Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1369: Không Chịu Được

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Ta tưởng ngươi muốn phản bác điểm ấy chứ?

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Xem thường ai thế?

Hắc y thanh niên hừ lạnh.

- Ha ha.

Diệp Hạo bị chọc cười

- Con mẹ nó, ta đương nhiên xem thường ngươi.

- Diệp Thiên.

Hắc y thanh niên trầm mặt nói

- Ngươi cảm thấy nói như vậy có thể phủ định chuyện ngươi không bằng ta sao?

- Mụ mụ, ta không chịu nổi.

Thanh niên trước thính phòng không nhịn được đứng lên

- Ta nói nè Hỏa Ly, ngươi không muốn chút mặt mũi nào sao?

- Ta cũng không chịu nổi, những năm nay, ta gặp qua bao nhiêu tên không biết xấu hổ, nhưng không biết xấu hổ như thế này thì mới nhìn thấy lần đầu.

- Giám khảo, không có tiết tháo như thế, còn không khu trục ra ngoài sao?

- Người sáng suốt đều nhìn ra được kết quả, vị này lại không biết xấu hổ hung hăng càn quấy.

Nhìn từng tên tu sĩ trách mắng bản thân, hắc y thanh niên lạnh lùng quét toàn trường một cái

- Họa từ miệng mà ra, các ngươi không biết đạo lý này sao?

Hắc y thanh niên mang theo âm thanh uy nghiêm đáng sợ.

Khiến tu sĩ toàn trường câm như hến.

- Một lời nói có thể rung chuyển tâm thần ta, Tinh Thần Lực của vị này chỉ sợ đã đạt đến Vương cấp.

- Dù ta đạt đến Vương cấp cũng có chút chấn động, Tinh Thần Lực hắn đi rất xa Vương cấp.

- Yêu nghiệt.

- Gia hỏa này lại là một Yêu Nghiệt.

- Khó trách luyện khí thuật cao tuyệt như vậy.

- Ta rốt cục hiểu được tại sao Hỏa Ly biết Diệp Thiên là Yêu Nghiệt mà vẫn dám uy hiếp rồi? Bởi vì bản thân hắn cũng là một Yêu Nghiệt vô cùng cường đại.

Không có ai dám mở miệng nữa.

Ai dám đắc tội Yêu Nghiệt chứ.

Yêu Nghiệt ở cảnh giới Tiên Tôn đã có chiến lực Tiên Vương? Chờ đến cảnh giới Tiên Vương, chẳng phải càng thêm cường đại?

Giờ khắc này, cho dù Ngô Duy Trung cũng không dám đắc tội hắn.

Bị Yêu Nghiệt để mắt tới cũng không phải một chuyện tốt.

- Ngươi đã thừa nhận pháp bảo Tôn cấp thập nhị giai mạnh hơn pháp bảo Tôn cấp thập nhất giai.

Diệp Hạo nói xong thì dừng một chút nói tiếp

- Như vậy nếu ta cũng luyện chế pháp bảo nhất phẩm, có phải đã chứng minh ngươi thua trận tỷ thí này không?

- Đừng nói ngươi lại muốn so tài nữa nha?

Hỏa Ly nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Nếu ngươi cảm thấy mạnh hơn ta, như vậy, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Ngươi coi tranh tài như trò đùa sao?

Hỏa Ly cười lạnh.

Hắn sao có thể đáp ứng tỷ thí nữa chứ?

Trừ phi hắn choáng váng.

- Cũng may, ta không nghĩ tới tỷ thí với ngươi nữa.

Diệp Hạo nói câu này khiến Hỏa Ly giật mình.

Nếu Diệp Hạo không có tâm tư tỷ thí lại, vậy sao trên mặt hắn còn mang theo ý cười?

- Hỏa Ly, lúc ngươi kiểm tra chiến kiếm có chú ý tới một đạo phong ấn không?

Diệp Hạo lại cười nói.

Hỏa Ly khẽ giật mình nói

- Đạo phong ấn kia không phải phong ấn năng lượng Hỏa Thuộc Tính tràn ngập bá đạo sao?

- Ai nói cho ngươi như vậy?

Diệp Hạo vung tay lên triệt hồi đạo phong ấn bên trên chiến kiếm. Sau một khắc, một đạo ba động càng cường hoành hơn trước đó điên cuồng tràn ngập ra.

Loại ba động này khiến tu sĩ cấp bậc Tiên Tôn sợ hãi không thôi.

- Diệp Hạo lại bố trí phong ấn uy năng tự thân chiến kiếm.

- Chiến kiếm còn cường hoành hơn trước đó, chẳng lẽ Diệp Hạo cũng luyện chế ra nhất phẩm?

- Đánh mặt nha.

- Lần này, Hỏa Ly chắc hẳn không còn lời nào để nói nữa rồi.

Dù tu sĩ giữa sân không thảo luận lớn tiếng, nhưng đều có vẻ mặt cười trên nỗi đau người khác.

Hỏa Ly nhìn chằm chằm chiến kiếm trong tay Diệp Hạo, ánh mắt toát ra vẻ tức giận.

- Ngươi đùa bỡn ta?

Không phải đang đùa hắn sao?

Nếu Diệp Hạo không bố trí phong ấn, Hỏa Ly sao có chỗ hung hăng càn quấy?

Hiện tại tốt rồi!

Bị Diệp Hạo hung hăng quất vào mặt!

- Hỏa Ly, ban giám khảo đã nhất trí nhận định Diệp Thiên là quán quân tranh tài lần này.

Ngô Duy Trung mang nụ cười nhàn nhạt trên mặt nói

- Ngươi có dị nghị không?

Có sao?

Không có!

Loại tình huống này, Hỏa Ly còn phản bác như thế nào?

Hung hăng càn quấy cũng phải có lý do chứ? Dù lý do này thoạt nhìn như miếng sẹo bị sứt.

- Ngươi đã không có dị nghị, như vậy ta sẽ tuyên bố.

Ngô Duy Trung vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo ngắt lời

- Ta có.

Ngô Duy Trung ngây ngẩn cả người.

- Ngươi có dị nghị gì?

- Mặc dù ta luyện chế ra pháp bảo nhất phẩm, nhưng vị này đã nói trước đó, thập nhất giai cùng thập nhị giai không chênh lệch bao nhiêu.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi nói

- Như vậy chỉ từ phương diện pháp bảo, ta không thắng được vị này bao nhiêu.

- Ngươi muốn nói gì?

Ngô Duy Trung có chút không hiểu rõ Diệp Hạo.

- Ban giám khảo đã không để mắt đến một điều quan trọng khác.

Diệp Hạo nghiêm trang nói

- Thời gian.

Diệp Hạo vươn hai ngón tay

- Vị này luyện chế pháp bảo tốn ít hơn ta 1 phút, mà 1 phút đã nói lên đối phương luyện khí tinh thục hơn ta, bởi vậy ta cảm thấy phải cho vị này thêm một lời giải thích.

Hỏa Ly kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Hắn muốn biết Diệp Hạo đang làm cái gì?

- Diệp Thiên.

Hỏa Ly mở miệng nói.

- Không nên làm ta rối loạn suy nghĩ.

Diệp Hạo lườm Hỏa Ly một cái

- Ta đang giúp ngươi nghĩ lý do đấy. Hỏa Ly, nếu ngươi đã không biết xấu hổ, như vậy phải không biết xấu hổ đến cùng, ngươi nhìn xem, ta giúp ngươi tìm lý do có được hay không?

Hỏa Ly run rẩy toàn thân chỉ Diệp Hạo

- Ngươi dám sỉ nhục ta?

- Nhục ngươi?

Diệp Hạo lắc lắc đầu nhẹ nhàng

- Ban thưởng bài danh đệ nhất là cái gì? Không phải ngươi không biết chứ?

Hỏa Ly sao có thể không biết?

Đệ nhất danh có tư cách tiến về Thời Gian Thần Tượng đó!

Đến lúc đó có nhiều hơn 2 năm tu luyện so với tu sĩ khác.

- Diệp Thiên, ngươi đến cùng muốn làm gì?

Hỏa Ly thật sự không hiểu rõ Diệp Hạo.

- Ta chỉ muốn hỏi ngươi, ta giúp ngươi tìm lý do dựa vào lại không đáng tin cậy như vậy sao?

Hỏa Ly không nói.

- Ta vừa nói lý do cho ban giám khảo, ban giám khảo có lẽ cảm thấy ngươi có kỹ cao hơn ta một bậc đó? Đến lúc đó, ngươi có thể nhiều hơn ta 2 năm tu luyện.

Diệp Hạo thúc giục nói.

Hỏa Ly hơi suy nghĩ rồi nhìn về phía Ngô Duy Trung nói

- Diệp Thiên nói cũng có mấy phần đạo lý, ban giám khảo xác thực không cân nhắc đến yếu tố thời gian, ta cảm thấy có thể đặt ta và Diệp Thiên song song đệ nhất.

Cuối cùng, Hỏa Ly vẫn muốn một chút mặt mũi.

Không tiếp tục nói bản thân có kỹ năng cao hơn một bậc.

Ngô Duy Trung có chút lộn xộn.

Hắn không biết nên nói như thế nào?

Tu sĩ giữa sân cũng như thế.

Bọn họ không hiểu vì sao Diệp Hạo muốn đặc biệt phân cho Hỏa Ly vinh hạnh đệ nhất?

Chẳng lẽ cùng chung chí hướng?

- Ngô Ban Giám Khảo, nên tuyên bố kết quả.

Hỏa Ly thấy Ngô Duy Trung chậm chạp không nói thì thúc dục.

Ngô Duy Trung nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Trong lòng Ngô Duy Trung không muốn tuyên bố đặt Hỏa Ly cùng Diệp Hạo song song đệ nhất.

Bởi vì Hỏa Ly cùng Diệp Hạo chênh lệch không phải nhất tinh nửa điểm.

Nhưng đặt song song đệ nhất do Diệp Hạo đưa ra.

Bản thân phản bác như thế nào?

Bản thân phản bác có thể đắc tội hai đại Yêu Nghiệt?

- Ngô Ban Giám Khảo, tuyên bố đi.

Diệp Hạo nhìn Ngô Duy Trung mở miệng nói.

Ngô Duy Trung chần chờ một chút vẫn nói

- Hiện tại, ta tuyên bố.

- Chậm đã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận