Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1098: Yêu Nữ Thức Tỉnh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi vẫn ôm lấy thiếu nữ, sau khi ôm nàng vào sơn động, hắn mới quan sát.

Lần dò xét này khiến Diệp Hạo sôi máu lên.

Bởi vì toàn thân thiếu nữ này bị ướt, hơn nữa, nhìn xuyên quần áo thiếu nữ giống như khinh bạc nàng, bởi vì lúc nàng uyển chuyển đều hiện ra toàn bộ dáng người, càng thêm trọng yếu là loại này như ẩn như hiện, khiến cho nội tâm dễ bấn loạn.

Những năm nay, không phải Diệp Hạo chưa từng gặp qua nữ nhân có dáng người hoàn hảo, nhưng những nữ nhân kia lại không một ai có thể so sánh cùng người trước mắt.

Câu hồn! Đoạt phách!

Dù sao Diệp Hạo cũng có đạo tâm kiên định, hắn nhanh chóng ổn định tâm thần, ánh mắt khó khăn dời khỏi người nàng.

Nàng bị thương rất nặng.

Diệp Hạo thấy rõ ràng thương thế thiếu nữ.

Sau đó, hắn cẩn thận kiểm tra những tổn thương này, nhưng nhìn một hồi lại khiến sắc mặt hắn đại biến.

Thiếu nữ bị trọng thương xa xa không chỉ biểu hiện trên vẻ bề ngoài, tạng phủ cùng thức hải nàng càng bị thương nghiêm trọng hơn.

Diệp Hạo không biết thiếu nữ này có nghị lực cỡ nào, bị trọng thương như vậy mà còn không vẫn lạc.

Hắn lập tức cứu chữa nàng.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nắm chặt ngón tay xanh nhạt của thiếu nữ, sau đó, vươn một ngón tay nhẹ nhàng điểm tới, ngay lúc hai ngón tay chạm vào nhau, một màn thần kỳ đột nhiên phát sinh, từng đạo Sinh Mệnh Chi Quang bao phủ thiếu nữ.

Thương thế thiếu nữ lập tức dùng mắt trần vẫn có thể thấy được đang khôi phục rất nhanh.

Đợi đến Sinh Mệnh Chi Quang trên người thiếu nữ biến mất, Diệp Hạo phát hiện thiếu nữ vẫn còn rơi vào tình trạng ngủ say.

- Con mẹ nó, Sinh Mệnh Chi Chỉ như quần què vậy.

Diệp Hạo nổi giận mắng to.

Dựa theo tạo hóa giới thiệu Sinh Mệnh Chi Chỉ, một chỉ có thể khiến thương thế phổ thông khỏi hẳn, thương thế nghiêm trọng thì hai ngón tay có thể khỏi rồi, mà trọng thương sắp chết cần ba ngón.

Nhưng tình huống hiện tại, thiếu nữ vẫn không chịu thức tỉnh.

Sinh Mệnh Chi Chỉ giới thiệu hơi quá sự thật.

Diệp Hạo nghĩ một lát rồi điểm một ngón tay lên quần áo thiếu nữ, hắn vận chuyển Tiên Lực nhanh chóng hơ khô quần áo nàng. Diệp Hạo lấy một cái giường từ túi Càn Khôn ra, ôm thiếu nữ lên giường rồi đắp chăn lên cho nàng.

Làm xong hết, Diệp Hạo mới đi tới chỗ thịt nướng, tiếp tục sự nghiệp thiêu nướng của bản thân.

Sau khi ăn uống no đủ, Diệp Hạo trải một tấm thảm ra rồi nằm nghỉ ngơi.

Đợi đến bình minh ngày thứ hai, Diệp Hạo kiểm tra thương thế thiếu nữ xong rồi khoanh chân ngồi bên cạnh nàng, lẳng lặng tu luyện.

Qua một ngày sau, Diệp Hạo mở ra hai con ngươi, hắn vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ tiến hành trị liệu cho thiếu nữ lần nữa.

Nhưng Diệp Hạo lại không ngờ thiếu nữ vẫn chưa chịu thức tỉnh, điều này khiến hắn có xúc động muốn chửi mẹ mắng cha.

Hai lần!

Thiếu nữ dĩ nhiên còn chưa thức tỉnh?

Dưới tình huống bất đắc dĩ này, Diệp Hạo đành phải tiếp tục tu luyện, chờ đợi đến ngày thứ hai.

Ngày thứ ba!

Ngày thứ tư!

Ngày thứ năm!

Diệp Hạo trước sau trị liệu cho thiếu nữ một tháng, nàng đang ngủ mê rốt cục cũng mở ra hai con ngươi.

Thiếu nữ có một đôi mắt rất đẹp.

Nhưng khi nàng mở ra hai con ngươi thì thấy một thanh niên đang ngồi khoanh chân lẳng lặng tu luyện bên cạnh mình.

- Những ngày nay đã xảy ra chuyện gì?

Con ngươi thiếu nữ xuất hiện từng đạo Thất Thải Chi Sắc, sau đó từng tràng cảnh xuất hiện rõ ràng.

Nàng nhìn thấy bản thân bị đánh lén, nàng nhìn thấy bản thân bị trọng thương, nàng nhìn thấy bản thân vận dụng Cấm Thuật thoát đi, nàng nhìn thấy bản thân rơi vào trong nước, nàng nhìn thấy Diệp Hạo xuống nước cứu nàng, nàng nhìn thấy lửa nóng trong ánh mắt Diệp Hạo, nàng nhìn thấy Diệp Hạo giúp mình chữa thương, nàng nhìn thấy Diệp Hạo vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ.

Từng tràng, từng màn ảnh đều xuất hiện rõ ràng trong mắt nàng.

- Đan Thuật? Không đúng! Lấy tạo nghệ đan đạo thanh niên này tuyệt đối không có khả năng trị liệu cho ta.

Thiếu nữ thầm nghĩ trong lòng

- Cái này rất có thể là tạo hóa của hắn, không biết tạo hóa gì lại kinh khủng như vậy? Ngay cả thương thế của ta cũng có thể chữa trị?

Thiếu nữ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù Đan Vương đỉnh tiêm cũng chưa hẳn có thể trị liệu thương thế của nàng.

Nhưng thanh niên trước mắt lại làm được.

Ngay lúc thiếu nữ dò xét Diệp Hạo, nàng đột nhiên phát hiện lông mi thanh niên run lên nhẹ nhàng.

Lúc này, thiếu nữ nhắm mắt lại.

Diệp Hạo đứng dậy đánh giá thiếu nữ một hồi rồi bắt mạch kiểm tra thương thế thiếu nữ

- Thương thế rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, tại sao còn chưa chịu tỉnh?

Diệp Hạo không hiểu nên vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ lần nữa, hắn vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ thì thiếu nữ kinh ngạc phát hiện năng lượng Sinh Mệnh.

- Thiếu niên này làm sao có thể dính đến tầng thứ sinh mệnh?

Trong lòng thiếu nữ rất nghi hoặc.

Bởi vì thiếu nữ mới vừa vặn dính đến cấp độ này.

Thiếu nữ nghi hoặc lại không chú ý lúc nàng cân nhắc vấn đề thì lông mi không khỏi run rẩy.

Trái tim Diệp Hạo không khỏi nhảy một cái, hắn tự nhủ

- Nhìn tình hình này, hôm nay hơn phân nửa nàng sẽ không thức tỉnh, ta vẫn nên ra ngoài dạo một vòng.

Diệp Hạo nói xong rồi đi ra sơn động.

Sau khi đi ra sơn động, Diệp Hạo vẫn duy trì tốc độ không nhanh không chậm, đợi đến đi ra hơn vài dặm, Diệp Hạo đột nhiên gia tốc, nhưng vừa mới gia tốc thì con ngươi Diệp Hạo bỗng nhiên co rụt lại, bởi vì phía trước xuất hiện một đạo thân ảnh tuyệt thế uyển chuyển.

Vị này không phải ai khác, người vừa nằm trong sơn động kia.

- Ngươi...ngươi tỉnh rồi sao?

- Chẳng lẽ ngươi không biết ta tỉnh?

Thiếu nữ trước mắt xinh đẹp không tưởng tượng nổi, bởi vì bất kỳ từ ngữ hoa lệ trau chuốt nào cũng khó có thể miêu tả vẻ đẹp từ trong ra ngoài của nàng.

- Cái này...biết rõ.

Diệp Hạo cười khổ.

- Ngươi sợ ta?

Thiếu nữ cười đùa yên nhiên nói.

- Tiền bối, ngươi đừng đùa ta.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói

- Trước đó, ta cảm thấy tạo hóa của ta có vấn đề, nhưng thẳng đến ba ngày sau, khi ngươi chưa chịu thức tỉnh, ta mới ý thức được tiền bối ít nhất cũng là Yêu Vương.

- Nếu biết ta là Yêu Vương, tại sao ngươi còn muốn cứu ta?

Thiếu nữ nói đến đây thì thân hình khẽ động, tung bay rơi xuống trước mặt Diệp Hạo.

Nhìn thiếu nữ gần trong gang tấc, Diệp Hạo không khỏi lui về sau một bước, hai bước, ba bước, hắn mới cảm thấy cự ly này thích hợp để hai bên giao lưu.

Thiếu nữ thật sự có dụ hoặc quá lớn, Diệp Hạo không tự chủ được mà nuốt nước bọt.

- Nếu gặp được cũng không thể làm như không thấy.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói.

- Ngươi không sợ ta giết ngươi sao?

Thiếu nữ cười như không cười nhìn Diệp Hạo nói.

- Vãn bối tin tưởng tiền bối không phải loại người như vậy.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Nhưng ngươi đã nhìn hết thân thể ta, ngươi cảm thấy ta có khả năng lưu lại ngươi sao?

Thiếu nữ nói đến đây thì ánh mắt lộ ra sát ý lăng liệt.

- Không có chuyện đó! Ta thấy hết thân thể ngươi lúc nào chứ?

Diệp Hạo tràn đầy ủy khuất.

- Lúc ta ướt đẫm toàn thân, ngươi không có nhìn sao?

- Loại tình huống kia.

Diệp Hạo vừa nói đến đây thì bị thiếu nữ ngắt lời

- Ta chỉ hỏi ngươi có nhìn thấy không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận