Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1131: Phá giải phong ấn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Tu sĩ toàn trường ngay cả Như Ý đều nhìn về phía Tâm Ma.

Thạch Tín cũng giật nảy mình.

Lúc này Tâm Ma nhảy ra chẳng phải muốn đánh vào mặt của tất cả mọi người!

-Vô Danh công tử.

Thạch Tín vừa nói đến đây, Tâm Ma lại nhìn về phía Như Ý nhàn nhạt nói.

- Trên quyển trục của ngươi có một đạo phong ấn thập nhị cấp, muốn mở ra quyển trục này chỉ có Tôn cấp Trận Sư thập nhị phẩm.

- Vấn đề là toàn bộ Cửu Trọng Thiên có rất ít Tôn cấp Trận Sư thập nhị phẩm, điều này cũng có thể nhìn thấy.

- Ngươi nói như vậy cũng vô ích.

Chu Duyên lạnh lùng lên tiếng.

Tâm Ma nhìn như không nhìn Chu Duyên một cái nói tiếp.

- Trình độ Trận đạo Tiên Vực trong Cửu Trọng Thiên có thể nói đứng thứ nhất từ dưới đếm lên cũng không sai, nếu ngươi muốn phá giải quyển trục trong tay không bằng tiến về Cửu Trọng Thiên.

- Tại sao không phải Tam Trọng Thiên?

Như Ý nhìn qua Tâm Ma nói khẽ.

- Tam Trọng Thiên sở dĩ được xưng là hậu đài của Trận Sư kì thực bởi vì Trận Ma, bất quá sau khi Trận Ma vẫn lạc, Trận đạo Tam Trọng Thiên cũng ngày càng sa sút, đến hiện tại ngay cả một Thập phẩm Tôn cấp Trận Sư cũng không có.

- Ngươi đã đi qua Tam Trọng Thiên?

Trong mắt Như Ý tràn đầy kinh ngạc.

- Không có.

Tâm Ma lắc đầu.

- Không đi qua thì ngươi nói làm cái gì?

Ẩn khách không nhịn được nói.

Nghe Tâm Ma nói thế còn tưởng rằng gia hỏa này đã đi qua đây?

Theo lấy việc cao thủ Tiên Vương trong Tiên Vực mang theo thiên kiêu đứng đầu tiến về Cửu Trọng Thiên, bí mật Cửu Trọng Thiên cũng đã không còn thần bí nữa.

- Ta đã đi qua Cửu Trọng Thiên.

Khiến tu sĩ toàn trường đều không ngờ Như Ý nói ra lời này.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó, Cửu Trọng Thiên cũng không có thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư.

- Đi lúc nào?

- 10 năm trước.

- Nếu ngươi ở Đệ Cửu Trọng Thiên đợi một thời gian có lẽ sẽ gặp.

- Ngươi có ý gì?

Như Ý nhìn Tâm Ma trong mắt đột nhiên sáng lên.

- Không có ý gì hết.

Tâm Ma thản nhiên nói.

- Một người bạn của ta hiện giờ đã trở thành thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư.

- Hắn bây giờ đang ở Cửu Trọng Thiên?

- Đúng.

- Có thể mang ta tới đó không?

Tâm Ma đang định nói bỗng nhiên La Nhiên lại không nhịn được nói.

- Như Ý tiểu thư, chớ có tin tưởng gia hỏa này.

- Không sai, toàn bộ Tiên Vực đều không có một Thập phẩm Tôn cấp Trận Sư, làm sao có thể tự nhiên xuất hiện một người, lại càng không cần phải nói thập nhị phẩm kia là bằng hữu của tiểu tử này nữa.

Ẩn Khách lạnh lùng lên tiếng.

- Đúng vậy, Như Ý tiểu thư, ta thấy tiểu tử này cố ý viện cớ để tiếp nhận ngươi.

Chu Uyên phụ họa.

Ba người đều thích Như Ý.

Bởi vậy tự nhiên đứng cùng một chiến tuyến.

- Vì sao ta phải dẫn ngươi đi?

Tâm Ma lười nhác hỏi.

Chu Duyên theo bản năng định nói, thế nhưng sau một khắc mở to hai mắt nhìn.

Vị này nói cái gì?

Vì sao phải dẫn ngươi đi?

Chẳng lẽ hắn không biết đây là cơ hội để âu yếm giai nhân?

Như Ý cũng ngẩn người.

- Ta có thể cho ngươi thù lao.

Như Ý suy nghĩ một cái liền nói.

- Ta không cần thù lao.

- Tại sao ngươi không nhìn thù lao rồi quyết định?

- Vậy xem một chút đi.

Như Ý vung tay lên giữa không trung xuất hiện một chiếc Tôn cấp Chiến Hạm.

- Tôn cấp Chiến Hạm?

- Giá cả chiếc Tôn cấp Chiến Hạm sợ cũng hơn trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Cho dù gia tộc Tiên Vương mua một chiếc Tôn cấp Chiến Hạm cũng phải thương cân động cốt a.

- Như Ý tiểu thư đúng là thủ bút thật lớn.

Ánh mắt Như Ý rơi vào ghế ngồi của Tâm Ma.

- Như thế nào?

Tâm Ma cười cười tiếp lấy dưới sự chấn kinh của toàn trường xuất hiện ba chiếc Tôn cấp Chiến Hạm.

- Tôn cấp Chiến Hạm?

- Ba chiếc?

- Vị này rốt cục là người nào?

- Cho dù Tiên Vương gia tộc cũng không có khả năng cho truyền nhân ba chiếc thế này đâu.

Tu sĩ giữa sân đang mơ màng, Như ý cũng bị choáng váng.

Hiển nhiên nàng không ngờ Tâm Ma lại có tiền như vậy.

Tiện tay vung lên Như Ý liền thu chiếc Tôn cấp Chiến Hạm vào, tiếp lấy giữa không trung xuất hiện một chuôi chiến kiếm phát ra ba động ngập trời.

Loại ba động này khiến tu sĩ toàng trường sinh ra một loại cảm giác muốn thuần phục.

- Vương cấp Pháp Bảo.

- Pháp bảo này chỉ có ba động của Vương Cấp Pháp Bảo, lại không có linh động của Vương Cấp Pháp Bảo.

- Cấm Khí.

- Đây là một kiện Cấm Khí vô cùng trân quý.

- Có Cấm Khí này trong tay liền có thể đánh một kích với cường giả Tiên Vương.

- Cấm Khí là nội tình cuối cùng của một thế lực.

Tâm Ma cười cười.

Tâm Ma không biết Như ý có lai lịch gì?

Thế nhưng nàng muốn so đấu tài lực thì còn kém lắm.

Trước đó Tâm Ma tìm được một mộ địa của một tôn Ma Vương.

Trong mộ địa đó có mấy trăm tôn tàn hồn Ma Vương.

Những năm này, Tâm Ma thôn phệ những Ma Vương kia đồng thời còn lấy hết túi Càn Khôn của bọn họ.

Bởi vậy, tính ra thì tài phú Tâm Ma cất giữ còn bưu hãn hơn so với Bản Tôn.

Tâm Ma vung tay lên giữa không trung xuất hiện ba thanh chiến kiếm không kém hơn chuôi chiến kiếm Như Ý.

Nụ cười trên mặt nàng bỗng thu lại.

Cấm Khí cũng không phải Tôn Cấp Chiến Hạm, nói lấy ra liền lấy ra nha.

Vấn đề là Tâm Ma không những lấy ra, hơn nữa còn lấy ra ba kiện.

Ba kiện!

Mẹ nó!

Trong Túi Càn Khôn của mình, nàng có không ít thứ quý giá.

Bất quá những cái đó không thể cho Tâm Ma được.

Cũng không thể vì mở ra quyển trục này mà đưa một kiện Vương Cấp Pháp Bảo ra được.

- Là Như Ý càn rỡ.

Như Ý thu hồi lại Cấm Khí sau đó nói khẽ.

Tâm Ma cười nói.

- Kỳ thật còn có một câu ta còn chưa nói hết.

- Câu gì?

- Người bạn của ta là thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư, nhưng ta chưa hề nói ta không phải thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư.

Tâm Ma nói câu này khiến tu sĩ toàn trường đều kinh ngạc, sau đó hắn xé rách không gian đi tới trước mặt Như Ý.

- Ngươi là thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư? Ta thấy ngươi bị điên thì có.

Chu Duyên biết rõ không nên phát sinh xung đột với Tâm Ma, nhưng ghen ghét mãnh liệt khiến hắn nói ra câu này.

Ẩn Khách cùng La Nhiên vẫn còn sáng suốt mà không nói gì.

Tùy tiện đã có thể xuất ra ba kiện Cấm Khí, không phải gia tộc bọn họ có thể trêu chọc được.

- Nếu ta chứng minh ta là thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư thì như thế nào?

Tâm Ma nhàn nhạt nhìn Chu Uyên nói.

- Ta…

Lúc ánh mắt Tâm Ma đang quan sát xung quanh, Chu Duyên còn muốn nói gì đó nhưng lại bị một lão giả bưng kín miệng lại.

- Vị công tử này, quấy rầy ngươi, ta đây lập tức mang công tử nhà ta rời đi.

Lão giả nhận lỗi với Tâm Ma sau đó vội vàng mang theo Chu Duyên rời đi.

Hắn lo lắng Tâm Ma không vui lại làm thịt công tử mhà mình thì khổ .

Tâm Ma không nói mà chỉ vẫy vẫy tay triệu hoán quyển trục tới tay mình.

Chợt trong tay Tâm Ma xuất hiện từng ký tự, những ký tự này phản phấn như tinh linh khiêu vũ trên quyển trục, mà khi những tinh linh dừng lại, quyển trục tràn ngập kim quang vô tận.

Toàn trường bỗng nghe được âm thanh răng rắc như có thứ gì đó vỡ nát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận