Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2662: Ta Sẽ Nhường Ngươi Trở Nên Càng Mạnh

Ai cũng biết rõ âm dương cộng tể có thể bộc phát ra năng lượng cực kỳ kinh khủng. Chỉ là những thứ này đã rất nhiều năm rồi chưa ai có thể chân chính tu luyện thành công âm dương thể cả.

Rất nhiều tu sĩ tự xưng có được âm dương thể, trên thực tế lại không phải dùng âm dương dịch, bàn về uy lực đương nhiên sẽ không thể sánh ngang được.

Sau đó Diệp Hạo và chó con cùng nhau đi vào bên trong hồ nước.

Ngay khoảnh khắc tiến vào cái ao Diệp Hạo đã cảm giác được hai loại lược lượng âm dương hoàn toàn khác biệt tràn vào bên trong cơ thể hắn, tiếp lấy hai cỗ lực lượng này lại duy trì cân bằng một cách quỷ dị bên trong cơ thể hắn, theo thời gian dần trôi qua mơ hồ hóa thành một đạo đồ âm dương bát quái.

Cùng lúc đó Diệp Hạo phát hiện gân cố của mình cũng đang không ngừng được cải tạo.

- Âm dương dịch còn có thể giúp ta cải tạo?

Diệp Hạo lập tức giật mình.

- Âm dương dịch trân quý cỡ nào? Nếu không phải do ta đạt đến nửa bước cấm kỵ, ta cũng có thể cải tạo không nhỏ.

Chó con vừa cười vừa nói.

- Không biết ta có thể luyện được Âm Dương chi mâu không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Âm Dương chi mâu chính là một trong mười đại mâu thuật.

- Cái này.

Chó con giật mình.

Lúc này thân ảnh đứng ở bên cạnh ao mở miệng nói.

- Âm dương dịch có thể lĩnh ngộ nhanh chóng, nhưng muốn luyện đến Âm Dương chi mâu lại cần phải có duyên.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía thân ảnh kia. Cũng đúng lúc này Diệp Hạo nhìn thấy hai mắt vị kia lóe ra ánh sáng sáng chói đến cực điểm. Sau một khắc Diệp Hạo đã đánh mất tri giác. Cũng không biết qua bao lâu Diệp Hạo mới mở ra hai mắt.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo vuốt vuốt đầu nhìn chó con bên người nói.

- Tiểu tử, ngươi thật may mắn.

Chó con cười hắc hắc nói.

- Cái gì?

Diệp Hạo nghi ngờ nói.

- Ngươi tự cảm nhận một chút.

Chó con nói xong Diệp Hạo mới thử cảm ứng, ngay sau đó hai con mắt lóe lên một đạo ánh mắt một âm một dương.

Mà hai đạo ánh mắt này ở giữa không trung vao vào nhau, không ngờ lại hóa thành một con cá thờn bơn trắng đen.

Có thờn bơn bơi về phái trước, không gian xung quanh đường đi của nó đều lần lượt bị phá nát.

Uy thế đến mức thần cản giết thần, ma ngăn sát ma.

- Âm Dương chi mâu.

Diệp Hạo kinh hỉ nói.

- Chủ nhân giúp ngươi cưỡng ép lĩnh ngộ Âm Dương chi mâu.

Chó con nói khẽ.

- Âm dương chi mâu mà cũng có thể cưỡng ép lĩnh ngộ được sao?

Cả khuôn mặt Diệp Hạo đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Đến cảnh giới của chủ nhân, rất nhiều chuyện đều sẽ không thể suy nghĩ theo lẽ thường nữa.

Chó con vừa cười vừa nói.

- Tiếp theo ngươi cứ ở bên trong âm dương dịch mà lĩnh ngộ ý nghĩa của âm dương đi.

Diệp Hạo gật đầu thật mạnh.

Hai loại hình thể đặc biệt của âm dương hình thành một loại cân bằng kỳ diệu bên trong cơ thể Diệp Hạo. Loại cân bằng này phát ra thanh âm đinh tai nhức óng bên trong cơ thể Diệp Hạo, có thể nhìn thấy gân cốt cùng huyết nhục của hắn đều đang xảy ra thuế biến

....

Theo việc thế lực Đệ Nhất Danh Sơn, Thiên Không thành lần lượt giáng lâm, những thế lực cường đại khác cũng nối đuôi phủ xuống. Giống như Yêu tộc Vạn Yêu sơn, Mộc tộc Mộc Nguyên tinh, Ma tộc Vạn Ma trì, Linh tộc Giác Tỉnh điện.

Lúc này rất nhiều thế lực Hoàng cấp đều không dám nhìn, bởi vì những cấm địa này đều có cường giả cấm kỵ tọa trấn. Ở trước mặt cường giả cấm kỵ cao thủ Hoàng cấp chỉ là cặn bã. Bởi vậy một số lượng lớn thiếu niên chí tôn đã đi đến những thế lực này để tu hành.

- Hơn tám mươi phần trăm thiếu niên chí tôn ở Thần Vực đều tới những thế lực này.

- Vào lúc những thiếu niên chí tôn này đi ra chính là thời điểm Thần vực đại loạn.

- Cường giả cấm kỵ không thể nào làm to chuyện, bởi vậy đến lúc đó phải nhờ vào bọn họ.

- Hạn mức cao nhất của thiếu niên chí tôn sẽ tăng lên, không biết tương lai sẽ đạt đến mức nào?

- Nhóm lão gia hỏa chúng ta có lẽ phải rời khỏi võ đài lịch sử rồi.

- Không, đám gia hỏa lấy được cơ duyên trước kia bây giờ còn đang ẩn núp, đợi đến lúc thời cơ chín mùi bọn họ sẽ đồng loạt xuất hiện.

Viêm Hoàng tông!

- Thiên Thiên, phụ thân ngươi đâu?

Điện chủ Thánh điện nhìn Diệp Thiên Thiên hỏi.

- Phụ thân ta ra ngoài tu hành.

Diệp Thiên Thiên bưng qua một chén trà thơm cho Điện chủ Thánh Điện nói khẽ.

Mặc kệ Điện chủ Thánh điện có tâm tư riêng hay không, nhưng những năm này Điện chủ Thánh điện đối xử rất tối với Diệp Thiên Thiên.

- Đi đâu?

Điện chủ Thánh điện liền vội vàng hỏi.

Nhìn sắc mặt Điện chủ Thánh điện, tâm thần Diệp Thiên Thiên khẽ động nói.

- Sư tôn, có vẻ ngươi rất quan tâm vấn đề này?

Nghe vậy trên mặt Điện chủ Thánh điện lộ ra vẻ xấu hổ.

- Cái này.

- Sư tôn có chuyện, cứ nói đừng ngại.

Diệp Thiên Thiên nói khẽ.

- Ngươi cũng biết các đại cường giả cấm kỵ đều đã xuất hiện ở Thần vực, nhưng ngươi biết vì sao bọn họ lại muốn mở rộng sơn môn không?

Điện chủ Thánh điện bình phục một lần nói.

- Không biết.

Diệp Thiên Thiên thật sự không biết.

- Mục tiêu của bọn hắn là vì thống nhất Thần vực.

Có thể nói câu nói của Điện chủ Thánh không kinh động chết người không thôi.

- Thống nhất Thần vực?

Diệp Thiên Thiên bị kinh ngạc.

- Ta nghe nói tập kết tín ngưỡng của chúng sinh là có thể được siêu thoát.

Điện chủ Thánh điện nhìn Diệp Thiên Thiên nói.

- Những thế lực cấm kỵ này không phải muốn để những thiếu niên chí tôn này đến thay mình xuất chiến đấy chứ?

- Đúng vậy, bằng không để các cường giả cấm kỵ không chút kiêng kỵ xuất thủ, đến lúc đó sinh linh Thần vực còn có thể còn lại được bao nhiêu?

- Không biết sư tôn đầu quân cho ai?

Diệp Thiên Thiên suy nghĩ một chút nói.

- Đệ Nhất Sơn.

Vừa nói xong Điện chủ Thánh điện lập tức nhận ra mình bị Diệp Thiên Thiên gài bẫy.

- Ngươi... Không ngờ ngươi lại gài bẫy sư phụ?

- Đệ Nhất Sơn?

Diệp Thiên Thiên suy nghĩ một chút nói.

- Sư tôn, ý của ngươi là nói ta tiến về Đệ Nhất Sơn?

- Tiềm năng tương lai của ngươi còn mạnh hơn cả ta, nhưng muốn trở thành cường giả cấm kỵ vẫn có chút khó khăn.

Điện chủ Thánh điện cân nhắc những gì cần nói.

- Ta thấy ngươi có nên tới Đệ Nhất Sơn tu hành hay không?

- Nhưng ta vẫn còn rất nhiều chuyện muốn làm.

- Bây giờ Thần vực đang ở trong trạng thái cực kỵ yên tĩnh.

Khi Diệp Thiên Thiên đang xoắn xuýt, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang giữa gian phòng này.

- Thiên Thiên đi Thiên Không thành tu hành.

Khi nhìn thấy nữ tử kinh tài tuyệt diễm trước mặt, con mắt của Điện chủ Thánh điện cũng trở nên lạnh như băng.

- Thiên thiên đi hay ở còn chưa tới phiên ngươi đến quyết định.

Thi Âm bình tĩnh nhìn Diệp Thiên Thiên nói.

- Ta có thể bảo đảm Thiên Không thành tuyệt đối sẽ cung cấp nhiều hơn so với Đệ Nhất Danh Sơn.

- Có thể khiến cho ta đặt chân cấm kỵ chi cảnh sao?

- Tiềm năng của ngươi bây giờ đang ở đỉnh nửa bước cấm kỵ, nhưng vì để cho ngươi đạt đến một bước này, ngươi đã hao phí rất nhiều tài nguyên trân quý.

Thi Âm nhìn Diệp Thiên Thiên một hồi nói.

- Nếu như nói Thần Hoàng đỉnh phong đến nửa bước cấm kỵ là một cửa ải, nửa bước cấm kỵ đến cấm kỵ là một cửa ải, mà ngưỡng cửa sau còn lớn hơn nhiều so với các trước.

- Trừ phi ngươi gặp được tài nguyên nghịch thiên, bằng không căn bản ngươi không có khả năng đặt chân đến.

- Loại tài nguyên cấp bậc này cho dù là sư tôn của ngươi, một nửa bước cấm kỵ cũng phải động tâm.

Diệp Thiên Thiên không khỏi nở nụ cười.

- Nếu ngươi đã không thể giúp ta tăng lên tới cấm kỵ chi cảnh, như vậy dù ta tới Đệ Nhất Danh Sơn hay Thiên Không thành thì có gì khác nhau?

- Ta đã nói rồi, Thiên Không thành sẽ giúp ngươi càng trở nên mạnh hơn.

Thi Âm lãnh đạm nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận