo, cho dù Khổng Phong Lăng cũng không trêu chọc nổi, tiểu lâu la như bọn họ lúc đối mặt Diệp Hạo vẫn phải thành thành thật thật một chút.

Nếu không đến lúc đó, bọn họ chết cũng không biết nguyên nhân

Chẳng lẽ ngươi còn trông cậy vào Khổng Phong Lăng báo thù cho ngươi?

- Bẩm báo Diệp công tử, thiếu gia đang ở Đại Lương Thành tại Triều Nguyên Vực.

Diệp Hạo gật đầu nhẹ rồi thôi động Chủ Cấp Chiến Hạm đi tới Đại Lương Thành.

Đợi đến Diệp Hạo cách Đại Lương Thành mấy vạn cây số, Thôi Giai Nhân dẫn Đổng Hào Kiệt từ trong khoang thuyền đi ra.

- Diệp công tử.

Thôi Giai Nhân hướng Diệp Hạo hành lễ.

- Đột phá?

- Vâng.

- Ngươi có dự định gì?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

Con ngươi Thôi Giai Nhân trở nên ảm đạm.

Kỳ thật, việc tốt nhất là ở bên cạnh Diệp Hạo, như vậy ai dám đánh chủ ý mẹ con nàng.

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dáng Thôi Giai Nhân mới mở miệng nói

- Ở một chỗ với Tai Tinh thời gian dài không những ảnh hưởng đến tạo hóa bản thân, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng.

- Ta hiểu.

Diệp Hạo đã nói thẳng như vậy, Thôi Giai Nhân sao còn không hiểu chứ?

- Ngươi không hiểu.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

- Nói thật, ta không lo lắng ảnh hưởng đến tạo hóa bản thân, ta càng không lo lắng ảnh hưởng đến tính mạng, nếu không năm đó, ta sẽ không chống lấy nhân quả thay cho Chu Độc Nhi.

Diệp Hạo nói tiếp

- Ta chỉ không muốn gặp phiền phức.

Diệp Hạo không sợ phiền phức, nhưng hắn cũng không rảnh đến nhức cả trứng mà trêu chọc phiền phức.

- Ta vừa nói câu kia là đối với ngươi.

- Nhưng bây giờ, ta vẫn sống tốt.

Thôi Giai Nhân biện bạch cho nhi tử, nói.

- Bởi vì con ngươi còn chưa trưởng thành, hiện tại, con ngươi cần che chở, nếu ngươi vẫn lạc, Tai Tinh sẽ rất khó trưởng thành, nói cách khác, Thiên Địa sẽ không để ngươi vẫn lạc nửa đường.

- Ta không tin.

- Ta biết ngươi không tin.

Diệp Hạo nhìn về phía Đổng Hào Kiệt nói

- Mặc kệ ngươi có tin số mệnh ngươi đã sớm chú định hay không, nếu tương lai ngươi đủ thực lực bảo vệ bản thân, ta đề nghị ngươi rời xa mẹ mình, bởi vì rời xa cũng là một loại bảo hộ. Đừng cảm thấy ta nói chuyện giật gân, thế nhân nói ngươi là Tai Tinh, như vậy tự nhiên sẽ có nguyên nhân nói như vậy.

- Còn nữa, ngươi tốt nhất nên độc lai độc vãng, nếu không, ngươi có khả năng mang đến tai nạn cho người bên cạnh.

Ánh mắt Đổng Hào Kiệt kịch liệt lóe lên một trận nói

- Ta không muốn tổn thương mọi người, càng không muốn tổn thương mẫu thân.

- Tóm lại, ngươi nhớ kỹ lời ta được rồi, tương lai ngươi tự nhiên sẽ lý giải.

Diệp Hạo vừa dứt lời, vung tay lấy ra mười đạo Công Đức Kim Quang.

- Cái gì đây?

- Công Đức Kim Quang.

Nghe được như thế, Thôi Giai Nhân lộ ra ánh mắt chấn kinh

- Truyền ngôn có đại công đức với Thiên Địa mới có thể lấy được ban thưởng Công Đức Kim Quang, ngươi sao có được Công Đức Kim Quang?

- Ngươi không cần quản sao ta có được Công Đức Kim Quang, hiện tại, ta phong ấn mười đạo Công Đức Kim Quang vào thể nội ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

- Mười đạo Công Đức Kim Quang không giúp ngươi tăng tu vi, nó chỉ có thể hóa thành tạo hóa thủ hộ ngươi.

- Đa tạ Diệp công tử.

Thôi Giai Nhân động dung cảm tạ thật sâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận