Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1773: Trên Người Của Ta Có Thần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Các ngươi đang làm gì?

Ngay thời khắc song phương giương cung bạt kiếm, một thiếu nữ thân mặc bạch y từ đằng xa chạy tới.

Diệp Hạo nhìn bạch y thiếu nữ một cái, con mắt không thể dời ra.

Thiếu nữ này giống như Tinh Linh trong sơn dã, linh động mà hoạt bát.

Thanh âm thanh thúy như uống cam tuyền.

Vòng eo tinh tế, thân thể thướt tha.

Thiếu nữ không có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại có một loại cảm giác điềm tĩnh tự nhiên.

Ngươi sẽ không tự chủ được muốn che chở bảo hộ nàng.

Nhìn thấy bạch y thiếu nữ xuất hiện, hôi bào lão giả nhoẻn miệng cười nói.

- Không làm gì cả, chỉ cảm thấy tiểu tử này rất thân thiết, không nhịn được muốn dạy dỗ một phen.

Nói đến đây, hôi bào lão giả đi tới bên cạnh Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai hắn.

Diệp Hạo nhe răng nhếch miệng.

Bởi vì đối phương vỗ mấy lần đã làm thương tổn đến kinh mạch cánh tay hắn.

Rõ ràng trả thù đây mà.

Bất quá đây cũng là kết quả tốt nhất.

Diệp Hạo cũng không có tuyệt đối nắm chắc có thể lưu lại Định Hải Châm.

Hắn có thủ đoạn nhưng quá mức trân quý, hắn không muốn tùy tiện dùng lung tung.

Bạch y thiếu nữ trừng hôi bào lão giả một cái, sau đó đi đến bên người Diệp Hạo.

- Ngươi có bị gì không?

- Không có việc gì.

- Ta kiểm tra một chút.

- Ta thực sự không có việc gì.

Dù Diệp Hạo nói thế, nàng vẫn kiểm tra cánh tay Diệp Hạo một chút, nhưng kết quả kiểm tra lại làm cho bạch y thiếu nữ kinh ngạc:

- Vừa rồi Định Hải tiền bối rõ ràng thương tổn kinh mạch ngươi mà.

- Chỗ nào có?

Diệp Hạo cười đáp.

Bạch y thiếu nữ nghi ngờ nhìn Diệp Hạo rồi lại kiểm tra một phen, nhưng kết quả kiểm tra vẫn để nàng kinh ngạc.

- Định Hải tiền bối, ngươi vừa rồi có làm bị thương kinh mạch hắn không?

- Không có không có…

Định Hải Châm chối.

- Chẳng lẽ ta vừa rồi nghe lầm?

Bạch y thiếu nữ lẩm bẩm.

- Ngươi có ý gì?

Thần niệm Định Hải Châm rơi vào cánh tay Diệp Hạo, hắn thấy cánh tay đối phương hoàn hảo không chút tổn hại nào, đôi mắt hiện vẻ chấn kinh.

- Làm sao có thể?

Vừa rồi có chấn thương kinh mạch Diệp Hạo hay không, Định Hải Châm có quyền lên tiếng nhất.

Bạch y thiếu nữ nghe Định Hải Châm thốt lên, tựa hồ hiểu cái gì, một đôi mắt đẹp nhìn Diệp Hạo đầy sáng rực:

- Sao ngươi làm được?

- Ta không hiểu ý ngươi.

- Ngươi như thế nào chữa trị kinh mạch trong thời gian ngắn vậy?

- Không biết.

Diệp Hạo nói xong dời chủ đề:

- Phù Tang Thần Thụ hiện tại đã xuất thế, ta còn muốn đi cướp đoạt cơ duyên đây.

Nhìn thấy Diệp Hạo muốn đi, bạch y thiếu nữ vội nói:

- Ngươi có thể giúp ta một chuyện không?

- Giúp cái gì?

- Ngươi có thể cho ta đan phương Bổ Nguyên Đan không?

Thời điểm Bạch y thiếu nữ nói ra câu này cũng có chút chột dạ, nên nói tiếp.

- Ngươi có thể đưa ra yêu cầu.

- Yêu cầu gì cũng được à?

Thời điểm Diệp Hạo nói câu nói này, bắt đầu đánh giá tư thái của nàng.

- Tiểu tử, nếu ngươi dám có ý nghĩ bẩn thỉu đối với Tiểu Quân, ta không để ý thương thế mà rút Linh Hồn ngươi ra đốt đèn trời đâu.

Định Hải Châm nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói.

- Lấy tư chất ngươi tựa hồ không cần đến Bổ Nguyên Đan nghe.

Diệp Hạo liếc qua Định Hải Châm, chợt nhàn nhạt hỏi.

- Ta đi theo đường Đan Đạo.

Bạch y thiếu nữ nói khẽ:

- Ta nếu luyện chế được Bổ Nguyên Đan, tu vi có thể nháy mắt đột phá.

- Thuần Túy Đan Đạo?

Ánh mắt Diệp Hạo co rụt lại.

Nghe vậy, trên mặt bạch y thiếu nữ lộ vẻ kinh nghi.

- Ngươi biết?

- Thuần Túy Đan Đạo ở Cửu Trọng Thiên còn chưa xuất hiện qua.

Diệp Hạo nhìn bạch y thiếu nữ, nói:

- Theo ta biết, chỉ có Đan Đạo Đại Lục mới có loại Đại Đạo này.

Sắc mặt bạch y thiếu nữ xoát một cái thay đổi.

- Ngươi …….. ngươi làm sao biết Đan Đạo Đại Lục?

Đây là bí ẩn lớn nhất trong lòng nàng.

Nàng đến bây giờ không từng nói qua cùng bất kỳ ai, cho dù Vĩnh bá nàng tín nhiệm nhất.

- Bên trong Chư Thiên Vạn Giới, Đan Đạo Đại Lục bài danh không thấp.

Diệp Hạo nói đến đây, Định Hải Châm mở miệng hỏi:

- Cái gì là Chư Thiên Vạn Giới?

- Cửu Trọng Thiên chỉ là một Thế Giới bên trong Chư Thiên Vạn Giới. Hơn nữa, thực lực Cửu Trọng Thiên tương đối nhỏ yếu.

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

- Cái gì?

Sắc mặt Định Hải Châm hoàn toàn thay đổi.

- Theo ta được biết Chư Thiên Vạn Giới có rất nhiều Thế Giới, mỗi thời đại đều có Thần Linh sinh ra.

Diệp Hạo nói đến đây chú ý thấy thân hình Định Hải Châm run lên:

- Từ điểm ấy ngươi phải biết, Cửu Trọng Thiên chúng ta có bao nhiêu nhỏ yếu.

Có thể không nhỏ yếu sao?

Từ Thái Cổ đến hiện tại chỉ có Thái Cổ một người thành Thần.

- Đan Đạo Đại Lục chúng ta cũng đã bị hủy diệt.

Lúc này bạch y thiếu nữ khổ sở nói.

- Ai làm?

Diệp Hạo giật mình.

- U Minh Đại Lục!

Thời điểm bạch y thiếu nữ nói đến bốn chữ U Minh Đại Lục, trong mắt nàng toát ra hận ý.

- U Minh Quỷ Thuyền?

- Tại sao ngươi biết nhiều thứ vậy?

Bạch y thiếu nữ nhìn Diệp Hạo, ánh mắt càng thêm ngưng trọng.

- Ta gặp được một vị Thần Linh.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi nói:

- Người nói cho ta biết.

- Thần Linh?

Bạch y thiếu nữ hoảng sợ.

- Làm sao có thể? Phương này thế giới làm sao có Thần Linh?

- Theo lý thuyết trên đời này không có Thần Linh, nhưng mọi thứ luôn có ngoại lệ, không phải sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi thật gặp qua Thần Linh?

Định Hải Châm nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc hỏi.

- Trên người của ta có Thần.

Diệp Hạo nói ra câu này làm mọi người vô cùng kinh ngạc.

Định Hải Châm nhích một cái cách xa Diệp Hạo ra.

Trái tim nhỏ Bạch y thiếu nữ cũng phanh phanh nhảy lên.

- Thật hay giả?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi sao?

- Vậy ta có thể nhìn một chút không?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động lấy ra một Tàm Kiển.

Ba người Định Hải Châm tức khắc xông tới dò xét.

- Thần mà ngươi nói đây hả?

Định Hải Châm không tin nhìn Diệp Hạo.

- Không tin?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn hắn.

- Tin cái đại gia ngươi ấy.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động mở ra một cái lỗ hổng trên đó.

Sau một khắc, ba người Định Hải Châm phù phù một tiếng quỳ xuống.

Bởi vì hướng lỗ hổng xé rách chỉ về phía Định Hải Châm, bởi vậy Nhục Thân hắn muốn hỏng mất.

Nhưng ngay cả hô hoán, hắn cũng làm không được.

Bởi vì trong lỗ hổng tràn ngập uy áp khiến Định Hải Châm không dám động đậy.

Giờ khắc này, Định Hải Châm cảm thấy bản thân như giun dế, mà tồn tại bên trong là Thần Linh cao cao tại thượng.

Chênh lệch giữa song phương không thể đo lường.

Lúc này, Định Hải Châm hoàn toàn tin tưởng lời Diệp Hạo.

Tồn tại bên trong nhất định là một vị Thần.

Cũng chỉ có Thần mới có uy áp dạng này.

Trong lòng Định Hải Châm đầy vẻ hối tiếc.

Bản thân không nên hoài nghi Diệp Hạo.

Hiện tại tốt rồi.

Đưa tới bản thân họa sát thân.

Ngay thời điểm nhục thân Định Hải Châm sắp sụp đổ, cỗ uy áp kia đột nhiên biến mất.

Sắc mặt hắn trắng bệch co quắp ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm. Phải qua thời gian thật lâu, hắn mới khôi phục một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận