Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2417: Thôn Phệ Sinh Mệnh Huyền Tinh

- Hiện tại chúng ta rời đi sao?

Dược Tị Thế nhẹ giọng hỏi.

- Để sau hãy nói.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Lại nói Bàn Di Lặc, Bàn Di Lặc một đường cẩn thận từng li từng tí đi tới hồ nước kia. Thế nhưng rất nhanh lông mày của hắn nhíu lại. Bởi vì nếu dưới đáy hồ nước có sinh mệnh huyền tinh thì trên mặt hồ nên có sinh mệnh ba động mạnh mẽ. Nhưng mà bây giờ lại không có cái gì. Nghĩ như vậy Bàn Di Lặc vẫn nhảy vào trong hồ. Sau khi sau khi truy tìm một vòng trong hồ, Bàn Di Lặc không phát hiện chút nào liền bắt đầu đào sâu ba thước. Thế nhưng vẫn không có bất kỳ phát hiện nào.

- Chẳng lẽ bị người đến trước?

Bàn Di Lặc thầm nghĩ trong lòng. Bất quá ngay sau đó hắn liền từ bỏ ý nghĩ này. Khả năng này quá thấp. Bản thân dọc theo đường bày ra nhiều cấm chế như vậy?

Đối phương nếu theo dõi thì làm sao có thể không có xúc động một cái?

- Chẳng lẽ Kình Thiên Ưng kia ngụy tạo ký ức?

Nghĩ tới đây, trong lòng Bàn Di Lặc rơi vào trầm tư. Không phải không có khả năng này!

Nghĩ một lát, Bàn Di Lặc quyết định lợi dụng át chủ bài đánh giết thêm một Kình Thiên Ưng Hợp Thần cảnh nữa. Hắn không thể trì hoãn tiếp ở trong này. Hắn phải tiến về chỗ càng sâu trong chí tôn chi địa.

- Bàn Di Lặc vậy mà đi đến trụ sở Kình Thiên Ưng, xem ra Bàn Di Lặc chưa từ bỏ ý định.

Nghĩ như vậy Diệp Hạo thu lại phân thân, tiếp theo láy chiến hạm hướng về chỗ sâu. Cùng lúc đó đám người Diệp Hạo phân biệt tiến về gian phòng riêng mình thôn phệ sinh mệnh huyền tinh. Sinh mệnh huyền tinh vô luận đối với tu sĩ cảnh giới nào đều hữu dụng. Bởi vì đây là trực tiếp gia tăng bổn nguyên sinh mệnh của ngươi. Chỉ là tu vi ngươi không đến Sinh Thần cảnh căn bản không dám dẫn động năng lượng ẩn chứa bên trong sinh mệnh huyền tinh. Bởi vì cỗ năng lượng kia quá mức khổng lồ. Một không chú ý nhỏ thôi là có thể làm thịt ngươi. Nội tình cường đại khiến cho Diệp Hạo hấp thu sinh mệnh huyền tinh lại không phí chút sức lực gì.

Một cái!

Hai cái!

Ba cái!

Diệp Hạo trọn vẹn thôn phệ ba mươi mai sinh mệnh huyền tinh mới đạt tới cực hạn.

- May mà lần này chiếm được một trăm mai sinh mệnh huyền tinh.

Diệp Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Diệp Hạo đủ. Thế nhưng Đường Phiên Phiên, Diệp Thiên Thiên các nàng thì sao?

Các nàng cũng cần sinh mệnh huyền tinh. Bất quá còn lại 70 mai này cũng đủ. Đi ra khỏi phòng liền thấy bọn Thái Sử Vĩnh Huy đang nói chuyện phiếm.

- Các ngươi đang nói chuyện gì thế?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chúng ta đang nói chuyện ngươi đây.

Hỏa Ly mị nhãn như tơ nói.

- Ta nói Hỏa Ly ngươi có thể chú ý một chút hay không? Chúng ta còn ở nơi này đây?

Thái Sử Vĩnh Huy quái khiếu.

- Ngươi có thể không ở nơi này.

Hỏa Ly cười khanh khách.

- Diệp Hạo, ngươi thôn phệ bao nhiêu viên sinh mệnh huyền tinh?

Dược Tị Thế nhẹ giọng hỏi.

- Các ngươi thôn phệ bao nhiêu?

Diệp Hạo không trả lời mà hỏi lại .

- Ba cái.

Dược Tị Thế trả lời.

- Ta cũng là 3 cái.

Sắc Vi tiên tử nói.

- Ta cũng là 3 cái.

Thái Sử Vĩnh Huy nhìn thoáng qua Hỏa Ly nói.

- Ta chỉ thôn phệ 2 cái rưỡi.

Hỏa Ly đáng thương nói,

- Kém Dược Tị Thế bọn họ thì cũng thôi đi, vì sao ngay cả Thái Sử Vĩnh Huy cũng không sánh nổi?

- Đó là bởi vì Thái Sử Vĩnh Huy ở Tử Thần cảnh dùng U Minh Ngọc Tủy?

Diệp Hạo cười nhạt.

- U Minh Ngọc Tủy xếp hạng thứ nhất?

Hỏa Ly bừng tỉnh đại ngộ.

- Đúng vậy.

- Khó trách ngươi nói thành tựu tương lai Thái Sử Vĩnh Huy sẽ cao hơn ta.

Hỏa Ly rốt cục ý thức được.

Diệp Hạo cười cười không nói gì.

- Ngươi còn chưa nói ngươi thôn phệ bao nhiêu mai đây?

Sắc Vi tiên tử đột nhiên nghĩ đến cái gì hỏi.

- Ba mươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn nói thật. Sắc Vi tiên tử há to miệng, không biết nên nói cái gì. Đám người Hỏa Ly cũng như thế. Thời điểm bọn họ thôn phệ đến ba cái liền đến cực hạn. Thế nhưng Diệp Hạo lại gắng gượng thôn phệ ba mươi cái.

- Xem ra Thần Hoàng không phải cực hạn của ngươi?

Ánh mắt Thái Sử Vĩnh Huy nóng bỏng nhìn xem Diệp Hạo.

- Thần Hoàng cho tới bây giờ cũng không phải cực hạn của ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Nhìn xem thần sắc Diệp Hạo tự tin, trong lòng Hỏa Ly mơ hồ minh bạch Diệp Hạo vì sao chướng mắt mình?

Bản thân liều sống liều chết cũng chỉ muốn đặt chân đến Thần Hoàng?

Thế nhưng đối với Diệp Hạo mà nói đặt chân Thần Hoàng chỉ là một chuyện rất đơn giản.

- Bất quá không phải nói mặc kệ ngươi kinh diễm làm sao, xác suất thành công ngươi đặt chân đến Thần Hoàng đều như thế sao?

Dược Tị Thế đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Bình thường mà thôi.

Diệp Hạo nói đến đây, tiếng nói nhất chuyển,

- Chẳng qua nếu như trên người của ngươi có thần đan hoặc pháp bảo đẳng cấp cao không phải xác suất thành công liền cao hơn chút sao?

Diệp Hạo từng cảm thấy xác suất thành công độ kiếp thực như Triệu Vị Ương nói. Bất quá chờ đến nàng Độ Kiếp thành công xong, Diệp Hạo liền hỏi Triệu Vị Ương vấn đề này. Triệu Vị Ương cười nói Diệp Hạo ngốc. Trên đời này chưa từng có công bình chân chính. Không nói những cái khác liền nói Triệu Vị Ương. Nắm vững Vạn Cổ Bất Diệt Quyết nàng vốn cũng không có lo lắng thiên kiếp, thậm chí nàng Độ Kiếp thành công xong còn chủ động khiêu khích thiên kiếp.

Xác xuất một phần vạn độ kiếp thành công đối với Triệu Vị Ương tới nói chính là một chuyện cười.

- Nghe nói pháp bảo cùng thần đan không thể vượt qua Hoàng cấp?

- Đúng vậy, đích xác không thể vượt qua Hoàng cấp.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Diệp Hạo, chờ thời điểm ta độ kiếp ngươi phải cho ta chuẩn bị mấy viên Liệu Thương Đan cùng thần đan khôi phục tu vi đó?

Thái Sử Vĩnh Huy xoa xoa đôi bàn tay nói.

- Ở đây có ai trình độ đan đạo hơn ngươi?

Diệp Hạo nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái.

- Ta mặc dù có lòng tin đan thuật của ta, thế nhưng thần đan ngươi luyện chế hiệu quả khẳng định vượt qua ta.

Dược Tị Thế vừa cười vừa nói,

- Thời điểm đến lúc độ kiếp ta còn muốn đòi ngươi đây?

Cái này không có cái gì mất mặt. Thế hệ trẻ tuổi toàn bộ Thần Vực ai là đối thủ của Diệp Hạo?

Không có!

Dược Tị Thế vẫn có tự biết rõ.

- Đúng thế, đến lúc đó ngươi phải chuẩn bị cho ta nữa.

Sắc Vi tiên tử hướng về Diệp Hạo trừng mắt nhìn

- Ta nghĩ ngươi không nhẫn tâm nhìn xem nữ hài xinh đẹp như ta hương tiêu ngọc vẫn đâu

- Ta không có gì không đành lòng cả, nhìn Dược huynh có thể chịu đựng được không thôi?

Diệp Hạo cười to nói.

- Ta cảm thấy bản thân đã đạt tới mức cực hạn ngụy thiếu niên chí tôn.

Thái Sử Vĩnh Huy lúc này nói.

- Sau này phải tìm được một chỗ dưỡng thân chi địa thì sẽ đánh vỡ cực hạn ngụy thiếu niên chí tôn, chính thức đặt chân vào thiếu niên chí tôn.

Thiếu niên chí tôn!

Ý vị này tương lai có thể Phong Hoàng!

Ai không muốn đặt chân?

Thời điểm Diệp Hạo đang muốn nói gì, chiến hạm liền truyền đến một trận thanh âm cảnh báo.

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo hỏi.

- Phía đông nam tám trăm dặm có một trận chiến đấu.

Sau khi khí linh hiện thân nói.

- Song phương đánh nhau là Nhân Tộc cùng Yêu Tộc.

- Tu vi làm sao?

- Người mạnh nhất nhân tộc là Sinh Thần cảnh tầng thứ nhất, người mạnh nhất Yêu tộc là Sinh Thần cảnh tầng thứ hai, hiện tại Nhân tộc bên này tử thương thảm trọng.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút thì thu chiến hạm lại

- Đi, đi qua nhìn một chút.

Vô luận song phương phát sinh tranh đấu là Nhân tộc bản thổ hay là Nhân tộc Thần Vực. Tóm lại cũng là Nhân tộc

- Quận Diêu, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm để tộc nhân của ngươi vì ngươi mà chết sao?

Một thanh niên toàn thân tràn đầy lông xanh lạnh lùng nhìn nữ tử ở bên trong vòng bảo hộ.

Thiếu nữ sinh gọi là Quận Diêu hoa nhường nguyệt thẹn, chỉ là lúc này sắc mặt của nàng lại vô cùng trắng bệch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận