Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2118: Song Hỉ Lâm Môn



Song Hỉ Lâm Môn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo cũng không có quá bức bách con trai mình.

Trầm ngâm chốc lát rồi lên đường:

- Chờ ngươi xuất thế ta sẽ truyền thụ cho ngươi.

- Ta đã hấp thu đủ nhiều dinh dưỡng, qua ba năm nữa sẽ có thể xuất thế.

Diệp Vô Địch vội nói:

- Bất quá ta hiện tại cũng có thể tu luyện.

- Chờ sau khi ngươi ra đời ký ức sẽ bị phong ấn, theo tuổi tác ngươi tăng trưởng mới có thể chậm rãi khôi phục.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Bởi vậy bây giờ ngươi tu luyện cũng không có bao nhiêu giá trị.

- Có lý.

Ánh mắt Diệp Vô Địch sáng rực nói:

- Ngươi cũng đã nói theo tuổi tác tăng trưởng ký ức sẽ từ từ khôi phục, ta khôi phục ký ức thì ký ức công pháp này cũng sẽ khôi phục.

- Ngươi muốn như vậy?

Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.

- Rất muốn.

Diệp Vô Địch gật đầu.

Có thể không muốn sao?

Có bản công pháp này, Diệp Vô Địch kiếp trước có thể đặt chân Thần Vương trung kỳ.

Làm sao còn cần chuyển thế trọng tu?

Bất quá bây giờ có lại thêm kiếp trước chuẩn bị tài nguyên, Diệp Vô Địch tự tin có thể đi càng xa.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút lấy ra một sợi thần niệm đánh Hữu Dung Nãi Đại Quyết kinh văn vào thức hải Diệp Vô Địch.

Diệp Vô Địch đại khái xem qua một phen sau đó trong mắt toát ra từng sợi thần mang.

- Sâu sắc, có Bản thần văn này, ta có nắm chắc một trăm phần trăm đặt chân đến Thần Vương trung kỳ.

Diệp Vô Địch hỉ hững nói.

Đường Phiên Phiên lại thở dài một hơi.

Bởi vì nàng biết rõ trong tay Diệp Hạo trừ Vạn Cổ Bất Diệt Quyết ra còn có một môn chuẩn Hoàng cấp công pháp.

Chuẩn Hoàng cấp.

Bản công pháp này cao hơn Hữu Dung Nãi Đại Quyết hai cấp độ.

Diệp Vô Địch sinh sinh bỏ qua.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, tam trọng thiên xuất hiện từng đạo tạo hóa chi quang.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần đã nhìn rõ những tạo hóa kia.

Vẫn không có đạo bia.

Nếu đã không có đạo bia, vậy thì không cần để ý.

Diệp Hạo bàn tay lớn vồ một cái đã bắt lấy một phần năm tạo hóa chi quang, trong đó tự nhiên bao gồm một phần năm thời gian tinh thạch.

Diệp Hạo thu lấy sau đó Hiên Viên Thiên Bảo cũng bắt lấy một phần năm tạo hóa.

Sau đó đến Ánh Sơn Hà, Tuyết Trích Tiên.

Lúc này, giữa sân cũng chỉ có một phần năm.

Thời điểm những tạo hóa chi quang tạo hóa tứ tán, Diệp Hạo và bốn nhánh thế lực Nhân Tộc cũng không động thủ, tùy ý để các tiểu thế lực khác của Nhân Tộc tranh đoạt.

Cứ như vậy, tạo hóa chi quang tiến về Nhất trọng thiên và Nhị trọng thiên không có bao nhiêu.

Bởi vì đều bị chặn đường.

- Tam trọng thiên rơi xuống rồi.

- Tiếp qua hơn trăm năm sẽ đến Nhị trọng thiên.

- Thừa dịp trong khoảng thời gian này tăng thực lực lên đi.

- Đúng vậy, làm sao cũng phải tăng lên tới đến Tiên Vương đỉnh phong.

- Ngươi cho rằng Tiên Vương đỉnh phong dễ dàng tăng lên như vậy à?

- Tăng lên không được thì chờ chết thôi!

- Ta không thể đầu nhập vào một thế lực sao?

- Có thể, điều kiện tiên quyết là những tài nguyên bên bộ tộc của ngươi được đối phương để mắt tới.

Hiên Viên Thiên Bảo trở lại Tiên Đình lập tức nói với Hiên Viên Vĩnh Xương:

- Cha, người an bài một chút, ta chuẩn bị vận dụng một nhóm thời gian tinh thạch tăng lên thực lực đến Tứ Cấp Thần Minh.

- Cần vận dụng bao nhiêu thời gian tinh thạch?

- Ngắn thì ba trăm, lâu thì năm trăm.

- Ta sẽ an bài.

Hiên Viên Vĩnh Xương suy nghĩ một chút nói.

- Ta hoài nghi Diệp Hạo giống như ta cũng chuyển thế trùng tu.

Ánh mắt Hiên Viên Thiên Bảo nóng bỏng nói.

- Ta hiện tại muốn tranh đoạt thời gian với Diệp Hạo, chỉ cần ta đột phá tu vi đến Tứ Cấp Thần Minh, ta sẽ đuổi cùng giết tận Viêm Hoàng Tông.

- Ta cảm thấy vẫn không nên mạo hiểm.

Hiên Viên Vĩnh Xương nhìn con trai nói:

- Chúng ta bên này vận dụng thời gian tinh thạch, không có lý do Viêm Hoàng Tông lại không làm.

- Ta sẽ xuất thủ trước để thăm dò.

Hiên Viên Thiên Bảo nghiêm mặt nói.

Ngay khi Tiên Đình điều động một lượng lớn tướng sĩ đồng thời Viêm Hoàng Tông cũng đang điều động.

Đối với nhọc lòng của Hiên Viên Vĩnh Xương, Diệp Hạo biểu hiện tương đối lạnh nhạt.

Bởi vì hắn không có nghĩ qua tranh đoạt truyền thừa của Hiên Viên Thiên Bảo.

- Công tử, một lần này ngươi chuẩn bị vận dụng bao nhiêu thời gian tinh thạch?

Khổng Dĩnh Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Năm trăm năm.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Làm sao vận dụng nhiều vậy?

- Nàng có tin các thế lực khác vận dụng chắc sẽ không thấp hơn con số này.

Diệp Hạo cười nói.

- Không sai biệt lắm.

Khổng Dĩnh Nhi nghĩ một lát nói:

- Hiện tại cũng đến Nhị trọng thiên, khoảng cách Nhất trọng thiên còn xa sao?

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần



Kỳ thật Hiên Viên Thiên Bảo không phải không thể dùng thời gian tinh thạch trước.

Nhưng cái này quá ích kỷ.

Bởi vậy hắn chờ đến khi đại quân Tiên Đình đều đến tổng bộ.

Mà hắn không nghĩ tới tốc độ điều binh bên phía Viêm Hoàng Tông vượt xa Tiên Đình.

Điều này khiến Hiên Viên Thiên Bảo rất căm phẩn.

Bất quá hắn cũng không nói gì.

Đây cũng không phải nói Tiên Đình hiệu suất không bằng, thật sự vì địa hạt của Tiên Đình quá lớn.

Tương đối mà nói, Viêm Hoàng Tông hiện tại chỉ có mười tám đại vực, vốn có chín đại vực nên di chuyển không sai biệt lắm, điều này làm cho Viêm Hoàng Tông có thể trong khoảng thời gian ngắn tập kết.

Tập kết hoàn tất, Diệp Hạo vận dụng thời gian tinh thạch.

Một năm.

Hai năm.

Ba năm qua đi.

Năm thứ tư, Diệp Vô Địch xuất thế.

Kiếp trước Diệp Vô Địch không hổ là cường giả Thần Vương, thời điểm hắn xuất thế trời ban điềm lành, từng đoá đại đạo kim liên hiện lên, từng đạo tiên tuyền phun ra ngoài, tổng bộ lập tức hóa thành động thiên phúc địa.

Tướng sĩ Viêm Hoàng Tông cơ hồ đều được chỗ tốt.

Cái này không kém một trận tạo hóa.

Nhưng sau khi Diệp Vô Địch xuất thế lâm vào trong mê thai, trí nhớ kiếp trước trước bị phong ấn.

Lúc này, hắn nhìn qua mới giống một đứa bé.

Biểu hiện trước đó cũng quá yêu nghiệt.

Thời điểm Diệp Hạo ôm Diệp Vô Địch, Hạo Nguyệt đột nhiên nôn ra một trận.

Diệp Hạo đáng người nhất thời nhìn về phía Hạo Nguyệt.

- Hạo Nguyệt, nàng ——?

Diệp Hạo kích động hỏi.

Hạo Nguyệt đỏ mặt nói:

- Ta có tin vui.

Lúc này, Diệp Hạo đưa Diệp Vô Địch cho Đường Phiên Phiên, sau đó bước nhanh đi tới bên người Hạo Nguyệt:

- Sự tình này xảy ra lúc nào?

- Tháng trước.

- Sao nàng không nói với ta?

Diệp Hạo trách cứ.

- Ta muốn xác nhận một chút.

Hạo Nguyệt ngượng ngùng nói ra.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần phát hiện trong bụng Hạo Nguyệt có một tiểu sinh mệnh.

Cảm thụ được đồng nguyên chấn động Diệp Hạo dán đầu trên bụng Hạo Nguyệt lẳng lặng lắng nghe.

- Tất cả mọi người đang ở đây?

Hạo Nguyệt thẹn thùng nói.

- Cũng không phải người ngoài.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nữ tử ở đây đều là nữ nhân của hắn.

Diệp Hạo không cần câu nệ.

- Hi vọng đừng là yêu nghiệt.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

- Phu quân, ngươi nói cái gì thế?

Hạo Nguyệt dò hỏi.

- Không có gì.

Diệp Hạo nói xong đứng lên:

- Từ hôm nay trở đi nàng phải dưỡng thai, biết không?

- Ta là Bán Thần, nào có yếu ớt như thế?

Hạo Nguyệt cười khanh khách đáp.

- Vậy cũng phải chú ý.

Diệp Hạo nói xong nhìn hướng Giáp Nhất nói:

- Từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ chính của ngươi là hầu hạ Hạo Nguyệt, biết không?

- Tuân mệnh.

Giáp Nhất cung kính trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận