Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1624: Hạ Quyển tới tay

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Cuồng vọng sao?

Không cuồng vọng!

Yêu Nghiệt có vốn liếng cuồng ngạo!

Đàm Lộ nhìn chằm chằm Diệp Hạo, hai mắt phóng ra sát ý dữ tợn, nhưng mà suy đi nghĩ lại vẫn thu liễm sát ý.

Diệp Hạo biểu hiện quá cường thế.

Tình huống như vậy có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất là thật có thực lực, khả năng thứ hai là phô trương thanh thế.

Đàm Lộ có thể khẳng định Diệp Hạo không phải đối thủ của mình, đương nhiên nếu bà ta biết thân phận của Diệp Hạo sẽ không suy nghĩ như thế, trước cửa Thiên Kiếm Tông, Diệp Hạo đã giao thủ với Bán Thần.

Điều cần phải cân nhắc là thế lực sau lưng Diệp Hạo.

Bình thường, sau lưng Yêu Nghiệt đều có cao thủ.

Nhưng cao thủ thực lực lại tham gia không đủ.

Đàm Lộ lo lắng sau cao thủ lưng Diệp Hạo và mình cùng một cấp bậc, mà nếu là Bán Thần thì sẽ mang đến hoạ lớn ngập trời cho Tông Môn.

- Một lời không hợp lộ sát cơ.

Diệp Hạo nhìn Đàm Lộ lạnh lùng nói:

- La Lan Tông các ngươi chờ nhận lấy xui xẻo đi.

Nói xong những lời này Diệp Hạo nhìn về phía Triết Long nói:

- Có thể tuyên bố kết quả chưa?

Triết Long mỉm cười nhìn bốn phía một chút nói:

- Còn có ai ra giá cao hơn không?

- Bốn mươi mốt ức.

Đàm Lộ mở miệng nói.

Nói xong, bà ta giông như khiêu khích liếc nhìn Diệp Hạo.

- Năm mươi ức.

Diệp Hạo cười một tiếng nói.

Trung Phẩm Tiên Thạch đối với hắn không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Mà qua mấy chục năm nữa Thượng Phẩm Tiên Thạch đối với Diệp Hạo cũng không có ý nghĩa.

Thiên địa rộng lớn, dãy núi đông đảo.

Chỉ cần Diệp Hạo muốn thì lúc nào cũng có thể biến dãy núi thành Tiên Thạch.

- Năm mươi mốt ức.

Đàm Lộ tiếp tục tăng giá.

- Sáu mươi ức.

Diệp Hạo cũng không nháy mắt một cái tiếp tục tăng giá.

- Sáu mươi mốt ức.

Đàm Lộ biết Diệp Hạo nhất định phải có được, cho nên cô càng không ngừng tăng giá.

- Một trăm ức.

Diệp Hạo cảm thấy nói vậy vẫn nói vậy tăng giá không có có ý gì, vì vậy, mở miệng giá cả tăng thêm bốn mươi ức.

- Một trăm lẻ...

Đàm Lộ vừa nói tới đây, bỗng nhiên dừng lại.

- Tăng giá nữa đi.

Lần này đến lượt Diệp Hạo khiêu khích Đàm Lộ.

Bà há to miệng muốn tăng giá, nhưng mà rất nhanh nghĩ tới điều gì:

- Muốn hố ta? Không có cửa đâu.

- Không có can đảm.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Đây không phải vấn đề có gan hay không? Chỉ không cần phải tốn nhiều tiền như vậy mua sắm một Hạ Quyển không có bao nhiêu tác dụng.

Đàm Lộ nhìn Diệp Hạo cười to nói:

- Đoán chừng Lục Trọng Thiên cũng chỉ có đồ đần như ngươi mới tốn nhiều Tiên Thạch mua sắm như vậy.

Diệp Hạo mỉm cười.

Một trăm ức?

Lỗ vốn sao?

Đối với người khác có lẽ lỗ vốn, nhưng đối Diệp Hạo thì không.

Diệp Hạo có Thượng Quyển và Trung Quyển, bây giờ có thêm Hạ Quyển, Vĩnh Thế Trường Tồn đã gom đủ.

Đến lúc đó, Hồn Thuật của hắn đạt đến Thiên Cấp Bát Phẩm!

Thiên Cấp Bát Phẩm a!

Diệp Hạo nâng giá lên một trăm ức còn ai dám tăng giá.

Vì vậy, Vĩnh Thế Trường Tồn Hạ Quyển thuận lợi rơi vào trong tay hắn.

- Ngươi có Thượng Quyển và Trung Quyển?

Diệp Hạo thu Vĩnh Thế Trường Tồn Hạ Quyển vào Túi Càn Khôn, sau đó Đường Phiên Phiên nghi ngờ hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Sao ngươi lại thừa nhận?

Đường Phiên Phiên giật mình.

Diệp Hạo không trả lời dựa theo bình thường a.

Bình thường nên phủ nhận mới đúng chứ.

Phải biết đây là Hồn Thuật Thiên Cấp Bát Phẩm.

Chẳng lẽ hắn không lo lắng mình ngấp nghé?

- Tại sao không thể thừa nhận?

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên, nhếch miệng cười nói:

- Ngươi tu luyện Hồn Thuật không hề yếu hơn Vĩnh Thế Trường Tồn, ngươi hoàn toàn không có lý do ngấp nghé Hồn Thuật của ta.

- Chỉ vì như vậy?

Đường Phiên Phiên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Thật ra, ta không biết tại sao ta đối với ngươi có một loại hảo cảm nhàn nhạt.

Diệp Hạo chần chờ một chút nói.

Diệp Hạo vừa nói xong nhìn thấy sắc mặt Đường Phiên Phiên trở nên âm trầm lại.

- Lời như vậy sau này ngươi đừng nói nữa.

Đường Phiên Phiên quẳng xuống một câu sau đó không nhìn Diệp Hạo nữa.

Hắn cảm thấy đang tự mình làm xấu mình.

Thật ra, Đường Phiên Phiên hiểu lầm ý tứ của hắn.

Diệp Hạo chỉ nói chính mình đối với nàng có hảo cảm, nhưng không có nghĩa Diệp Hạo thích nàng.

Đường Phiên Phiên nghĩ sai.

Lúc này, trong tay Triết Long xuất hiện một thanh tử sắc tiên kiếm nói:

- Đây là Vương Cấp tiên kiếm do đúc kiếm đại sư Ngọa Long Sơn chúng ta chế tạo.

- Vương Kiếm.

- Tiên kiếm có kiếm linh sao?

- Vậy không phải có một tôn cao thủ Tiên Vương Sơ Kỳ che chở sao?

- Có thể tưởng tượng cấp độ chuôi tiên kiếm này khó có thể tưởng tượng.

- Ngọa Long Sơn thậm chí có Khí Vương?

- Nội tình Ngọa Long Sơn thật sâu a.

- Nói đùa, nếu nội tình không sâu , ngươi cảm thấy có thể bán Vương Cấp tiên kiếm sao?

- Chuôi tiên kiếm này giá trị không thấp hơn ba mươi ức?

- Khẳng định phải có cái giá này.

- Ta cảm thấy giá cuối cùng chỉ sợ phải đạt tới năm mươi ức.

Trong sân, Tu Sĩ nhao nhao thảo luận, Triết Long lại nói:

- Tin tưởng chư vị cũng rõ ràng giá trị của Vương Cấp tiên kiếm, bây giờ bắt đầu đấu giá đi, chuôi tiên kiếm này giá quy định ba mươi ức, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn một ức.

- Ba mươi ức ức.

- Ba mươi hai ức.

- Ba mươi ba ức.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-)

...

Theo thời gian trôi qua giá cả không ngừng kéo lên, mà khi giá cả nhảy lên tới bốn mươi lăm ức, Tu Sĩ cạnh tranh cẩn thận từng li từng tí.

Bởi vì cái giá này đã đến bọn hắn mong muốn.

- Bốn mươi sáu ức.

Đàm Lộ trầm ngâm một chút nói.

Diệp Hạo nhìn thấy Đàm Lộ đấu giá nhàn nhạt nói:

- Năm mươi ức.

Sắc mặt Đàm Lộ âm trầm nhìn Diệp Hạo một chút:

- Ngươi có ý tứ gì?

- Không thấy được sao?

Diệp Hạo không khỏi cười nói:

- Ta đến quấy rối ngươi chứ gì.

- Ngươi.

Nói tới đây, Đàm Lộ tức giận bỗng chốc đứng lên, ánh mắt ngưng trọng nhìn Triết Long chất vấn:

- Chuyện này Ngọa Long Sơn các ngươi mặc kệ sao?

- Ta không rõ ngươi bảo ta quản cái gì?

Triết Long ôn hòa cười nói.

- Hắn quấy rối.

Đàm Lộ nhìn chằm chằm Triết Long nói.

- Ta nhìn thấy hắn đấu giá bình thường.

- Ngươi không có nghe rõ lời ta sao?

Đàm Lộ tức giận quát lớn.

- Hắn chính miệng nói hắn quấy rối.

- Nhưng ta lại nhìn thấy ngươi quấy rối hắn, khiến cho hắn hao tốn một trăm ức mua sắm Vĩnh Thế Trường Tồn Hạ Quyển.

Triết Long không kiêu ngạo không tự ti nhìn Đàm Lộ nói:

- Vừa rồi khi đó ngươi tại sao không đứng ra chỉ trích mình?

Những lời này của Triết Long làm cho Đàm Lộ á khẩu không trả lời được.

- Trong phòng đấu giá, người trả giá cao được.

Triết Long nhìn Diệp Hạo nói:

- Ta cảm thấy vị này rất có đạo lý, ngươi có tiền ngươi cạnh tranh, đừng hơi một tí cầm bối cảnh của ngươi đè người, ta có thể nói cho các ngươi biết —— ở Ngọa Long Sơn, bối cảnh của các ngươi không tính là gì.

Triết Long nói lời này rất tùy tiện.

Nhưng toàn trường không có ai phản bác.

Ngược lại, không phải bởi vì những Tu Sĩ này cảm giác đang ở sân nhà người ta, mà bởi vì bọn hắn thiết thực cảm thụ đến Ngọa Long Sơn cường đại.

Không nói cái khác, tướng sĩ tuần tra khắp nơi.

Kém nhất cũng là Tiên Chủ a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận