Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2679: Hữu Nghị

- Ta tin chỉ cần nơi có người chắc chắn sẽ có cạnh tranh.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Tộc của các ngươi cũng có địch nhân nhỉ?

Phượng Vũ nhìn Diệp Hạo mồi hồi mới gật đầu nói.

- Có.

- Tộc của các ngươi phối hợp với ta đi vây bắt địch nhân của tộc các ngươi, đến lúc đó ta sẽ thả hạm đội này của ngươi ra, thế nào?

Ánh mắt Diệp Hạo nóng bỏng nhìn Phượng Vũ nói.

- Ngươi chắc chứ?

Phượng Vũ nghi ngờ nói.

Phượng Vũ đã chứng kiến Viêm Hoàng tông cường đại cỡ nào, cũng biết Viêm Hoàng tông có quan hệ với tên tà ma kia. Nàng biết rõ tộc của nàng căn bản không thể chống lại. Nếu Diệp Hạo thật sự có thể diệt trừ địch nhân giúp nàng, chuyện này chưa chắc đã tệ. Chỉ là Phượng Võ lo đến lúc đó ngay cả tộc của nàng Diệp Hạo cũng bứt rễ luôn.

- Lời giáo dục của Viêm Hoàng tông là gì, ngươi cũng đã biết.

Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ chân thành nói.

- Ngươi cảm thấy ta là loại người lật lọng sao?

- Lần này tiến về Cơ giới thế giới ta muốn mang theo toàn bộ tộc nhân của ta đi.

Phượng Vũ nghĩ một lát nói.

- Thực lực hiện giờ của Viêm Hoàng tông vẫn chưa được, còn cần chi hạm đội của các ngươi trợ giúp.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Đợi đến khi ta bắt được thật nhiều chiến hạm, đến lúc đó đương nhiên ta sẽ phóng thích toàn bộ tộc nhân của ngươi.

- Ngươi nói ta làm sao tin tưởng ngươi?

Sắc mặt Phượng Vũ lập tức trầm xuống.

- Ngươi có thể từ chối.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Từ chối?

Thật vất vả mới có cơ hội trở lại Cơ giới thế giới, Phượng Vũ làm sao có thể từ chối?

Ngốc sao?

- Tạm thời ta tin tưởng ngươi.

Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng nói.

- Phượng Vũ, có mấy lời ta cảm thấy cần nên nói sớm cho ngươi biết.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Thực lực của Cẩu Tôn đã chạm đến đỉnh phong cấm kỵ, ta không nghĩ rằng tổ sư của tộc ngươi có thể chống đối được. Đương nhiên các ngươi có thể liên kết với các cấm kỵ khác, nhưng ta cam đoan đến lúc đó chúng ta sẽ đặc biệt nhằm vào tộc các ngươi.

- Ngươi đang uy hiếp ta?

Phượng Vũ không vui nói.

- Ta chỉ đang trình bày sự thật với ngươi mà thôi.

Diệp Hạo tiến tới trước mặt Phượng Vũ nhẹ nhàng nói.

- Ngươi có thể làm phản, nhưng kết quả ngươi và tộc của ngươi sợ sẽ không chịu nổi đâu.

Sắc mặt Phượng Vũ thay đổi mấy lần, cuối cùng vẫn nhẹ thở dài.

- Diệp Hạo, những năm này ta đã từng làm ra chuyện có lỗi với ngươi chưa?

- Chưa hề.

Diệp Hạo chắc như đinh đóng cột nói nói.

- Không có ngươi trợ giúp, Viêm Hoàng tông sẽ không thể đi đến tình trạng ngày hôm nay.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Ta rất cảm tạ những gì ngươi bỏ ra những năm này, cũng chính vì thế ta mới trân trọng hữu nghị của chúng ta.

- Hữu nghị? Ha ha.

Phượng Vũ giống như nghe được một câu chuyện hài mà nở nụ cười.

- Phượng Vũ, những năm này ngươi vẫn luôn lén sửa lại tham số của chi hạm đội, bề ngoài ta cũng giống ngươi chiếm được 50% quyền hạn, nhưng trên thực tế tỉ trọng quyền hạn của ngươi có lẽ hơn 70% rồi nhỉ?

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

Sắc mặt Phượng Vũ lập tức thay đổi.

- Ngươi... Làm sao ngươi biết?

- Bởi vì thành tựu về máy móc của ngươi không bằng ta.

Diệp Hạo nói đến đây liền động thủ sửa lại quyền hạn của mình. Ngay trong khoảnh khắc Diệp Hạo động vào quyền hạn, Phượng Vũ cũng cảm nhận được.

51%!

52%!

53%!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, quyền hạn của Diệp Hạo đã tăng vọt lên ba phần trăm.

- Những năm này ngươi cũng sửa tham số của chi hạm đội?

Phượng Vũ lập tức nhận ra.

Ngay sau đó Phượng Vũ cũng động vào bắt đầu tranh đoạt quyền hạn.

52%!

Khi quyền hạn của Diệp Hạo hạ xuống đến 52% lại nhanh chóng nhảy lên tới 53%. Hai bên ngươi tranh ta đoạt. Thế nhưng theo thời gian dần trôi, sắc mặt Phương Vũ có chút tái nhợt. Bởi vì chỉ trong một khắc đồng hồ quyền hạn của Diệp Hạo đã tăng đến 65%. Dù không nói chiếm ưu thế tuyệt đối cũng không xê xích gì nhiều. Cuối cùng Phượng Vũ cũng từ bỏ. Bởi vì nếu cứ tiếp tục tranh đoạt cũng không hề có ý nghĩa. Ưu thế càng lớn, lại càng dễ tranh đoạt. Nói cách khác, nàng đã thua. Nàng gương đôi mắt như lưu ly lên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi... đạo luyện khí của ngươi tại sao lại mạnh như vậy?

- Bởi vì tư chất của ta mạnh hơn ngươi.

Diệp Hạo trả lời.

Tư chất của Diệp Hạo ở toàn bộ Thần vực này cũng không có bao nhiêu người có thể định nổi.

- Ta thừa nhận tư chất của ngươi mạnh hơn ta, nhưng ta chỉ chuyên tu luyện khí.

Phượng Vũ cười khổ nói.

Đúng vậy.

Cười khổ.

Nếu Diệp Hạo giống như nàng chỉ chuyên tu luyện khí, thua cũng chả có gì. Vấn đề là luyện khí đạo chỉ là một trong rất nhiều đại đạo của Diệp Hạo mà thôi. Chuyện này cũng quá đả kích người rồi.

- Ai ai cũng có tư tâm.

Diệp Hạo thẳng thắn nhìn Phượng Vũ nói.

- Dù là ngươi hay chính ta.

Nói đến đây Phượng Vũ liền kinh ngạc phát hiện Diệp Hạo chuyển quyền hạn vào trong tay mình.

- Ngươi... Ngươi đang làm cái gì?

Phượng Vũ kinh ngạc nói.

- Bây giờ ta đã giao toàn bộ quyền hạn đối với hạm đội này chuyển cho ngươi, nói cách khác hiện tại hạm đội này hoàn toàn nằm trong tay ngươi.

Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ đang gần trong gang tấc nói.

- Đây cũng tình hữu nghị mà ta vừa rồi nói.

Con mắt Diệp Hạo vô cùng trong vắt.

Phượng Vũ nhìn có chút mê ly.

- Diệp Hạo.

Thật lâu Phượng Vũ mở miệng nói.

- Thế nào?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi quả nhiên thật khó hiểu.

Phượng Vũ khẽ thở dài.

- Theo lý mà nói ta nên hận ngươi, nhưng ta lại không hận nổi.

- Vậy thì làm bạn đi.

Diệp Hạo nói xong liền vươn bàn tay ra.

- Giới thiệu lại một lần, ta là Diệp Hạo.

Phượng Vũ nhìn bàn tay Diệp Hạo đang đưa ra, trên mặt lộ ra một nụ cười còn đẹp hơn cả hoa, trầm ngâm không quá lâu nàng đã vươn ra bàn tay nhỏ của mình.

- Chào, ta là Phượng Vũ.

Vô số năm sau khi Phượng Vũ đã trở thành chúa tể của Cơ Giới tộc vẫn nhớ mang máng lần nắm ta này, đáng tiếc người kinh diễm nhất thế gian này lại…

Cơ giới thế giới cách Thần vực cực kỳ xa. Năm đó hạm đội của Phượng Vũ đến được đây là nhờ tổ sư đưa tới, nếu không chỉ dựa vào chiếc mẫu hạm nửa bước cấm kỵ kia còn không biết phải qua bao nhiêu năm mới tới nơi được.

- Cho ta tọa độ.

Cẩu Tôn xuất hiện ở bên người Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ nói.

Phượng Vũ vội vàng đem tọa độ không gian cho Cẩu Tôn. Cẩu Tôn thầm nghĩ rồi nhìn Diệp Hạo nói.

- Thần Hoàng đỉnh phong muốn tới Cơ giới thế giới cũng phải cần trên ngàn năm, dù là nửa bước cấm kỵ cũng phải mất một trăm năm, mà điều kiện tiên quyết là tọa độ không gian không có bất kỳ sai sót gì.

- Xa thế?

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

- Bình thường mà nói cường giả cấm kỵ cũng cần phải tiêu tốn hơn mười năm mới tới được.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Cẩu Tôn lại nói như vậy.

- Vậy còn ngươi?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Trong hàng ngũ cường giả cấm kỵ cũng có mạnh có yếu, dù ta dùng bước nhảy không gian cũng phải cần cỡ một năm.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo nói.

- Cái này.

Diệp Hạo có chút lộn xộn.

Thực lực của Cẩu Tôn bây giờ đã gần đạt đến cực hạn cấm kỵ. Nhưng dù là vậy cũng phải cần đến một năm.

- Đúng rồi, ngươi có phải không thể tiến vào Cơ giới thế giới không?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận