Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3353: Giết Tới Luân Hồi

- Không kém gì Chúa Tể.

Lam Tức mừng rỡ.

Diệp Hạo còn chưa trở thành Chúa Tể mà đã có sức chiến đấu như vậy, có thể tưởng tượng tương lai khi hắn trở thành Chúa Tể, có lẽ sẽ có thể báo thù cho Chúa Thể thiên hà Chủng Thiên.

- Vậy lúc nào chúng ta trở về Cửu Thiên?

- Bây giờ.

- Bây giờ?

Diệp Hạo nói đi là đi.

Chỉ một cái chớp mắt, Diêp Hạo đã đến trước thông đạo giữa hai thiên hà.

Khi Khương Sùng Minh nhìn thấy Diệp Hạo, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.

- Ngươi . . . tu vi của ngươi làm sao có thể đạt đến mức độ này?

Khương Sùng Minh biết rất rõ nội tình của Diệp Hạo căn bản không thể nào đạt đến cấp độ này.

- Bất kỳ cách đột phá không theo lẽ thường nào đều phải trả giá lớn.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Cái giá mà ngươi phải trả là gì?

- Võ hồn của ta biến mất.

Khương Sùng Minh biến sắc.

- Đáng giá không?

- Ta không có nhiều thời gian.

Diệp Hạo nhìn Khương Sùng Minh nói.

- Chuyện này ngươi hẳn phải biết.

- Nước ở thiên hà Cửu Thiên rất sâu, dù hai đại thiên hà cùng tấn công, trong thời gian ngắn cũng không thể thành công được.

Khương Sùng Minh lắc đầu.

- Ngươi không nên tự tạo áp lực lớn cho mình như vậy.

- Con đường mà hai đại thiên hà tấn công là thông đạo này sao?

- Không sai.

- Ta muốn trở về.

- Vậy ngươi trở về đi.

Khương Sùng Minh thở dài nói.

Diệp Hoạ biểu đạt cảm tạ với Khương Sùng Minh xong liền đi qua thông đại trở về cấm địa Côn Lôn.

Ngay khi Diệp Hạo xuất hiện ở cấm địa Côn Lôn, Thái Dịch lập tức cảm ứng được.

Hắn xé rách không gian xuất hiện ở cấm địa.

Khi nhìn thấy Diệp Hạo, hắn xúc động nói.

- Hài tử, ngươi . . . Ngươi trở về?

- Ta trở về.

Diệp Hạo nhìn Thái Dịch nói khẽ.

- Sao ngươi lại về lúc này?

Ngay sau đó Thái Dịch nhíu mày.

- Hai mươi năm sau thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên sẽ từ thông đạo này chinh chiến thiên hà Cửu Thiên.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta không thể không trở về được.

- Cái gì?

Thái Dịch hoảng sợ nói.

Nếu cao thủ hai đại thiên hà vượt qua thông đạo này chinh chiến Cửu Thiên, vậy Côn Lôn sẽ bị xoá sổ chỉ trong chốc lát.

- Ta không biết đối phương có đẩy nhanh kế hoạch lên hay không, nhưng tốt nhất trong vòng mười năm, toàn bộ Côn Lôn phải rời đi nơi này.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Nơi này có căn cơ của Côn Lôn.

Thái Dịch khẽ thở dài.

- Đến lúc đó sẽ có mười mấy Chúa Tể, mấy trăm Kim Thế cảnh tới, ngươi cảm thấy ai có thể ngăn cản được đại quân này?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Chuyện rút lui tạm thời không nói, bây giờ ngươi trở về đã nghĩ đến hậu quả chưa?

Thái Dịch nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Trừ phi ta cố tình tiết lộ, bằng không Chúa Tể cũng sẽ không phát hiện ra được ta.

Diệp Hạo tự tin nói.

Trong mấy vạn năm tu hành liên tục, Diệp Hạo tập trung tăng cao khả năng ẩn tàng khí tức và tu vi của mình.

Hắn tự tin trừ phi Chúa Tể đứng trước mặt hắn, bằng không đừng nghĩ đến việc phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

- Ngươi . . . không ngờ ngươi đã trưởng thành đến mức này.

Thái Dịch giật mình.

- Các ngươi thừa dịp thời gian này mau chóng rút lui.

Diệp Hạo chân thành nói.

- Sợ rằng dù chúng ta không muốn cũng phải rút đi.

Thái Dịch khẽ thở dài.

Cho dù nơi này là tổ địa của Côn Lôn.

Như bây giờ cũng không thể quan tâm đến việc này nữa.

Diệp Hạo nói cho Thái Dịch biết về một vài chuyện của thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên rồi rời khỏi nơi này.

Hắn tới Luân Hồi.

Hắn muốn biết Thời Gian chi chủ có đột phá hay không?

Đáng lý ra qua nhiều năm như vậy, Thời Gian chi chủ cũng nên đột phá rồi chứ phải?

Thế nhưng Thái Dịch lại không biết chuyện Thời Gian chi chủ đột phá.

Sâu trong Luân Hồi!

Khi Diệp Hạo xé rách không gian xuất hiện ở Luân Hồn, một nhân vật khủng bố lập tức mở ra hai mắt.

Hắn nhìn Diệp Hạo, ánh mắt đầy sự nghi ngờ.

- Không phải ngươi đã chết rồi sao?

- Nhưng ta lại sống đến bây giờ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi dám xuất hiện ở trước mặt ta, không sợ ta sẽ tìm bí mật cách ngươi sống lại sao?

Người kia hừ lạnh một tiếng nói.

- Ngươi có thể thử xem?

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Cuồng vọng.

Nhân vật trong Luân Hồi bị chọc giận.

Một ngón tay của hắn phảng phất như cột chống trời nghiền ép về phía Diệp Hạo.

Chấn động mênh mông khiến cả Luân Hồi đều run lẩy bẩy.

- Xảy ra chuyện gì?

- Rốt cuộc là ai chọc giận Luân Hồi chúa tể?

- Có thể khiến Chúa Tể ra tay nào phải là người đơn giản.

Khi sinh linh trong Luân Hồn đang run lẩy bẩy, Diệp Hạo qươ quơ ống tay áo.

Ngón tay như cột chống trời đó ầm một tiếng liền sụp đổ.

Trên mặt Luân Hồi chúa tể tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Ngươi…sao ngươi lại có chiến lực Chúa Tể cấp?

- Chuyện ngươi không biết nhiều lắm.

Diệp Hạo nói xong, hai mắt liền loé ra ánh sáng khiến thiên địa cũng phải biến sắc.

Sương mù dày đặc trong Luân Hồn bị thổi bay lộ ra một vị thần có ba đầu.

Hắn nhìn Diệp Hạo, ánh mắt tràn đầy hung ác.

- Ngươi đáng chết.

- Ngươi đang nói ta?

Một bước của Diệp Hạo vượt qua nghìn vạn dặm, hắn xuất hiện ở nơi sâu nhất trong Luân Hồi.

Hắn luân động nắm đấm đập tới chúa tể kia.

Máu tràn ngập ngàn vạn dặm.

Cho dù là Luân Hồi cũng không thể che dấu được lượng máu mênh mông này.

Toàn bộ sinh linh thiên hà Cửu Thiên đều bị chấn động.

- Chúa Tể đại chiến.

- Các Chúa Tể đang đánh nhau?

- Đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì?

Rất nhanh đã có Kim Thế cảnh dùng thủ đoạt đặc biệt để nhìn vào trận chiến đang xảy ra ở Luân Hồi.

- Trời đất, ta đang nhìn thấy cái gì đây?

- Nhân tộc chúa tể vì sao lại ra tay với sinh linh Luân Hồi chứ?

- Nhân tộc chúa tể không thể nào có sức chiến đấu mạnh như vậy được.

- Chẳng lẽ năm đó Diệp Hạo chưa chết?

Viêm Hoàng tông!

Cao thủ Viêm Hoàng tông cũng quan sát trận đại chiến kia.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy tân ngã toạ trấn tông môn, sóng lớn trong lòng bọn hắn cuộn trào.

- Tông chủ trở về.

- Tông chủ đã đặt chân Chúa Tể cảnh, một mình hắn giết tới Luân Hồi.

- Ta biết Tông chủ sẽ không chết mà.

- Rốt cuộc Tông chủ cũng đã trở về.

Nguyên một đám tu sĩ Viêm Hoàng tông đều lộ ra thần sắc vừa sợ hãi lẫn vui mừng.

Bên trong cấm địa Viêm Hoàng tông.

Khinh La vọt vào cấm địa, nàng nhìn hai nữ tử phảng phất như cái xác biết đi gọi lớn.

- Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Diệp Hạo trở về.

Sau một khắc trong mắt Đường Phiên Phiên và Hạo Nguyệt lộ ra thần sắc không rõ.

Các nàng vội vàng đi theo Khinh La tới đại điện trong tông môn, bên trong đại điện là hình ảnh đại chiến ở Luân Hồi do tân ngã phát ra.

Mọi người đều thấy cảnh tượng Diệp Hạo đang thô bạo trấn áp Luân Hồi chúa tể.

- Sức chiến đấu của bản tôn đã thuộc hàng nổi bật trong Chúa Tể cảnh.

Tân ngã vui mừng nói.

Nghe đến đây, trên mặt mọi người tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng.

Những năm này nhờ tân ngã dẫn dắt, Nhân tộc đã có bước phát triển nhảy vọt.

Mà bây giờ bản tôn mạnh mẽ trở về sẽ khiến Nhân tộc tiến thêm một bước.

- Đáng chết, năm đó tên kia không phải đã chết rồi sao?

Âm Dương chúa tể âm trầm nhìn thân ảnh ở Luân Hồi.

- Tiểu tử kia lại có sức chiến đấu Chúa Tể cấp.

Cửu Cung chúa tể mỉm cười nói.

Năm đó Cửu Cung chúa tể không hề muốn ra tay với Diệp Hạo, nhưng sau khi bị các Chúa Tể tạo áp lực, hắn không thể không đáp ứng yêu cầu này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận