Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3241: Sở Thiến Thiến Mộng

Một thiếu nữ thanh y khoanh chân lẳng lặng ngồi ở trên bồ đoàn minh tưởng, cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, sắc mặt nàng lúc xanh lúc trắng rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể nàng lung lay, ngay sau đó bắt đầu ngã quỵ.

- Tiểu thư.

Thị nữ giữ cửa nghe được động tĩnh liền vội vàng xông vào, khi nàng nhìn thấy thiếu nữ thanh y ngất đi, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

Cũng không quá lâu, thiếu nư thanh y mới từ từ tỉnh lại.

Trên mặt nàng tràn ngập vẻ không cam lòng.

- Vì sao, vì sao, vì sao?

Thị nữ hờ hững.

Khoảng thời gian này Sở Thiến Thiến vẫn luôn muôn thanh trừ độc võ hồn mình trúng phải, đáng tiếc rằng mỗi lần đều thất bại.

Mà lúc nàythị vệ của Sở Giang Hà ở bên ngoài hô lên.

- Thân thể ta khó chịu.

Sở Thiến Thiến yếu ớt nói.

- Tiểu thư, lần này có hai vị đại sư đan đạo tới, trong đó còn có một người đứng đầu thế hệ tuổi trẻ Giang Tự Lưu.

Thị vệ kia trầm ngâm một chút nói.

- Giang Tự Lưu?

Ánh mắt Sở Thiến Thiến tràn ngập ngạc nhiên.

- Sao phụ thân có thể mời được Giang Tự Lưu?

- Là do Giang Tự Lưu tự dến.

- Như vậy…chờ chút.

Sở Thiến Thiến nói gấp.

Giang Tự Lưu là đệ nhất đan sư thế hệ tuổi trẻ, chắc chắn hắn có thể luyện chế được Minh Nguyệt đan đẳng cấp cao.

Nghĩ như vậy Sở Thiến Thiến lập tức chải chuốt cách ăn mặc, vài phút sau nàng vội vàng đi ra ngoài.

- Đi, chúng ta mau đi thôi.

- Kỳ thật ngoại trừ Giang Tự Lưu ra vẫn còn một đại sư đan đạo khác.

- Không cần nói nữa.

Sở Thiến Thiến cắt đứt lời của thị vệ kia.

Nhìn thấy thân ảnh đang dần biến mất của Sở Thiến Thiến, thị vệ mơ hồ cảm thấy hình như mình đã gây hoạ.

- Tiểu thư, chờ chút, ta còn chưa nói hết.

Thị vệ kia nói xong liền đuổi theo Sở Thiến Thiến.

Lại nói Sở Thiến Thiến.

Khi Sở Thiến Thiến đến đại điện liền nhìn xung quanh tìm kiếm.

Rất nhanh ánh mắt của nàng đã rơi vào trên người Giang Tự Lưu.

- Thiến Thiến gặp qua Giang công tử.

Sở Giang Hà lập tức nhận ra hỏng chuyện rồi.

Quả nhiên sau một khắc, Sở Thiến Thiến đã chậm rãi đi tới bên cạnh Giang Tự Lưu.

- Giang công tử, võ hồn của Thiến Thiến đành nhờ ngươi.

Khắp khuôn mặt Giang Tự Lưu đều là vẻ xấu hổ.

- Chuyện này . . . chuyện này . . . .

Nếu là trước đó, Giang Tự Lưu còn có thể vỗ ngực nói không thành vấn đề, nhưng bây giờ Diệp Hạo lại chỉ ra Sở Thiến Thiến là song võ hôn, hắn nào còn dám nói như vậy nữa?

- Thiến Thiến, ngươi còn không bái kiến Diệp công tử?

Sở Giang Hà trầm giọng nói.

Sở Thiến Thiến không hiểu nói.

- Cha, ngươi không thấy ta đang nói chuyện với Giang công tử sao?

Gia Đức Khang cảm thấy nhức cả óc, bất đắc dĩ nói.

- Thiến Thiến, đan đạo của Diệp công tử còn muốn trên cả Giang Tự Lưu.

- Làm sao có thể?

Sở Thiến Thiến không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Giang công tử không phải là đệ nhất đan sư thế hệ tuổi trẻ sao? Cữu cữu, ngươi không phải bị tên này lừa gạt rồi chứ?

- Im miệng.

Sở Giang Hà tức giận quát lớn.

- Còn không mau xin lỗi Diệp công tử đi.

- Cha, cữu cữu hồ đồ, làm sao ngươi cũng hồ đồ theo vậy?

Sở Thiến Thiến dậm chân nói.

Sở Thiến Thiến căn bản không tin tu vi đan đạo của Diệp Hạo trên cả Giang Tự Lưu.

Sở Giang Hà giật mình.

Diệp Hạo chỉ nói đan đạo mình lợi hại.

Nhưng có ai đã từng gặp?

Bản mệnh đan hoả chẳng lẽ có thể quyết định đan thuật?

Những năm này không phải bọn hắn không gặp đan sư có bản mệnh đan hoả mạnh nhưng luyện đan lại rất tệ.

- Thiến Thiến, có phải ngươi song võ hồn?

Sở Giang Hà trầm ngâm một chút nói.

Sắc mặt Sở Thiến Thiến lập tức thay đổi.

- Cha, ngươi nói nhăng nói cuội gì vậy?

- Ngươi thật sự không có sao?

Sở Giang Hà nhìn thấy thái độ của Sở Thiến Thiến mà ngây ngẩn cả người.

Chẳng lẽ vừa nãy Diệp Hạo phán bừa?

- Ta không phải.

Sở Thiến Thiến lắc đầu.

- Nếu ngươi không phải là song võ hồn, vậy hì để Giang Tự Lưu luyện chế Minh Nguyệt đan cho ngươi.

Lúc này Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Minh Nguyệt đan và song võ hồn thì có liên quan gì tới nhau?

Sở Thiến Thiến không hiểu hỏi.

Diệp Hạo cười cười không nói.

- Nếu ngươi là song võ hồn, vậy phải cần cực phẩm Minh Ngyệt đan.

Giang Tự Lưu nhẹ nhàng nói.

- Vậy Giang công tử ngươi có thể luyện chế ra cực phẩm Minh Nguyệt đan không?

Khi Sở Thiến Thiến nói câu này, trong mắt nàng tràn đầy chờ mong.

- Cái này…không thể.

- Vậy…

Từ đáy mắt Sở Thiến Thiến lộ ra một tia bất an.

- Đến cùng thì ngươi có phải là song võ hồn không?

Giang Tự Lưu trầm giọng nói Sở Thiến Thiến.

- Ta nói cho ngươi biết, chuyện này không phải chuyện đùa.

- Ta . . . Đúng.

Sở Thiến Thiến trầm mặc một hồi mới lên tiếng nói.

- Ngươi thật sự là song võ hồn?

Sở Giang Hà không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Song võ hồn cũng không phải đơn giả là một cộng một.

Bình thường nếu là song võ hồn Thiên cấp trung giai có thể ngang bằng với võ hồn Thiên cấp cao giai.

Thiên cấp cao giai!

Một khi có được võ hồn này cũng có nghĩa là tương lai có thể đặt chân đến Kim Thế cảnh.

Đương nhiên tuyệt đối không thể đi quá xa ở Kim Thế cảnh, chỉ có võ hồn Thiên cấp đỉnh phong mới có thể đi đến Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Nhưng như vậy cũn đã rất đáng sợ rồi.

- Sở tiểu thư, nếu ngươi là song võ hồn, vậy xin thứ lỗi ta không thể giúp gì được.

Giang Tự Lưu trầm giọng nói.

- Chẳng lẽ đời này ta phải trở thành phế nhân sao?

Nghe đến đây Sở Thiến Thiến đau buồn nói.

Gia Đức Khang thấy vậy chỉ hận rèn sắt không thành thép nói.

- Ta nói Thiến Thiến ngươi, đầu ngươi có vấn đề hả?

- Cái gì?

Sở Thiến Thiến mờ mịt nói.

- Vừa rồi ta cũng đã nói với ngươi, đan đạo của Diệp công tử còn trên cả Giang Tự Lưu, như vậy có nghĩa là gì, chẳng lẽ không không hiểu?

Giang Đức Khang cạn lời nói.

- Hắn có thể luyện chế ra cực phẩm Minh Nguyệt đan?

Sở Thiến Thiến có chút hoài nghi hỏi.

- Không thể.

Diệp Hạo nói xong liền đứng lên.

- Minh Nguyệt đan có độ khó quá cao, ta làm sao có thể luyện chế ra được?

- Diệp công tử.

Gia Đức Khang cười khổ nói.

- Ta chỉ có một đứa cháu gái là Thiến Thiến, xin ngươi nể tình ta, hỗ trợ luyện chế được không?

- Trước đó là do ta lừa ngươi, kỳ thật ta không phải là đan sư.

Sau khi bỏ lại những lời này, Diệp Hạo phất tay bước ra ngoài.

- Diệp công tử.

Gia Đức Khang vừa muốn đuổi theo lại bị Sở Thiến thiến ngăn cản.

- Cữu cữu, vị kia rõ ràng không phải giả bộ, chẳng lẽ ngươi còn không thấy?

- Ngươi thì biết cái gì?

Gia Đức Khang tức giận nhìn Sở Thiến Thiến nói.

- Chuyện ngươi có song võ hồn cũng là do Diệp công tử nói, ngươi cần dùng cực phẩm Minh Nguyệt đan cũng là do người ta nói, ngươi cảm thấy Diệp công tử người ta thật sự không biết gì sao?

- Cái gì? Chuyện ta có song võ hồn là do hắn nói?

Sở Thiến Thiến giật mình.

- Vừa rồi lúc Diệp công tử vận dụng bản mệnh hoả diễm của hắn, bàn về cấp bậc còn mạnh hơn ta một cấp.

Lúc này Giang Tự Lưu đứng lên.

- Nếu như nói ai có thể luyện chế ra cực phẩm Minh Nguyệt đan, ta nghĩ trừ hắn ra cũng không còn ai khác.

Nói đến đây hắn dừng một chút rồi nói tiếp.

- Cáo từ.

- Giang công tử.

Trử Lượng gấp gáp hô

- Ngươi muốn đi đâu?

- Khó có thể gặp được người có đan thuật cao hơn ta, chẳng lẽ ta không đi thỉnh giáo?

Sau khi Giang Tự Lưu bỏ lại những lời này liền vội vàng rời đi.

Cả người Sở Thiến Thiến đều ngơ ngác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận