Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1889: Thần Linh Pháp Chỉ Hiển Uy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Diệp Hạo nhìn thấy bọn người Ngự Viễn nụ cười trên mặt chợt tắt, hắn thở dài một hơi.

Hắn biết mình đã suy nghĩ có chút đơn giản.

Không phải ai cũng có thể dứt bỏ tình cảm gia tộc.

- Như vậy đi, khoảng thời gian này các ngươi giúp Hàn Sở Di dàn xếp tu sĩ Thái Hành Sơn Mạch.

Diệp Hạo nói.

- Sau khi dàn xếp kết thúc các ngươi có thể ở phụ cận Thánh Đức Thư Viện thành lập Ngự gia.

- Diệp Công Tử.

Thần sắc Ngự Viễn trở nên bối rối.

- Các ngươi rất rõ ràng thân phận của ta, thời gian ta ở Phiên Miễu Đại Lục không còn bao lâu, cho nên sẽ không làm các ngươi phải ủy khuất.

Diệp Hạo nhìn Ngự Viễn chân thành nói.

- Chỉ cần các ngươi cảm thấy là đúng, ta sẽ duy trì.

- Diệp đại ca.

Ngự Trùng có chút lo âu.

- Ngươi có muốn vào Thánh Đức Thư Viện?

- Muốn.

- Cho ngươi bảng xuất.

Diệp Hạo cười nói.

Di chuyển chưa bao giờ là một việc nhỏ, nhất là mấy ngàn người cùng di chuyển, đầu tiền là kinh động đến Yêu Tộc, nhưng khi Yêu Tộc muốn hành động, một đạo Tinh Thần Lực kinh khủng giống như sóng to gió lớn, trong khoảnh khắc đã bao phủ toàn bộ Thái Hành Sơn Mạch.

Chấn nhiếp quần Yêu.

- Ngươi đến cùng muốn cái gì?

Ba tôn Đại Yêu từ chỗ sâu Thái Hành Sơn Mạch đi ra.

Thần Hồn Phân Thân Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn ba ba người.

- Nhân Tộc trong Thái Hành Sơn Mạch sẽ dời đi, về sau Thái Hành Sơn Mạch sẽ thuộc về Yêu Tộc các ngươi.

- Ngươi muốn dời là dời à?

Một đầu Phi Thiên Hổ lạnh lùng nói.

- Ngươi có ý kiến?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm hắn, chất vấn.

- Nhân Tộc Thái Hành Sơn Mạch là huyết thực của Yêu Tộc ta.

Trong mắt Phi Thiên Hổ lộ ra màu đỏ tươi.

- Tự tìm cái chết.

Diệp Hạo trực tiếp ra tay không hề do dự.

Xoát!

Thân Pháp Diệp Hạo nhanh đến mức cực hạn.

Trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt Hổ Yêu.

- Dám cùng ta cận thân chiến đấu? Ta thấy ngươi chán sống rồi.

Phi Thiên Hổ đưa móng vuốt bắt tới Diệp Hạo.

Ba động kinh khủng xé rách hư không đều, đâu đâu cũng có năng lượng xao động.

Đối mặt một trảo của Phi Thiên Hổ, một quyền Diệp Hạo đánh ra.

Đơn giản!

Trực tiếp!

Bá đạo!

Răng rắc!

Làm Phi Thiên Hổ không nghĩ tới nắm đấm Diệp Hạo đánh nát móng vuốt của mình. Hơn nữa, quyền kình kinh khủng cấp tốc lan tràn đến thể nội hắn.

Oa một tiếng, Phi Thiên Hổ há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Trong mắt hắn lộ ra thần sắc khó tin.

Làm sao có thể?

Tu vi của nó là Tiên Vương 11 Chuyển!

Làm sao vừa đối mặt đã bị Diệp Hạo đả thương nặng?

Chuyện này không có đạo lý!

Bất quá lúc này Diệp Hạo lại đúng lý không tha người, năm ngón tay nắm quyền lần nữa đánh tới Phi Thiên Hổ.

Hai thân ảnh bên cạnh Phi Thiên Hổ hơi chút trầm ngâm rồi cũng vọt về hướng Diệp Hạo, nhưng bọn chúng chưa kịp đến nơi thì một đạo tinh thần lực kinh khủng nháy mắt đánh tới, đạo tinh thần lực này giống như kinh đào hải lãng không thể ngăn cản.

Hai đại Yêu Vương đột nhiên biến sắc nhao nhao chống đỡ.

Thế nhưng kết quả là liên tục rút lui.

Mà lúc này, bọn họ nghe được một thanh âm thê lương.

Bọn họ thấy một màn cực kỳ rung động.

Bọn họ thấy được đầu Phi Thiên Hổ bị một chưởng hóa đao của Diệp Hạo chém xuống.

Này…này sao có thể?

Cho dù Tiên Vương 12 Chuyển cũng không thể trong hai chiêu đã giết được Phi Thiên Hổ nha?

Bọn họ chỗ sao biết Diệp Hạo ở Tiên Vương đã có thể xưng vô địch, mạnh hơn rất nhiều so với các Tiên Vương đồng giai khác, bởi vì chiến lực của hắn luôn gia tăng.

Diệp Hạo đang không ngừng đánh vỡ cực hạn.

Nếu không, khi Diệp Hạo đột phá đến Tiên Vương 11 Chuyển, chiến lực làm sao có thể đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh?

Bởi vì sức chiến đấu Đệ Nhất Cảnh gấp rất nhiều lần so với Tiên Vương 12 chuyển.

Năm đó, Trác Tinh Nhi và Ngọc Long Công Tử khờ dại cho rằng hai người liên thủ có thể đối kháng Phúc Tinh, nhừn về sau bọn họ mới biết chuyện này xa vời thế nào.

Không có khả năng.

Thời điểm Diệp Hạo chém đầu Phi Thiên Hổ, một đạo Kim Quang từ trong đầu lâu hắn vọt ra.

Nguyên Thần của Phi Thiên Hổ.

Nhưng đạo Nguyên Thần này không chạy ra được bao xa đã bị một loại lực lượng kỳ lạ bao phủ rồi bay đến trong tay Diệp Hạo

- Muốn chạy? Hỏi qua ý ta chưa.

Diệp Hạo nói rồi Tinh Thần Lực bá đạo tiến vào sâu bên trong linh hồn đối phương, mấy hơi thở sau Diệp Hạo đã đọc toàn bộ ký ức của hắn, sau đó trong mắt Diệp Hạo tỏa ra sát khí bừng bừng.

- Ngươi đáng chết.

Diệp Hạo thấy được cái gì?

Hắn thấy được thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông, Nhân Tộc như sâu kiến trong mắt đối phương.

Sau một khắc đại thủ Diệp Hạo phủ tới chỗ sâu trong Thái Hành Sơn Mạch, diệt trừ hoàn toàn Phi Thiên Hổ Nhất Mạch.

- Người trẻ tuổi, ngươi quá đáng lắm luôn á.

Lúc này, một lão giả thân mặc hôi bào từ chỗ sâu nhất trong Thái Hành Sơn Mạch đi ra.

Diệp Hạo nhìn hôi bào lão giả, hắn cảm nhận được ba động đáng sợ trên người đối phương.

Hẳn là cường giả Đệ Nhị Cảnh.

- Rồi sao?

Hôi bào lão giả vừa dứt lời, Định Hải Châm thân mặc áo xích bào đã xuất hiện trước mặt hắn.

Trên người Định Hải Châm tràn ngập uy áp còn muốn cường thế hơn hôi bào lão giả ba phần.

- Ngươi muốn nhấc lên đại chiến Nhân Yêu hai tộc?

Hôi bào lão giả trầm ngâm một chút, chất vấn.

- Có dám nói nữa hả?

Định Hải Châm hùng hổ dọa người.

Nghe vậy, hôi bào lão giả trầm mặc lại.

Trên người Định Hải Châm tràn ra ba động còn mạnh hơn hắn.

Nếu thật sự chiến đấu thì hắn không nắm chắc bao nhiêu.

- Nhân Tộc các ngươi muốn đi không có vấn đề gì, nhưng các ngươi không được xuất thủ với Yêu tộc.

Hôi bào lão giả cuối cùng vẫn quyết định thỏa hiệp.

Nếu không quá tất yếu thì không cần người sống ta chết.

- Ta muốn giết một vài Yêu Vương tội ác tày trời.

Diệp Hạo lại nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ngươi dám?

Hôi bào lão giả nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trong mắt lộ ra hoảng sợ.

- Ta không có cái gì không dám?

Diệp Hạo nói đến đây trong tay xuất hiện một trương Pháp Chỉ ánh vàng rực rỡ, ba động trong trương Pháp Chỉ này kinh khủng đến cực điểm.

Cỗ này ba động chí cao vô thượng.

Cỗ này ba động Chúa Tể tất cả.

Cỗ này ba động rộng lớn vô ngần.

Giờ khắc này, toàn bộ Thái Hành Sơn Mạch vô luận Yêu Tộc hay Nhân Tộc đều cảm thấy uy áp của Thần.

- Thần Linh Pháp Chỉ.

Trên mặt hôi bào lão giả lộ vẻ sợ hãi.

Con mẹ nó.

Ai ngờ trong tay tên này có hàng nóng như vậy.

Thần Linh Pháp Chỉ nếu phóng thích hoàn toàn thì ai mà đỡ nỗi.

- Chúng ta không có ý kiến.

Lúc này, một đạo thanh âm già nua vang lên từ chỗ sâu nhất Thái Hành Sơn Mạch.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng rồi thu hồi Pháp Chỉ.

Lúc này trái tim hôi bào lão giả mới ổn định lại.

- Ngươi là ai?

Hôi Bào Lão Giả hỏi.

- Ngươi không tư cách biết.

Diệp Hạo nhìn lão, nhàn nhạt đáp lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận