Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3155: Đường Phiên Phiên Đặt Chân Cái Thế Bảng.

Thật ra đâu chỉ Viêm Hoàng tông làm chuyện như vậy, tông môn nào mà không có thiên tài ẩn núp chứ.

Ngươi cũng không thể bày ra toàn bộ nội tình trên bàn được.

Lỡ như bị tận diệt, sau này làm sao có thể phục sinh đây?

Nhưng không ai biết rằng Viêm Hoàng tông ẩn núp gần một phần ba thực lực.

Thật ra nếu lần này không phải có thể giấu diếm chủng tộc và thân phận thông qua lệnh bài, Đường Phiên Phiên cũng sẽ không cử nhiều thiên kiêu đến đây như vậy.

- Mỗi người đều có sứ mệnh của mình, nổi tiếng cũng không phải là chuyện tốt gì.

Đường Phiên Phiên nhẹ nhàng nói.

Tâm thần Hạo Nguyệt như bắt được điểm đáng ngờ nói.

- Tỷ tỷ, ngươi hình như có chuyện gạt ta?

Cả Hạo Nguyệt và Khinh La đều biết có một vài bí mật mà chỉ có Đường Phiên Phiên biết được.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, cứ an tâm tranh tài đi.

Đường Phiên Phiên nhìn Hạo Nguyệt nhẹ nhàng nói.

Mà trong lúc này Đường Phiên Phiên thỉnh thoảng mua sắm một vài tài nguyên trân quý.

Trong đó có một và tài nguyên cho dù là ở thương hội cũng mua không được, chỉ có nơi này mới có thể, dù sao thiên kiêu chín vực đều đi tới nơi này.

Thời gian ba tháng trôi qua rất nhanh.

Khiến Đường Phiên Phiên không ngờ rằng Diệp Hạo vẫn không tới.

- Không phải đã xảy ra chuyện gì đó rồi chứ?

Đường Phiên Phiên lẩm bẩm nói.

Mà lúc này trận đấu lôi đài đã bắt đầu.

Thiên kiêu chín vực bắt đầu cuộc chiến sinh tử.

Ai mà không muốn lọt vào danh sách chứ.

Điều này không chỉ đơn giản là vinh quang.

Đường Phiên Phiên trải qua chém giết kịch liệt rốt cục cũng xông lên được Cái Thế bảng.

- Xong mười hai trận.

Đường Phiên Phiên lau máu tươi trên mặt hơi xúc động nói.

Trước đó Đường Phiên Phiên cảm thấy lọt vào Cái Thế bảng cũng không có quá nhiều vấn đề, hiện tại nàng mới nhận ra chuyện này còn gian nan hơn nàng tưởng tượng.

- Ta tới khiêu chiến ngươi.

Đường Phiên Phiên còn chưa buông lỏng một hơi, một thanh niên hắc ý đã nhảy lên lôi đài.

Lúc này Đường Phiên Phiên đang đứng trên lôi đài thứ một trăm của Cái Thế bảng.

Nghe vậy nàng nhìn hắc y thanh niên một cái rồi nói.

- Chờ một lát.

Vừa rồi Đường Phiên Phiên tiêu hao khá nhiều, bây giờ cần phải có thời gian khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Thanh niên hắc y khẽ gật đầu.

Đây là quy tắc tranh tài.

Dù ngươi có muốn hay không đều phải chờ Đường Phiên Phiên khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Về phần cố ý kéo dài?

Không hề có điều đó.

Nếu ngươi cảm thấy mình không phải là đối thủ, ngươi có thể nhân thua.

Vả lại có thể lọt vào Cái Thế bảng, có mấy ngươi e ngại chiến đấu chứ?

Khi Đường Phiên Phiên yên lặng khôi phục, từ nơi xa xuất hiện hai bóng người.

Bức Tiếu Thiên và Bức Minh Mị.

- Tỷ, Lãnh Viêm công tử có thể đánh bại được nàng không?

Bức Tiếu Thiên có chút lo âu hỏi.

- Lãnh Viêm công tử xếp hạng thứ năm ở Tứ Phương vực.

Bức Minh Mị trầm ngâm một chút nói.

- Nếu hắn không phải là đối thủ, vậy chúng ta lập tức nhận thua.

Đứng thứ năm trên Thiên Bảng.

Cái xếp hạng này rất rất cao rồi.

Đặt chân vào Cái Thế bảng là chuyện ván đã đóng thuyền.

Bức Minh Mị cảm thấy Lãnh Viêm đánh bại Đường Phiên Phiên hẳn không có bao nhiêu vấn đề.

Bức Minh Mị đương nhiên cũng nghĩ tới mời cao thủ có thực lực cao hơn, vấn đề là cao thủ mạnh hơn nữa nàng căn bản mời không được.

Mà lúc này ánh mắt sắc bén rơi vào trên người Bức Minh Mị.

Trong lòng Bức Minh Mị bất giác dâng lên một cơn khủng hoảng.

Nàng nhìn lại.

Chỉ thấy Hạo Nguyệt quạnh quẽ cao ngạo đang lẳng lặng nhìn nàng.

Bức Minh Mị biết lúc này không thể biểu hiện ra vẻ bối rối, bằng không rất dễ khiến Hạo Nguyệt hoài nghi đến trên người nàng, nhưng thân thể nàng vẫn không thể tránh khỏi run rẩy.

Không thể khống chế được.

Đúng vậy.

Không sai.

Chuyện này khiến Bức Minh Mị cực kỳ bất an.

Xảy ra chuyện gì?

Dù gì nàng cũng nằm trong hai mươi hạng đầu Thiên Bảng.

Nhưng vì sao hiện tại nàng không thể khống chế được bản thân mình?

- Không tốt, ánh mắt của nàng ta....

Bức Minh Mị nghĩ đến mà sợ.

- Ngươi đang sợ cái gì?

Âm thanh của Hạo Nguyệt vang lên trong tai nàng.

- Ta nghe không hiểu ngươi nói cái gì?

Bức Minh Mị cố gắng ổn định tâm thần của mình.

- Lãnh Viêm là do ngươi tìm đến?

Hạo Nguyệt hỏi tiếp.

Toàn thân Bức Minh Mị càng run rẩy hơn.

- Xem ra đúng là như vậy.

Hạo Nguyệt nhẹ nhàng nói.

- Vừa rồi ngươi vận dụng Thực Thần nhãn?

Bức Minh Mị bỗng nhiên nhận ra.

- Cũng có chút hiểu biết đấy.

Hạo Nguyệt thản nhiên nói.

Trong lòng Bức Minh Mị nặng nề.

Chuyện mà nàng lo lắng đã xảy ra.

- Chúng ta nguyện ý trả giá cho cái ngu ngốc của mình.

Yên lặng một hồi Bức Minh Mị khổ sở nói.

Hạo Nguyệt quá bình thản.

Điều này nói rõ cái gì?

Điều này nói rõ Hạo Nguyệt cảm thấy Đường Phiên Phiên có thể chống lại Lãnh Viêm thậm chí là trấn áp.

Mà đến lúc đó Đường Phiên Phiên các nàng không trả thù sao?

- Chuyện này tí nữa ngươi tự nói với tỷ tỷ của ta.

Hạo Nguyệt nói xong cũng thu hồi ánh mắt.

- Tỷ tỷ?

Trái tim Bức Minh Mị không khỏi chậm một nhịp.

Hai vị này là tỷ muội?

Như vậy mạch của nàng phải mạnh cỡ nào?

...

Hai canh giờ sau Đường Phiên Phiên khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Lúc này lên lôi đài khiêu chiến cơ hồ đều là thiên kiêu nằm trong mười hạng đầu Thiên Bảng trước đây.

Bằng không đi lên để cầu bị đánh sao?

- Có thể bắt đầu.

Đường Phiên Phiên nhìn Lãnh Viêm thản nhiên nói.

- Đây không phải là bộ dáng thật sự của ngươi?

Lãnh Viêm nhìn Đường Phiên Phiên một hồi cười hỏi.

- Ngươi quan tâm quá nhiều rồi đấy.

Đường Phiên Phiên hét lớn một tiếng.

Oanh!

Tiếng như Long ngâm.

Sóng âm mạnh mẽ hoá thành một chuôi đao chém tới linh hồn hắn.

Xung quanh Lãnh Viêm xuất hiện một chuông vàng óng.

Sóng âm đánh vào trên thân chuông, một vụ nổ lớn kinh thiên động địa lập tức xảy ra.

Ngắn ngủn chỉ vài hơi thở, hai bên đã va chạm hàng ngàn, hàng vạn lần.

Răng rắc!

Khi Lãnh Viêm nhìn thấy trên thân chuông xuất hiện kẽ hở, sắc mặt hắn liền thay đổi.

- Cửu Cung học viện, Long Tượng âm ba công.

Chuyện Cửu Cung học viện có Long Tượng âm ba công từ lâu đã chẳng phải là bí mật gì.

Khi Lãnh Viêm nói ra năm chữ Long Tượng âm ba công, một nữ tử trên lôi đài Chí Tôn bảng không khỏi nhìn lại.

- Long Tượng âm ba công? Sao nàng lại có được nó?

Nữ tử này không phải người khác, chính là Nữ Đế.

- Chẳng lẽ nàng có quan hệ với Tinh Hà?

Nữ Đế lẩm bẩm nói.

Ánh mắt của Đường Phiên Phiên vô cùng lạnh lẽo.

Nàng thét dài một tiếng.

Long Tượng âm ba công bị nàng thôi động đến cực hạn.

Mà lúc này thân chuông của Lãnh Viêm cũng không thể tiếp tục kiên trì nữa mà vỡ nát.

Nhưng sau một khắc, Lãnh Viêm mang theo một chiến kiếm xông ra từ vụ nổ đánh tới phía nàng.

Thân thể hắn giống như hoá thành một vệt sáng.

Không nhiễm bụi bặm.

- Tới thật đúng lúc.

Đường Phiên Phiên nói xong, nàng dùng một bàn tay đập tới Lãnh Viêm.

Ngay trong nháy mắt hai bên va chạm vào nhau, sắc mặt của Lãnh Viên lập tức biến đổi.

Hắn phát hiện Đường Phiên Phiên tựa hồ hoá thành một quái thú cắn người, thân thể hắn bị mất khôn chế tiến về phía trước.

- Thôn Phệ.

Đường Phiên Phiên nói xong, hai con mắt loé ra ánh sáng kinh khủng.

Cũng đúng lúc này Đường Phiên Phiên hóa thân trở thành hắc động.

Không sai.

Lúc này Đường Phiên Phiên đang sử dụng công pháp mà Ngân Hà truyền thụ cho Diệp Hạo, Thôn Phệ chi thuật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận