Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2585: Cấm Kỵ Pháp Bảo

Những năm này giếng cổ tích lũy cực kỳ nhiều nhân duyên lực lượng. Dù chó con cùng kim thân hấp thụ liên tục nhưng nhân duyên lực lượng cũng không giảm bớt được bao nhiêu.

Nhưng chuyện này cũng bình thường. Phải biết giếng cổ tích lũy nhân duyên lực lượng đã đạt đến trình độ Nửa bước đại năng. Từ đó có thể tưởng tượng được nhân duyên lực lượng nồng đậm đến mức nào.

Thần Hoàng tầng thứ chín!

Khi không còn sự tồn tại của hàng rào này nữa, sau khi đột phá đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ chín kim thân sẽ tiếp tục công kích đến Thần Hoàng cảnh đỉnh phong.

- Tiền bối, ngươi nghĩ kim thân của ta có thể đột phá đến Nửa bước đại năng hay không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn dò hỏi.

- Độ Nhân kinh tuyệt đối không thể nào do một Thần Hoàng đỉnh phong có thể làm ra được.

Chó con nghiêm túc nói.

- Dù ngũ tổ Thiên Không thành kinh diễm đến đâu nhưng dù sao hắn vẫn chưa đặt chân đến cấp độ cấm kỵ, bởi vậy một vài thứ không nên xuất hiện bên trong Độ Nhân kinh.

- Ý của ngươi là bản Độ Nhân kinh này có một phần là thủ bút của thành chủ Thiên Không thành?

- Đúng vậy.

Chó con nói khẽ.

- Bởi vậy kim thân của ngươi không phải không thể đột phá đến Nửa bước đại năng.

- Thật sự?

Diệp Hạo mừng lớn nói.

- Nghĩ gì thế?

Chó con cười nhạt nói.

- Thứ ngươi cần làm là nối lại con đường phía trước của kim thân mình, nói cách khác ngươi cần phải đạt đến Thần Hoàng đỉnh phong chi cảnh.

- Không đúng.

- Có gì mà không đúng?

- Vừa rồi ngươi truyền cho giếng cổ là kinh văn gì?

- Cái này...?

- Không được sao?.

- Ta truyền thụ cho giếng cổ là Bỉ ngạn.

Chó con nói.

- Bỉ ngạn.

Khi nói ra hai chữ này thần sắc của chó con cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng.

- Bỉ ngạn?

- Lai lịch bản kinh văn này rất bí ẩn, là lấy được từ luân hồi.

- Ngươi lấy được?

- Là vị đã đi đến cuối cùng luân hồi cho ta.

- Có thể truyền thụ cho ta được không?

- Cái này...?

- Ngay cả cái giếng cổ kia ngươi còn truyền thụ được, mà đối với ta ngươi lại che giấu?

- Không phải ta không muốn truyền thụ cho ngươi, thật sự là do bản kinh văn này liên quan đến luân hồi.

Chó con trầm giọng nói.

- Ta cảm thấy bây giờ ta đã dính vào rất nhiều rồi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Tiểu tử, luân hồi không đơn giản như ngươi nghĩ đâu?

Chó con trầm ngâm một hồi cảnh cáo nói.

- Nhưng ta cảm thấy bản kinh văn này có lẽ sẽ giúp được kim thân của ta đạt đến cấp độ Nửa bước đại năng.

Diệp Hạo nghĩ thật lâu mới lên tiếng.

- Cổ kinh Bỉ ngạt cực kỳ cường đại, đúng thật là có thể nối lại con đường phía trước.

Chó con gật đầu một cái.

- Vậy truyền thụ cho kim thân của ta đi.

Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

Chó con hơi chút chần chờ, cuối cùng vẫn truyền công pháp Bỉ ngạt cho kim thân.

- Tại sao ngươi lại truyền thụ cho giếng cổ?

- Bản ta truyền thụ cho kim thân của ngươi là bản đầy đủ, mà bản ta truyền thụ cho giếng cổ chỉ là bản đã cắt giảm mà thôi.

Điều này cũng giống như Diệp Hạo đã phỏng đoán từ trước. Trước đó chó con đã nhấn mạnh cuốn cổ kinh này quan trọng đến nhường nào, vì thế làm sao có thể truyền thụ cho giếng cổ bản hoàn chỉnh được chứ.

Mà lúc này tu vi kim thân của Diệp Hạo đã tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ mười.

- Diệp Hạo, được chưa?

Lúc này Khinh La nhẹ giọng hô.

- Sao vậy?

Diệp Hạo tò mò nhìn Khinh La nói.

- Ngươi cũng biết thân phận của ta khá mẫn cảm, ta không thể ở đây quá lâu.

Bây giờ Diệp Hạo mới nhớ ra điều này.

- Tiền bối, chúng ta nên rời khỏi.

Chó con cũng nhận ra điểm ấy, điên cuồng thôn phệ một lúc mới nói.

- Rút lui.

Nói xong Diệp Hạo cùng Khinh La chạy ra khỏi giếng cổ, tiếp lấy Diệp Hạo nhìn vào hỏa linh đang đứng giữa không trung.

- Tiền bối, nhờ ngươi ra tay tiễn chúng ta đi.

Hỏa linh vung tay lên xé rách không gian mang Diệp Hạo cùng hỏa linh đến đai vực ngoài xa. Nhưng vào lúc này một bàn tay dữ tợn được bao phủ đầy vảy xé rách từng lớp không gian xuất hiện ở gần khu vực của Diệp Hạo cùng Khinh La.

- Hỏa Ngạc, ngươi dám?

Hỏa linh nổi giận nói.

Nơi này chính là địa bàn của nó. Hỏa Ngạc xuất thủ ở đây chẳng khác gì đánh vào mặt của nó cả.

- Hỏa linh, ở đây không có chuyện của ngươi.

Một giọng nói già nua vang vọng giữa không trung.

- Ngươi dám ra tay với tôn nữ của Phá đạo nhân? Ta thật sự muốn biết ai lại cho ngươi cái lá gan này?

Hỏa linh hóa thành một hỏa nhân kinh thiên động đại, hắn giơ tay phá đi công kích của Hỏa Ngạc.

- Hỏa linh, nếu ngươi muốn Hỏa quốc các ngươi bị lật đổ thì cứ tiếp tục xuất thủ.

Lúc này một giọng nói già nua khác lại vang lên.

- Tất Phương.

Ánh mắt hỏa linh lộ vẻ bất an.

Dù Hỏa Ngạc hay Tất Phương đều cùng một cấp độ.

Bây giờ hai vị này cùng nhau đến, hắn tụ vệ cũng không có vấn đề gì. Nhưng muốn bảo vệ Diệp Hạo cùng Khinh La lại là chuyện mơ tưởng hão huyền.

- Hỏa Ngạc, Tất Phương, hai người các ngươi nếu đã muốn xung phong làm đầy tớ tới thăm dò gia gia của ta, vậy bây giờ ta cũng sẽ cho các ngươi một cơ hội.

Khinh La vừa nói Phá Đạo tán trên tay cũng đã được kích hoạt hoàn toàn.

Ngay lập tức Phá Đạo tán hóa thành một tia sáng vô cùng vô tận xuyên qua từng tầng không gian xuyên thủng một bóng người. Dù thân ảnh kia sử dụng rất nhiều thần thông nhưng vẫn không thể ngăn cản được một đòn của Phá Đạo tán.

A!

Thân ảnh kia kêu lên thảm thiết.

- Đây không phải là sư tổ của Hỏa Ngạc tộc sao?

- Không phải trong hàng ngũ Nửa bước đại năng Hỏa Ngạc là một người nổi bật sao? Một tên khủng bố như vậy nhưng tại sao ngay cả một đòn cũng không thể đỡ nổi?

- Phá Đạo tán thật quá kinh khủng.

- Phá Đạo tán chính là cấm kỵ pháp bảo, có thể bộc phát ra lực lượng cấm kỵ, trước mặt một vật như vậy dù là Nửa bước đại năng cũng không đáng để chú ý.

Phá Đạo tán xuyên thủng thân thể Hỏa Ngạc rồi một lần nữa hóa thành một tia sáng vô cùng vô tận. Từ không gian xa xôi Tất Phương nhìn thấy Phá Đạo tán đang vọt về phía hắn. Hắn hoảng sợ nhưng tránh cũng không thể tránh được.

Trình độ ẩn núp của Hỏa Ngạc cao siêu cỡ nào, nhưng không phải cũng bị tìm ra được sao?

Nó không nghĩ mình có thể tránh thoát được.

Mắt thấy Phá Đạo tán đang chuẩn bị xuyên thủng thân thể của hắn bỗng một bàn tay già nua từ hư vô hiện ra, lao xuống đụng mạnh vào Phá Đạo tán.

Dù Phá Đạo tán công kích thế nào vẫn không thể vượt được một bức tường này.

- Cường giả cấm kỵ?

- Cường giả xuất thủ?

- Chỉ là không biết vị này là ai?

Khi cường giả ẩn tàng trong hư không đang bí mật đàm luận bỗng một lão giả mặt đen tóc dài xuất hiện giữa không trung.

- Sư tổ Thần Tượng tộc.

- Cấm kỵ.

- Không phải trạng thái của cường giả Cấm kỵ vẫn luôn không được tốt sao?

- Trạng thái của cường giả Cấm kỵ không hề tốt nhưng cũng không đồng nghĩa với việc bọn họ không thể ra tay.

- Sư tổ Thần Tượng tộc muốn lấy Phá Đạo tán sao?

Sau khi lão giả mặt đen tóc dài hiện thân, bàn tay liền khống chế Phá Đạo tán vào tới tay. Không phải trong tay ai cũng có cấm kỵ pháp bảo.

Sư tổ Thần Tượng tộc từ sớm đã muốn luyện chế một cấm kỵ pháp bảo. Chỉ là vật liệu để luyện chế cấm kỵ pháp bảo tìm được dễ dàng lắm chắc?

Phá Đạo tán có thể bộc phát ra thực lực, nhưng không có nghĩa là nó có thể chống lại cường giả cấm kỵ. Ánh sáng nở rộ trên Phá Đạo tán dần dần trở nên ảm đạm.

- Ha ha, Phá Đạo tán là của ta.

Sư tổ Thần Tượng tộc cười to nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận