Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1736: Tái Tạo Căn Cơ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Thiên Thần trong Thần Vực rất mạnh?

- Cũng thường thôi.

- Vậy chuyện đó không quan trọng.

Diệp Hạo nghĩ gì đó đáp.

Nhiều năm sau đó, sau khi Diệp Hạo đặt chân đến Thần Vực và biết được mức độ phân chia sức mạnh ở đó, hắn có một loại xúc động muốn đập chết tên khốn trước mắt này.

- Ngươi phải thề.

Thạch Tượng nhìn Diệp Hạo, nói.

- Việc ta lập lời thề không quan trọng nhưng ngươi phải nói cho ta biết ngươi truyền thụ cho ta cái gì đã?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn hỏi thêm chi tiết.

- Một thứ đáng giá với mười vạn Thiên Thần?

- Thời gian trong Tiểu Thiên Địa của ngươi bây giờ trôi qua mới gấp hai lần, nhưng nếu gấp ba thì thế nào?

Thạch Tượng nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái, sau đó nói.

Diệp Hạo bị nhìn đến run rẩy.

Mà lời sau đó của Thạch Tượng lại khiến hắn hết hồn.

- Có lẽ ngươi cảm thấy Tiểu Thiên Địa ngươi giấu đủ sâu, nhưng trong mắt ta ngươi hoàn toàn không có bí mật.

Tôn này Thạch Tượng nhàn nhạt nói.

- Lấy thực lực của ngươi bây giờ đi soi một Chân Tiên, ngươi cảm thấy hắn có thể giấu diếm được cái gì?

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

Thạch Tượng nói có chút khó nghe.

Nhưng là sự thật.

- Ta có thể khiến Tiểu Thiên Địa ngươi có tốc độ thời gian trôi tăng gấp 4 lần, còn trung tâm Tiểu Thiên Địa thì gấp 6 lần.

Thạch Tượng lập tức quăng cho Diệp Hạo một củ cà rốt.

- Chỉ có thế thôi hả?

- Ta không biết hiện tại lý giải của ngươi đối với thời gian thế nào, nhưng ta sẽ truyền thụ cảm ngộ nó cho ngươi, đồng thời còn khống chế thời gian trôi qua xung quanh ngươi, ngươi có thể cảm ngộ 100 năm.

- 100 năm quá ít.

- Vậy 300 năm đi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi, hỏi tiếp.

- Còn nữa không?

- Tuế Nguyệt Sơn sau này thuộc về ngươi, như thế nào?

- Thành giao.

Diệp Hạo cười nói ra.

Kỳ thật Diệp Hạo một mực đã ngấp nghé tài nguyên trên Tuế Nguyệt Sơn.

Những tài nguyên này kém nhất cũng đến Tôn Cấp, Vương Cấp tài nguyên thì không cần phải nói, hằng hà như biển.

Hiện tại, tài nguyên trong Tiểu Thiên Địa không còn bao nhiêu, mà tài nguyên đẳng cấp cao cũng ít đến đáng thương.

Diệp Hạo hiện tại cần bổ sung tài nguyên.

- Chuẩn bị xong chưa?

Thạch Tượng lập tức nói.

- Tùy thời có thể bắt đầu.

Diệp Hạo kích động hô.

Những năm nay, tu vi hắn tăng lên không ít, nhưng lý giải về Thời Gian thì không tăng lên được bao nhiêu, đây không phải tư chất hắn quá kém mà do Thời Gian quá huyền ảo.

Nhưng bây giờ hắn nắm được một cơ hội.

Thạch Tượng vung tay lên, bốn phía Diệp Hạo xuất hiện Lĩnh Vực được cấu thành từ Thời Gian, rồi một đạo Thần Niệm từ trong Thức Hải Thạch Tượng bắn về phía mi tâm Diệp Hạo.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy Thức Hải sắp nổ tung, Thời Gian Áo Nghĩa tràn ngập đầu óc hắn, làm đầu hắn vô cùng đau đớn.

Nhưng trong mắt Diệp Hạo lại đầy cuồng hỉ.

Nếu có thể lý giải những thứ này thì hiểu biết của hắn về Thời Gian sẽ đạt đến một tầm cao mới.

- Thời Gian Áo Nghĩa không phải lý giải như trong tưởng tượng của ngươi.

Thạch Tượng nhàn nhạt nói.

- Nhờ thứ này ngươi có thể giải đáp mọi loại thắc mắc nghi hoặc rút ngắn hơn ba ngàn năm.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm, lên tiếng.

- Trước tiên có thể thăng cấp Thời Gian trong Tiểu Thiên Địa không?

- Có thể.

Thạch Tượng vung tay lên tốc độ thời gian trôi trong Tiểu Thiên Địa nháy mắt tăng vọt gấp 1 lần, bất quá chợt Thạch Tượng lại nói.

- Kỳ thật tốc độ thời gian trôi qua quá nhanh cũng không phải một chuyện tốt.

- Có ý gì?

- Tốc độ thời gian trôi qua trong Tiểu Thiên Địa nhanh gấp bao nhiêu, Sinh Mệnh Lực của người bên trong cũng nhanh gấp bấy nhiêu so với Ngoại Giới.

Thạch Tượng nhàn nhạt nói.

- Thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Đối với điểm ấy, hắn sớm rõ ràng.

Tỷ như Diệp Hạo trong Tiểu Thiên Địa tu luyện ba trăm năm, thọ nguyên của hắn cũng trôi qua ba trăm năm này, dù cho Ngoại Giới chỉ vừa mới trải qua một lượt hô hấp.

Cũng may khí huyết cũng thọ nguyên của hắn hiện tại vô cùng cường đại nên loại tiêu hao này không cần quan tâm.

Việc này nếu đổi thành Kim Tàn thì đố hắn dám làm.

Phần lớn tộc nhân Trần Thị trong Tiểu Thiên Địa cũng đã đặt chân đến Tiên Chủ, nên thời gian trôi qua gấp mười lần Ngoại Giới thì họ cũng chẳng sợ.

- Hiện tại hảo hảo lĩnh ngộ.

Thạch Tượng nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo ứng một tiếng rồi tiến hành lĩnh ngộ Thời Gian Áo Nghĩa trong Thức Hải.

Lần này lĩnh ngộ này mất 3 năm.

Ba năm trôi qua, Diệp Hạo một mực lĩnh ngộ.

Bởi vậy có thể tưởng tượng Thời Gian Áo Nghĩa đến cùng có bao nhiêu?

Kỳ thật Diệp Hạo hận không thể lĩnh ngộ trong 10 năm 100 năm, bởi vì ý vị này bản thân trở thành Thần Linh, còn có Thời Gian Áo Nghĩa có thể tiếp tục tu hành.

Sau khi lĩnh ngộ xong, Diệp Hạo hướng Thạch Tượng thỉnh giáo.

- Tiến bối, đến cảnh giới của ta có phải đã đến lúc tự mình lĩnh ngộ đạo của mình?

- Bản Nguyên Công Pháp ngươi tu luyện cũng không tệ, nhưng đến cuối cùng vẫn là Đạo của người khác không phải Đạo của bản thân.

Thạch Tượng bình tĩnh nói.

- Đến cảnh giới của ngươi thì thật nên cân nhắc đến vấn đề này.

- Mong tiền bối dạy bảo.

Diệp Hạo một mực cung kính thi lễ.

Thạch Tượng hơi chút chần chờ rồi mở lời.

- Bản Nguyên Công Pháp ngươi sáng tạo càng mạnh, tương lai ngươi đi càng xa, trong tay ta có một vài Công Pháp có thể giúp ích cho ngươi.

Thạch Tượng nói xong đánh một sợi Thần Niệm vào mi tâm Diệp Hạo, nhưng ngay lập tức Diệp Hạo chỉ muốn lôi tám đời tổ tông Thạch Tượng ra chửi.

Một tiếng.

Đây con mẹ nó, một ít của hắn đây sao?

Những Công Pháp này còn nhiều hơn Thời Gian Áo Nghĩa.

Diệp Hạo cắn chặt răng không ngừng lĩnh ngộ chúng, đợi đến khi hoàn thành thì cũng đã ngốn của hắn mười năm.

Mà lúc này, Diệp Hạo mừng như điên. Điển Tịch do Thần Tượng cất giữ đều là Công Pháp và Thần Thông cái thế. Luận về giá trị, Công Pháp lấy ở Thần Quốc chỉ có thể xách dép chạy theo, trong đó còn có một chút chú giải cùng sáng tạo của các cường giả, Diệp Hạo tự tin chỉ cần bản thân lý giải toàn bộ những thứ này, hắn có thể tự sáng tạo ra Đạo của bản thân.

Sau đó, Diệp Hạo yên lặng tu luyện.

Một bên tu hành những Công Pháp Thần Thông một bên diễn luyện Thời Gian Áo Nghĩa.

100 năm!

200 năm!

300 năm!

Ước định thời gian đã đến, Diệp Hạo vẫn rơi vào trạng thái ngộ đạo sâu.

Thạch Tượng nhìn thấy tình huống này vung tay lên, Thời Gian Lĩnh Vực lần nữa xuất hiện ở bốn phía xung quanh Diệp Hạo.

100 năm!

200 năm!

300 năm!

700 năm trôi qua, Diệp Hạo bỗng mở mắt, sau đó tu vi hắn lập tức giảm mạnh.

Tiên Vương Ngũ chuyển!

Tứ chuyển!

...

Chân Tiên trung kỳ!

Chân Tiên sơ kỳ!

...

Luyện Thể Cảnh tầng hai!

Luyện Thể Cảnh tầng một!

Thạch Tượng nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tình huống như thế nào?

Tự chém tu vi?

Mà lúc này, Thạch Tượng thấy đến một chữ Đạo xuất hiện trên người Diệp Hạo.

Chữ Đạo xoay tròn hấp dẫn Sinh Mệnh Chi Tuyền. Cùng lúc đó, tu vi Diệp Hạo vùn vụt tăng.

- Lấy Đại Đạo làm căn cơ, Sinh Mệnh Chi Tuyền làm phụ.

Thạch Tượng chấn kinh nhìn một màn này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận