Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3090: Remy Trưởng Thành.

Thượng Thanh cung!

Thật ra từ mấy ngày trước Thượng Thanh cung đã đông nghẹt người.

Vô số tu sĩ muốn kiếm một chén canh ở Hư Huyễn quốc cũng đều đã đến.

Đối mặt với nhiều thế lực và thiên kiêu như vậy, Thượng Thanh cung cũng không chống đỡ nổi.

Cũng may Côn Lôn và Thiên Cung kịp thời phái ra vài cường giả mới có thể ổn định thế cục được.

Sau khi có Côn Lôn và Thiên Cung toạ trấn, lưng của Thiên Cung cũng cứng lên.

Bất luận tu sĩ này muốn thông qua Thượng Thanh cung mà đi vào Hư Huyễn quốc đều phải nộp Hoàng thạch.

Năm trăm vạn!

Giá tiền này nói cao không cao, nói thấp cũng không thấp.

Chỉ trong ngắn ngủi nửa tháng đã có mấy ngàn tu sĩ nộp Hoàng thạch.

- Nói như vậy lần này Thượng Thanh cung cũng kiếm được mấy trăm ức?

Khi tới Thượng Thanh cung, Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chỉ sợ không dừng ở con số đó.

Hạo Thương lắc đầu.

Diệp Hạo còn đang định nói gì đó, bỗng tâm thần hắn khẽ động.

Hắn nhìn về phía nơi xa.

Chỉ thấy một thiếu nữ tóc bạc đồng hành cùng với mấy vị lão giả đi đến cổng.

- Sao vậy? Người quen của Diệp huynh sao?

Hạo Thương mỉm cười hỏi.

- Tiểu công chúa Nguyệt tộc, cũng có chút quan hệ.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

Thật ra năm đó nếu không phải do tộc trưởng Nguyệt tộc ngăn cản, có khi Diệp Hoạ đã ở cùng một chỗ với Remy rồi.

- Đây là cô nương nhà ai? Dáng dấp cũng không tệ.

Đúng lúc này một âm thanh hài hước vang lên giữa toàn trường.

Remy, hiện tại nàng đã trổ mã duyên dáng yêu kiều.

Bàn về tướng mạo cũng không hề kém hơn tỷ tỷ Lôi Lê Tư của nàng chút nào.

Remy cau mày nhìn về phía thanh niên nói năng lỗ mãng.

- Ngươi là ai?

- Ta là thiếu tộc trưởng Nhân Vương Khổng gia, Khổng Huân.

Khổng Huân cầm quạt xếp trong tay cao ngạo nói.

Khổng Huân có thực lực, cũng có tư cách khoe khoang bản thân.

Bản thân khổng gia đã là thế lực tứ cấp đứng đầu, vả lại phía sau Khổng gia còn có lão Nhân Vương chống lưng, bởi vậy cho dù là thế lực ngũ cấp cũng phải nển mặt Khổng gia.

Nghe vậy tâm thần Remy nhảy một cái.

Những năm này một vài lão tổ Nguyệt tộc cũng đã xuất thế, hiện tại Nguyệt tộc cũng không còn là thế lực tam cấp đơn giản, nhưng mẫy lão tổ kia cũng chỉ là Tương Lai cảnh trung hậu kỳ, bàn về thế lực còn lâu mới bằng được Nhân tộc Khổng gia.

- Thì ra là thiếu tộc trưởng Khổng gia.

Lúc này một lão giả đứng bên người Remy mỉm cười nói.

- Nơi này có chỗ để ngươi nói chuyện sao?

Khổng Huân liếc Lôi Vân Thuỷ một cái nói.

Trên mặt Lôi Vân Thuỷ lập tức trở nên xấu hổ.

Nhưng nàng cũng không dám nói năng gì.

Thứ nhất nàng kiêng kị thân phận của Khổng Huân, thứ hai là do trung niên bên cạnh khổng Huân rất có thể là Tương Lai cảnh, nàng tự nhận không phải là đối thủ của hắn.

- Ngươi đang nhục nhã tứ nãi nãi của ta?

Remy tức giận nói.

- Làm nhục, thì đã thế nào?

Khổng Huân thản nhiên nói.

- Nếu ta đoán không lầm, ngươi là tiểu công chúa Nguyệt tộc? Không tệ, sau này ta sẽ kêu người Khổng gia tới Nguyệt tộc cầu hôn.

- Ngươi dám?

Remy nắm chặt nắm đấm nói.

- Ta nghĩ tộc trưởng Nguyệt tộc sẽ không từ chối vụ hôn nhân này.

Remy còn đang muốn nói, Lôi Vân Thuỷ bên cạnh nàng đã đè nàng lại.

- Đừng xảy ra xung đột với Khổng Huân.

- Tứ nãi nãi.

- Mười người đứng đầu Thiên Bảng, Nguyệt tộc chúng ta không đắc tội nổi.

Lôi Vân Thủy khổ sở nói.

Mười người đứng đầu Thiên Bảng, tương lai chắc chắn có thể đặt chân đến Kim Thế cảnh.

Lôi Lệ Tư kinh diễm nhất Nguyệt tộc, thế nhưng ngay cả hạng một trăm nàng cũng không đặt chân được, chênh lệch với Khổng Huân không phải một chút.

Remy há to miệng, cuối cùng vẫn yên lặng.

Đợi đến khi đám người Remy rời khỏi, Hạo Thương nghi hoặc hỏi.

- Diệp huynh, vì sao vừa rồi ngươi không ra mặt?

- Remy cũng nên lớn rồi.

Hạo Thương giật mình, ngay sau đó liền hiểu ý của Diệp Hạo.

Xem ra Remy chưa từng được va chạm, bằng không cũng sẽ không ngây thơ như vậy.

Nếu Nguyệt tộc là thế lực ngũ cấp thì không sao, vấn đề là Nguyệt tộc chỉ là thế lực tứ cấp bình thường, Nguyệt tộc căn bản không thể nào che chở được cho Remy.

Mà lúc này một thiếu nữ mặc váy lụa tịnh lệ hạ xuống bên cạnh Diệp Hạo và Hạo Thương.

- Thượng Thanh cung Vận Di gặp qua Tinh Hà công tử cùng Hạo Thương công tử.

Thiếu nữ nói xong liền thi lễ một cái.

- Vận Di?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ trước mặt lập tức nhớ ra tư liệu về nàng.

Đứng thứ tám mươi tám trên Thiên Bảng.

Tương lai rất có thể đặt chân chân đến Kim Thế cảnh.

Đồng thời nàng cũng là thiếu cung chủ Thượng Thanh cung.

- Vận Di, có bao nhiêu thiên kiêu muốn đi vào Hư Huyễn quốc?

Lúc này Hạo Thương hỏi.

- Hiện tại đã có hai vạn tám ngàn sáu trăm bốn mươi hai người.

Vận Di nhẹ nhàng nói.

Đáng lý ra tin tức như vậy không nên nói cho Hạo Thương, nhưng thân thận Hạo Thương là gì? Vân Di nào dám giấu diếm với hắn chứ?

Ánh mắt Hạo Thương lộ ra tia kinh ngạc.

Nếu nói như vậy chẳng phải lần này Thượng Thanh cũng chiếm được hơn ngàn ức Hoàng thạch?

- Hai ngày này tu sĩ tới ngày càng nhiều, ta đoán sẽ có tầm bốn vạn.

Tiếp đó Vận Di lại ném ra một tin tức nặng ký.

- Bốn vạn chính là hai ngàn ức.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

- Lần này Thượng Thanh cung các ngươi kiếm lợi lớn rồi.

- Thượng Thanh cung chỉ chiếm được hai thành.

- Chia thế nào?

trong lòng Diệp Hạo hơi động nói.

- Bốn – Bốn – Hai.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Cái tỷ lệ này cũng đã cực kỳ nể mặt Thuơgj Thanh cung rồi.

Phải biết nếu Côn Lôn, Thiên Cung không chia phần cho Thượng Thanh cung, Thượng Thanh cung cũng không dám nói gì.

- Phủ khố Thượng Thanh cung ta còn chưa có tới bốn trăm ạn, có từng này Hoàng thạch chúng ta có thể mua sắm nhiều tài nguyên hơn.

Vận Di vừa cười vừa nói.

- Tương lai Thượng Thanh cung ta còn có thể tiến thêm một bước.

- Ta mang các ngươi dạo quanh một vòng Thượng Thanh cung?

- Cũng được.

Hạo Thương đáp ứng.

Bởi vì Thượng Thanh cung chỉ nhận nữ đệ tử, bởi vậy khi Diệp Hạo và Hạo Thương đến, ánh mắt rất nhiều nữ đệ tử đều phát sáng lên.

- Hai người này là ai? Tại sao thiếu cung chủ cúng ta lại tự mình tiếp chứ?

- Có thể khiến thiếu cung chủ chúng ta tự mình tiếp đón, ngươi nghĩ bọn họ là nhân vật đơn giản sao?

- Nhưng không phải tông môn chúng ta không cho phép nam tử tuỳ tiện đặt chân sao?

- Thân phận của hai người này tuyệt đối không đơn giản.

Nhìn oanh oanh yến yến bốn phía, Hạo Thương đụng vào Diệp Hạo một cái.

- Diệp huynh, có coi trọng người nào không?

- Làm sao? Ngươi coi trọng ai rồi sao?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Tiểu muội muội bụ bẩm kia, ta nhìn cũng không tệ.

Hạo Thương chỉ vào một thiếu nữ đang luyện kiếm nói.

Vận Di lập tức chỉ vào nữ tử bụ bẩm nói.

- Lưu Đan, ngươi qua đây.

Lưu Đan có chút khiếp sợ đi tới.

- Hạo công tử....

Vận Di không khỏi nhìn về phía Hạo Thương.

- Ngươi có bằng lòng đi theo ta không?

Hạo Thương đơn giản trực tiếp hỏi.

Lưu Đan không khỏi a một tiếng.

- Thượng Thanh cung....

- Lưu Đan, vị trước mặt ngươi chính là Hạo Thương của Thượng Thanh cung đấy.

- Hạo Thương! Đệ tam Thiên Bảng?

Con mắt Lưu Đan co rụt lại, nhưng ngay sau đó nàng lại cắn môn nói.

- Thiếu cung chủ, ta một lòng tu đạo.

- Ngươi....

Vận Di không ngờ Lưu Đan lại từ chối phần cơ duyên khó có được này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận