Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1097: Yêu Tộc thiếu nữ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Ủy khuất tam thúc.

Hoa Kiến Tu khuynh quốc khuynh thành thi lễ với Hoa Chí Nho một cái nói.

- Nếu ngươi cảm thấy ủy khuất thì sẽ không chọc một đao ác như vậy.

Hoa Chí Nho nhẹ nhàng lắc đầu.

- Chỉ cần tam thúc có thể làm tốt Đường Chủ Chấp Pháp Đường, tương lai danh ngạch tiến về chủ gia khẳng định sẽ có một nhà ngươi.

Hoa Kiến Tu nhìn Hoa Chí Nho bình tĩnh nói.

- Hừ, không có ngươi trợ giúp chẳng lẽ nhà ta sẽ không có tư cách tiến vào chủ gia?

Hoa Kiến Chiết hừ lạnh một tiếng.

- Sau khi tiến vào chủ gia thế nhưng sẽ còn chia tam lục cửu đẳng, mà ta có thể cam đoan các ngươi sẽ không bị bất luận kẻ nào chèn ép.

- Ngươi dựa vào cái gì để càm đoan?

- Dựa vào tư chất của ta.

- Ngươi có tư chất gì?

Hoa Kiến Chiết nói đến đây liền thấy thân ảnh Hoa Kiến Tu lóe lên, tiếp lấy một đạo sát cơ kinh người gắt gao khóa chặt toàn thân hắn, Hoa Kiến Chiết định tránh né ngay lập tức một chuôi dao găm dừng ngang trên cổ hắn.

- Nếu ta động một cái thôi hiện tại ngươi đã là một cỗ thi thể.

Hai con mắt Hoa Kiến Chiết co rụt lại.

- Ngươi … ngươi làm sao có thể mạnh như thế?

- Ta luôn cảm thấy người để toàn bộ át chủ bài ngoài sáng đều sống không dài.

Hoa Kiến Tu nói đến đây mới thu hồi binh khí trong tay.

Hoa Kiến Chiết trầm mặc lại.

Cho tới nay Hoa Kiến Chiết đều tưởng rằng tu vi Hoa Kiến Tu cũng tương đương bản thân, nhưng vừa nãy hắn mới biết rõ bản thân với Hoa Kiến Tu chênh lệnh nhiều thế nào.

- Tam thẩm, lệnh bài của ta.

Hoa Kiến Tu nhìn về phía Giang Hàm Yến nối.

Giang Hàm Yến vội vàng đưa lệnh bài Thiếu Tộc Trưởng cho Hoa Kiến Tu.

Hoa Kiến Tu lấy lệnh bài sau đó xoay người rời đi, mà khi tới đại sảnh lại dừng lại, Hoa Kiến Tu tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, quay người đưa cho Hoa Kiến Chiết một quyển sách cổ.

Hoa Kiến Chiết mở sách cổ ra thì thấy phía trên viết Phục Hổ Kiếm Quyết.

- Đây là do Phục Hổ Tiên Tôn ở Tiên Tôn đỉnh phong chi cảnh sáng tạo ra.

Hoa Kiến Tu nhìn Hoa Kiến Chiết bình tĩnh nói.

- Nếu ngươi có thể tu luyện thành công, ta có thể truyền cho ngươi Kiếm Quyết cao cấp hơn.

Nói xong Hoa Kiến Tu không dừng lại mà xoay người rời đi.

- Phục Hổ Tiên Tôn?

Hoa Kiến Chiết nghĩ một lát trong đầu không khỏi toát ra một cái tên.

- Phục Hổ Tiên Vương.

- Hoa Kiến Tu chỉ sợ chiếm được truyền thừa kiếm đạo của Phục Hổ Tiên Vương.

Hoa Chí Minh trầm giọng nói.

- Mà nàng hiện tại cho ngươi chỉ mới là Kiếm Quyết Tiên Tôn cảnh, bất quá dù Kiếm Quyết Tiên Tôn cấp uy lực lực cũng cực kỳ mạnh.

Trong mắt Hoa Kiến Chiết lóe ra từng tia tinh quang nói.

- Ta nhất định sẽ luyện thành công Kiếm Quyết này.

Nhìn bộ dáng của nhi tử Hoa Chí Minh nhẹ nhàng hít một hơi.

Ân uy tịnh thi, ngự hạ chi đạo.

Hắn không ngờ trong lúc gia tộc bất hiện sơn bất lộ thủy Hoa Kiến Tu lại có tâm tính như vậy.

Bất quá vừa nghĩ tới tình huống trước mắt cần một người như Hoa Kiến Tu cầm lái, Hoa Chí Minh đột nhiên cảm thấy bị Hoa Kiến Tu lợi dụng không còn khó chấp nhận như trước.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần)

. . .

Theo lấy việc Lão Tổ Hoa Hận Thủy làm ảnh hưởng Hoa gia trước tiên điều một lượng lớn tài chính tiến hành đánh lén Cảnh gia.

Cảnh gia cũng không hề bó tay chịu trói, Cảnh gia cũng đồng dạnh điều một lượng lớn tài chính.

Trong lúc nhất thời hai nhà cạnh tranh nhau về giá cả, điều này ngược lại tiện nghi cho toàn bộ người Kỳ Dị Vực.

Mỗi ngày nhìn Tiên Thạch cứ như thủy triều mà rút đi Hoa Kiến Tu thủy chung không có bao nhiêu dao động, cứ như vậy trôi qua ba tháng Hoa gia trước sau đã tổn thất vài trăm, ngay cả Tiên Thạch trong phủ khố cũng sử dụng hơn phân nửa.

Thế nhưng Cảnh gia vẫn như cũ duy trì tư thái cường hoành cùng Hoa gia cạnh tranh giá cả.

- Tiểu thư, Hoa gia đã xuất hiện rất nhiều thanh âm không hài lòng, nếu tiếp tục mà nói ta lo lắng.

Đại Trưởng Lão Hoa Vô Miên đi tới thư phòng của Hoa Kiến Tu cung kính nói.

Nếu để đệ tử Hoa gia nhìn thấy đoán chừng sẽ mở rộng tầm mắt.

Bởi vì Hoa Vô Miên thế nhưng là Hoa gia Đại Trưởng Lão.

Cho dù đối mặt với gia chủ cũng không cần khúm núm như vậy.

- Cuộc chiến giá cả tới lúc này người nào nhượng bộ người đó thua.

Hoa Kiến Tu uống một ngụm trà thơm nói ra.

- Thế nhưng cứ tiếp tục đánh như vậy sẽ tiêu hết vốn liếng.

Hoa Vô Miên không nhịn được nói ra.

Tâm thần Hoa Kiến Tu khẽ động trên mặt bàn xuất hiện một Túi Càn Khôn.

Thần niệm Hoa Vô Miên quét qua sắc mặt không khỏi biến đổi.

- 1 vạn Trung phẩm Tiên Thạch.

- Từ hôm nay giá Trận Bàn do Hoa gia bán tất cả hạ ba thành.

Trong mắt Hoa Kiến Tu lộ ra một tia lạnh như băng nói.

- Ta cũng muốn xem Cảnh gia có thể kiên trì được bao lâu.

Hoa Vô Miên cầm Tiên Thạch rời đi.

Mà ở một không gian rất sâu có một thân ảnh lẳng lặng nhìn Hoa Kiên Tu, sau một khắc thân ảnh ngắt một đạo Truyền Tấn Ngọc Phù phá không mà đi.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần)



Điệp Yêu Vực!

Bản tôn Diệp Hạo nhận tin tức của thần hồn phân thân sau đó lẩm bẩm nói.

- Hoa Kiến Tu, ngươi rốt cục là người như thế nào?

Lần đầu Diệp Hạo nhìn Hoa Kiến Tu chỉ thấy nàng là một chuẩn thiên kiêu bình thường, thế nhưng thông qua phân thân giám thị, hắn mới phát hiện nàng căn bản chính là một thiên kiêu. Diệp Hạo không biết vì sao Hoa Kiến Tu lại muốn ẩn tàng tu vi bản thân, bất quá Diệp Hạo lại lựa chọn không quấy rầy.

Về phần bản tôn Diệp Hạo lại xông xáo Cửu Trọng Thiên.

Những ngày này Diệp Hạo cũng dần làm rõ thế cục của Cửu Trọng Thiên.

Cửu Trọng Thiên bên ngoài có chín vị Bán Thần.

Trong đó Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc đều có ba vị.

Mà Kỳ Dị Quả Thụ trong miệng Trảm Tiên xuất thân từ Yêu Tộc.

Nghĩ đến thân phận đối phương trong lòng Diệp Hạo cũng không có bao nhiêu lo lắng.

Yêu Tộc a!

Nói cách khác Trảm Tiên nếu động thủ với bản thân, Bán Thần Nhân tộc hơn phân nửa sẽ ra tay ngăn cản.

Trảm Tiên kinh diễm không sai.

Thế nhưng có thể đi tới cảnh giới Bán Thần người nào lại không kinh diễm?

Sau khi chém giết xong một chi Điệp Yêu đang tập kích Nhân Tộc Thương Đoàn, Diệp Hạo đi tới một cái sơn động sinh hoạt thịt nướng.

Đến cảnh giới này, Diệp Hạo đã sớm không cần thức ăn, bất quá hắn vẫn duy trì thói quen ăn cơm này, đương nhiên chỉ vào những lúc bản thân nhàn rỗi.

Chỉ có đi tới Cửu Trọng Thiên ngươi mới biết nơi này có bao nhiêu cơ duyên.

Những ngày này Diệp Họ xông xáo ở đây chiếm được rất nhiều truyền thừa cùng bảo tàng, đương nhiên những thứ này Diệp Hạo không để trong mắt, thế nhưng nó đều có thể để cho bất luận tên Tiên Chủ nào cũng điên cuồng. Mà Diệp Hạo không biết có phải người nào cũng có vận khí tốt như hắn không, hắn sở dĩ có thể gặp được nhiều truyền thừa cùng bảo tàng cũng vì hắn cùng tạo hóa mạ non trên người có chung nhịp thở.

Diệp Hạo đang ăn thịt nướng, bỗng nhiên nghe được tiếng nước đang chảy.

Đi ra sơn động, ánh mắt hắn di chuyển đến dòng sông cách đó không xa, liếc mắt một cái nữ tử toàn thân đều tràn đầy máu tươi, sau một khắc Diệp Hạo xuất hiện bên người thiếu nữ này, Diệp Hạo đánh hơi được mùi Yêu khí nhàn nhạt trên người nàng.

- Yêu tộc.

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

Trên người thiếu nữ có một vết thương rất lớn, nếu cứu trễ thiếu nữ này rất có thể sẽ chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận