Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2336: Chất Vấn Trước Mặt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Diệp Hạo người ta rõ ràng đã có thê tử, bây giờ lại để người ta từ bỏ thê tử cưới nàng? Chẳng lẽ cũng bởi vì nàng là Công chúa Tử Vi vương triều?

- Kỳ thật ta đã sớm cảm thấy Tử Ngọc có vấn đề, không nói những cái khác, nói Diệp Hạo vì nàng cung cấp Cửu Thiên Chí Dương Thần Đan đan phương, vậy thì tương đương với cứu nàng một mạng? Tạm thời bất luận Diệp Hạo có phụ nàng hay không, coi như phụ bạc nàng lại như thế nào? Một đầu mệnh ân tình nàng đời này đều còn không trả hết đâu.

- Diệp Hạo cực khổ sáng lập Viêm Hoàng tông dựa vào cái gì phải coi như sính lễ?

- Ở rể đối với một nam tử đã là biến tướng làm nhục, với thân phận Chân Long của Diệp Hạo ở rể đã xứng đáng Tử Ngọc, nhưng Tử Ngọc vẫn còn nghĩ đến việc để Diệp Hạo nhượng bộ giao ra Viêm Hoàng tông, trên đời này tại sao có thể có nữ nhân không biết xấu hổ như vậy?

- Tử Ngọc quá coi trọng bản thân mình, ngươi là Công chúa Vương triều lại như thế nào? Vì ngươi mà ta phải bỏ rơi vợ con?

Sau khi Diệp Đan tự thuật chuyện đã xảy ra một lần.

Những tu sĩ kia trước đó chỉ trích Diệp Hạo thì nhao nhao chỉ trích ngược lại Tử Ngọc.

Trong lòng bọn hắn, Tử Ngọc dĩ nhiên có thể tin, nhưng bàn về độ uy tín vẫn không thể sánh với Diệp Đan.

Diệp Đan là ai?

Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các, tương lai có khả năng phong Hoàng.

Bậc này tồn tại có khả năng nói dối à?

Tử Vi vương triều!

Tử Ngọc nhìn lời chỉ trích bản thân phô thiên triệt địa, sắc mặt của nàng tái nhợt.

Những lời kia giống như đao đâm vào trong lòng nàng.

Xem đến phần sau, Tử Ngọc lại cũng chịu đựng không nổi phun một ngụm máu tươi té xỉu trên mặt đất.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Tử Ngọc mới ung dung tỉnh lại, chợt trong mắt của nàng lộ ra nồng nặc phẫn hận, nàng lau máu tươi trên khóe miệng đẩy cửa phòng ra.

- Công chúa, người đi đâu?

- Viêm Hoàng tông.

Tử Ngọc lạnh lùng nói.

- Người đi Viêm Hoàng tông làm cái gì?

- Ta hỏi Diệp Hạo vì sao lại muốn hủy danh dự ta?

- Ta đi cùng người.

Đông Phương Cao Viễn trầm giọng nói.

Hắn dù sao cũng là Thần Vương.

Bởi vậy hắn dễ dàng đã đột phá đại quân phong tỏa Viêm Hoàng tông đi tới tổng bộ Viêm Hoàng tông.

- Diệp Hạo, ngươi cút ra đây cho ta.

Đang trong thư phòng yên lặng tu luyện, Diệp Hạo bỗng nhiên mở mắt.

Ngay sau đó, hắn không nhanh không chậm đi tới sơn môn Viêm Hoàng tông.

- Xin ngươi hãy tôn trọng một chút.

Tuyết Trích Tiên nhìn Đông Phương Cao Viễn nói.

- Chỉ là Tử Thần cảnh cũng dám ngang ngược chỉ trích ta?

Đông Phương Cao Viễn đến đây chính để gây chuyện, bởi vậy nhìn thấy Tuyết Trích Tiên chỉ trích hắn, hắn giơ tay đánh tới nàng.

Tuyết Trích Tiên đứng tại chỗ ánh mắt lộ ra vẻ châm chọc.

Đây là nơi nào?

Viêm Hoàng tông!

Chỗ nào đến phiên Đông Phương Cao Viễn quát tháo?

Thời điểm bàn tay của hắn đập tới nửa đường, một đạo lăng lệ sát cơ trong nháy mắt xuất hiện, lấy một loại nghiền ép tư thái nghiền nát pháp tướng đại thủ của Đông Phương Cao Viễn, sau đó càng thần tốc giáng lâm đến trên thân hắn.

Đông Phương Cao Viễn thậm chí cũng không kịp làm ra phản ứng chút nào, nhục thân bị chấn thành mảnh vỡ.

- Đông Phương thúc thúc.

Tử Ngọc hoảng sợ hô to.

Mấy hơi thở sau, thân thể Đông Phương Cao Viễn lần nữa hội tụ.

Bất quá lúc này khí tức hắn suy yếu dị thường.

Thần Vương có sinh mệnh lực thịnh vượng.

Nhưng mỗi một lần nhục thân phá toái lại thì cần tiêu hao bản nguyên sinh mệnh.

Nhưng nếu làm quá nhiêu, đại giới chính là tu vi cảnh giới giảm xuống.

- Các hạ là ai?

Đông Phương Cao Viễn trịnh trọng hỏi.

- Ngươi còn chưa có tư cách biết rõ tục danh của ta.

Trận linh thanh âm lạnh lùng nói.

- Trở về nói cho Tử Vi biết, chọc giận Viêm Hoàng tông, ta đích thân lên cửa, diệt Tử Vi vương triều ngươi.

Trận linh nói xong một đạo kinh lôi tự dưng nổ vang phía trên.

Chấn động đến khiến Đông Phương Cao Viễn run một cái.

- Ngươi…ngươi.

Đông Phương Cao Viễn giật mình.

Đối phương biểu hiện thực lực tuyệt đối ở cảnh giới Thần Vương đỉnh phong.

Nếu không thì hắn sẽ không nói ra diệt Tử Vi vương triều.

Trời ạ!

Viêm Hoàng tông sao lại có cường giả cấp bậc này?

Cũng ngay lúc này, Đông Phương Cao Viễn mới ý thức được Diệp Hạo vì sao không nguyện ý ở rể?

Ở rể cái cọng lông?

Viêm Hoàng tông có cường giả này thì ở Đông Vực cũng thuộc về Vương triều đứng đầu.

Cần dựa vào hơi thở Tử Vi vương triều họ à.

Đúng lúc này, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện bên người Tuyết Trích Tiên.

- Diệp Hạo, ngươi rốt cục cũng đi ra?

Tử Ngọc nhìn Diệp Hạo trong mắt đỏ bừng nói.

- Ta không minh bạch ý tứ của cô.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi để Diệp Đan phát tin chửi bới ta?

- Chửi bới?

Diệp Hạo cười ha hả.

- Tử Ngọc, cô nói cho ta biết, Diệp Đan phát ra những tin nào chửi bới cô?

Tử Ngọc còn không có nói gì, Diệp Hạo đã chất vấn;

- Cô có đạt được U Minh Ngọc Tủy không?

Tử Ngọc trầm mặc.

- Có hay không?

Diệp Hạo quát lớn.

- Có.

- Trước đó cô nói muốn gả cho ta, có phải ta từ chối?

- Đúng.

- Lúc ấy có phải ta nói qua cho cô biết ta đã có thê tử?

- Đúng.

- Lúc ấy có phải ta nói cho cô biết ta không có khả năng bỏ vợ?

- Đúng.

. . .

- Cha cô để cho ta ở rể hơn nữa cầm Viêm Hoàng tông làm sính lễ, ta có phải có quyền cự tuyệt?

- Có.

- Cô tại Luyện đan Tổng các tuyên bố những tin tức kia có phải vơ đũa cả nắm?

Tử Ngọc trầm mặc.

- Cô bây giờ khí thế hung hăng tới cửa chất vấn ta làm bại hoại danh dự của cô? Xin hỏi ta làm bại hoại danh dự của cô ở chỗ nào?

Tử Ngọc vẫn trầm mặc.

- Cô chỉ muốn danh dự của cô? Cô đã nghĩ qua danh dự của ta sao? Cô phát ra một tin, cô biết Viêm Hoàng tông phải đối mặt với bao nhiêu áp lực? Nửa tháng nay, tu sĩ xông vào Viêm Hoàng tông đạt đến mấy vạn, vì duy trì tông môn ổn định ta lạnh lùng hạ sát thủ, hiện tại toàn bộ Đông Vực bao nhiêu thế lực tiến hành phong sát Viêm Hoàng tông ta? Mà hết thảy đều bởi vì một câu nói của cô.

Diệp Hạo nhìn Tử Ngọc cười lạnh nói;

- Hiện tại cô còn có mặt mũi tới cửa tìm ta? Ta thực sự rất muốn biết cô lấy mặt mũi ở đâu?

Tử Ngọc lảo đảo lui về sau một bước, sắc mặt của nàng trở nên tái nhợt;

- Ta…ta…ta không nghĩ tới sẽ như vậy.

- Để cho ta ở rể Tử Vi vương triều các cô?

Diệp Hạo trào phúng.

- Tử Vi vương triều các ngươi xứng sao?

- Mắng tốt.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm như chuông bạc vang lên giữa không trung, tiếp đó một đầu hỏa Phượng Hoàng phủ xuống, sau khi rơi xuống đất hóa thành một vị thiếu nữ nghiêng nước nghiêng thành.

Thiếu nữ có mái tóc màu vàng óng, mỗi một sợi tóc đều trán phóng kim quang.

Bờ eo của nàng rất nhỏ, phảng phất như dương liễu, tựa hồ không chịu nổi một cái bắt tay.

Con mắt của nàng rất đẹp, cái mũi của nàng căng mềm, cổ của nàng rất trắng.

Đây là một vưu vật, cũng là một mỹ nữ.

- Cô là ai?

Tử Ngọc nhìn thiếu nữ tóc vàng phẫn nộ nói.

- Ta là Hỏa Phượng nhất tộc Hỏa Ly.

Thiếu nữ tóc vàng kiêu căng nói.

- Làm sao? Ngươi muốn động thủ với ta sao?

Tử Ngọc đang chờ nói gì, Đông Phương Cao Viễn đã biến sắc lên tiếng.

- Công chúa, không thể vô lễ.

Tử Ngọc tò mò nhìn hướng Đông Phương Cao Viễn.

Đông Phương Cao Viễn lại mặt nghiêm túc nhìn Hỏa Ly, nói.

- Hỏa Ly tiểu thư là đích hệ huyết mạch của Chuẩn Hoàng?

- Coi như ngươi có chút kiến thức.

Hỏa Ly lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận