Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2210: Nhà Khách Luyện Đan Công Hội

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lưu Quang Kiếm Tông là một trong ba đại đỉnh cấp Kiếm tông của Ngũ Sắc Vực.

Thực lực vượt xa Ngũ Sắc Tông.

- Ngũ Hào, vừa rồi lão bản nói không có phòng.

Tôn Liễu đi tới bên người Ngũ Hào nói ngay vào điểm chính.

- Đưa gian phòng các ngươi cho bọn ta đi.

- Cái khách sạn này có lẽ còn phòng.

Trong lòng Ngũ Hào tức giận đồng thời trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

- Vậy phiền các ngươi đi tìm xem một chút.

Tôn Liễu cười nói.

- Tôn Trưởng Lão, cái này không tốt cho lắm.

Ngũ Hào cảm thấy Tôn Liễu quá khi dễ người.

- Ngũ Hào, ngươi không nể mặt ta.

Tôn Liễu sầm mặc lại nói.

- Đừng quên chúng ta đều là Tôn Môn Ngũ Sắc Vực, cúi đầu không gặp ngẩng đầu gặp, qua hệ sứt nẻ, đối với ai cũng không có chỗ tốt.

- Ngươi.

Ngũ Hào giận dữ nói.

Tôn Liễu uy hiếp hắn.

- Ngũ Hào, có một số người ngươi không thể đắc tội nổi.

Tôn Liễu nhìn thấy bộ dáng Ngũ Hào âm thầm nói.

- Ngươi nói xem những đệ tử này nếu hao tổn trên đường, Luyện Đan Đường Ngũ Sắc Tông các ngươi có phải sẽ đứt đoạn hay không?

Ngũ Hào không khỏi nắm chặt tay lại.

Bất quá lúc này vẫn cắn răng nói.

- Chúng ta nhường.

- Sớm như vậy có phải đã tốt hay không.

Tôn Liễu cười híp mắt nói.

Ngũ Hào quay người nhìn đám người Lữ Hàn Yên nói.

- Đi vào phòng thu dọn đồ đạc các ngươi đi.

Lữ Hàn Yên đỏ hồng mắt nói.

- Ngũ Đường Chủ, bọn họ khinh người quá đáng.

- Im miệng.

Ngũ Hào cảnh cáo nhìn Lữ Hàn Yên nói.

Lữ Hàn Yên đang còn định nói bị một nữ đệ tử kéo lại.

Ngũ Hào thân là Đường Chủ Luyện Đan Đường không thể làm gì ngoài việc thỏa hiệp nhượng bộ.

Các nàng Lữ Hàn Yên phải nén giận.

- Đi thu dọn hành lý của các ngươi đi.

Ngũ Hào lại nói một lần.

Đợi đến lúc đám người Lữ Hàn Yên thu dọn xong hành lý Ngũ Hào đã mang theo bọn họ rời khỏi khách sạn Duyệt Lai.

Khiến đám người Ngũ Hào không ngờ tới chính là bọn hắn lại đụng phải Diệp Hạo.

- Ngũ Đường Chủ, các ngươi ra ngoài à.

- Sắc mặt Ngũ Hào trở nên có chút không tự nhiên.

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Tôn Liễu Trưởng Lão Trận Đạo Đường Lưu Quang Kiếm Tông ép lấy gian phòng của chúng ta.

Lữ hàn Yên bị tức giận nói ra.

- Lưu Quang Kiếm Tông?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra một tia hàn mang nguy hiểm, ngay sau đó Diệp Hạo thông qua lệnh bài liên hệ với Tần Thanh Thanh.

- Bằng hữu của ta hiện giờ không tìm được khách sạn, không biết bên cô có chỗ không?

Diệp Hạo dò hỏi.

- Công tử mang bằng hữu tới khách sạn Thanh Phong bên cạnh Luyện Đan Công Hội đi.

- Được.

Diệp Hạo thu hồi thần niệm nhìn Ngũ Sắc nói.

- Ngũ Đường Chủ, ta mang các ngươi tới khách sạn khác.

- Hiện tại khách sạn trong thành hầu như đã đầy hết, không nhân viên đầy đủ khách sạn cũng có cái giá trên trời.

Ngũ Hào cười khổ nói.

- Không sao, cái này không cần tiền.

Diệp Hạo cười nói.

- Không cần tiền?

Ngũ Hào trừng lớn hai mắt.

- Bằng hữu ngươi mở khách sạn trong thành?

Đại Minh Thành tấc đất tấc vàng, Ngũ Sắc Tông căn bản không có sản nghiệp ở đây.

Hắn biết ở trong thành mà có một khách sạn mang ý nghĩ gì.

- Đến ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo bí hiểm nói.

Rất nhanh Diệp Hạo mang theo đám người Ngũ Hào đi tới Luyện Đan Công Hội.

- Diệp Hạo, ngươi dẫn chúng ta tới đây làm gì?

Ngũ Hào có chút kinh ngạc nói.

- Mang các ngươi tới khách sạn Thanh Phong.

Diệp Hạo chỉ vào một khác sạn xa hoa không xa nói.

Sắc mặt Ngũ Hào lập tức biến đổi.

- Ngươi đừng làm bậy?

- Sao vậy?

- Khách sạn Thanh Phong là nhà khách của Luyện Đan Công Hội.

- Nhà khách Luyện Đan Công Hội?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Nhìn thấy sắc mặt Diêp Hạo, Ngũ Hào không biết nên nói gì.

- Khách sạn Thanh Phong không phải có tiền là có thể ở được, trừ phi ngươi có thân phận đan đạo nhất định. Không nói những cái khác, dù nó toàn bộ Ngũ Sắc Vực, cho dù Đan Đỉnh phái, cũng không có tư cách vào ở.

Ngũ Hào vừa nói tới đây đã chú ý tới nơi xa có một thân ảnh mắt ngọc mày ngài đi tới.

- Đây… đây không phải nữ nhi của Tần Hội Trưởng Tần Thanh Thanh sao?

Ngũ Hào thầm nghĩ trong lòng.

Tần Thanh Thanh xuất hiện ở đây làm gì?

Ngay lúc Ngũ Hào đang khó hiểu Tần Thanh Thanh đi tới bên người Diệp Hạo.

- Diệp công tử, phòng ta đã sắp xếp xong xuôi.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

Ngũ Hào bị choáng váng.

Cái gì?

Chẳng lẽ đêm quá đám người Thạch Long nói là sự thật?

Tần Thanh Thanh và Diệp Hạo là bạn tốt?

Kỳ thật cái này cũng không thể trách được Ngũ Hào.

Bởi vì đêm qua bọn người Thạch Long kể sự tích Diệp Hạo sinh động như thật, Tống Thụy Đạt lại nói có lẽ Diệp Hạo đang diễn trò.

Ngũ Hào nghĩ nghĩ cũng cảm thấy Diệp Hạo không thể nào vượt qua thế hệ trẻ tuổi.

Mà lúc bọn họ tranh luận Lữ Hàn Yên đang ở tiểu trúc nghe đạo.

Đợi đến khi Lữ Hàn Yên trở lại khách sạn Duyệt Lai thì tất cả mọi người đều đã ngủ.

- Thanh Thanh gặp qua Ngũ Đường Chủ.

Tần Thanh Thanh tiếp đó đi tới bên người Ngũ Hào khom mình hành lễ.

Trên mặt Ngũ Hành lộ ra thần sắc thụ sủng nhược khinh.

Tần Thanh Thanh thân phận bực nào?

Tại sao sẽ để ý một Đường Chủ như mình đây?

- Tần tiểu thư xin đứng lên.

Tần Thanh Thanh ngay sau đó lại chào hỏi Lữ Hàn Yên cùng các đệ tử.

Đám người Lữ Hàn Yên lập tức có hảo cảm với Tần Thanh Thanh.

Bất quá so với các đệ tử khác Tần Thanh Thanh đối với Lữ Hàn Yên lại không giống nhau, có thể thấy Tần Thanh Thanh tựa hồ cố ý kết giao với Lữ Hàn Yên.

Điều đó khiến cho đám người Tống Thụy Đạt rất hâm mộ.

- Hàn Yên, có thời gian ngươi đến Đại Minh Thành tìm ta chơi.

Tần Thanh Thanh cười nói.

Nữ nhân hữu tình có lúc đến không hiểu ra sao.

Vừa mới bắt đầu Tần Thanh Thanh cố ý kết giao với Lữ Hàn Yên, nhưng dần dần các nàng không nói chuyện không thành bằng hữu.

- Được.

Trước đó Lữ Hàn Yên còn có kiêng dè, nhưng từ từ nàng cũng mở rộng nội tâm, vui vẻ nói chuyện với Tần Thanh Thanh.

Đi được một đoạn Tần Thanh Thanh chỉ vào một tòa tiểu viện nói.

- Đây là phòng trọ Thiên cấp của khách sạn Thanh Phong, bên trong có 18 gian phòng, các ngươi có thể thoải mái ở đây.

- Phòng trọ Thiên cấp?

Tâm thần Ngũ Hào nhảy lên một cái.

Rất nhiều khách sạn đều chia phòng thành bốn đẳng cấp là Thiên Địa Huyền Hoàng.

Phòng trọ Thiên cấp của khách sạn Thanh Phong từ trước đến nay chỉ chiêu đãi cường giả Sinh Thần cấp.

Toàn bộ Ngũ Sắc Vực không có ai có tư cách ở chỗ này.

- Tiểu Kỳ, các ngươi phải chiêu đãi mọi người Diệp công tử thư giãn thoải mái, biết chưa?

Tần Thanh Thanh nhìn một loạt 18 thị nữ trầm giọng nói.

Tuân mệnh.

Tiểu Kỳ cùng 18 thị nữ đồng thanh đáp.

Ngay sau đó Tần Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Diệp công tử, ta còn có một số chuyện cần phải xử lý, đợi đến chút nữa ta mời khách ở tiểu trúc.

- Khách khí rồi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Tần Thanh Thanh cười cười rồi rời đi.

Nhìn thân ảnh Tần Thanh Thanh rời đi Ngũ Hào nói khẽ.

- Diệp Hạo, ngươi sao có thể quen được Tần Thanh Thanh?

- Ngẫu nhiên quen biết thôi.

Diệp Hạo đáp.

Ngũ Hào đã là cáo già thành tinh làm sao có thể tin lời Diệp Hạo?

Bất quá hắn đã không muốn nói, Ngũ Hào cũng không thể bức bách.

Phòng trọ Thiên cấp Tần Thanh Thanh nói thực tế là một đình viện xa hoa.

Đám người đi đến đình viện thì thấy trong sân có một vài khu thảo dược, mà những thảo dược trong đó kém nhất cũng là Thiên Thần cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận