Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 921: Gặp lại Sở Kiều Kiều

- Bên này ta bao no, có thể a?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Vậy ta chờ những lời này của ngươi.

Vô Danh cười hắc hắc nói.

Nghe Diệp Hạo và Vô Danh nói chuyện, trong long Đường Đường đã sớm dâng lên kinh đào hải lãng.

Trác Tinh Nhi là ai?

Một trong mười đại cự đầu của Đằng Long Các.

Nhưng mà thanh niên trước mắt lại khinh thường khiêu chiến cô ta.

Chẳng lẽ vị này là một người có thể mạnh hơn Trác Tinh Nhi nữa hả?

Đúng lúc này, trung niên chủ trì phòng đấu giá tiếp tục nói:

- Sau đây, chúng ta sẽ đấu giá một bình Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch.

Tu sĩ toàn trường xôn xao.

Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch cơ hồ rất khó xuất hiện ở phòng đấu giá.

Bởi vì giá trị của nó thật sự quá cao.

- Giá trị của Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch, ta tin tưởng chư vị ở đây đều rõ ràng, có thể nói là cho dù Thế Lực Lớn cũng không có bao nhiêu.

Trung niên kia chậm rãi nói:

- Vì vậy, bình Dưỡng Thần Dịch này có giá quy định là ba vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch, mội lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Mắc như vậy?

- Nếu ngươi biết rõ muốn luyện chế Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch là như thế thì sẽ không cảm thấy cái này giá cả đắt?

- Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch là dùng thần hồn chi lực của Tiên Tôn Đỉnh Phong luyện thành, nỗi khổ của bóc ra thần hồn không phải thường nhân có thể tưởng tượng được, hơn nữa, phải liên tục kéo dài tình huống này trong ba năm.

- Ba năm?

- Đúng vậy a.

- Cái này có chút tàn nhẫn.

- Nếu người cảm thấy tàn nhẫn thì có thể dùng Mười phẩm Dưỡng Thần Dịch, nhưng nếu vậy thì tốc độ tiến giai của ngươi sẽ phải chậm lại.

Trong khi những tu sĩ này đang thảo luận thì rất nhanh có một tu sĩ ra giá.

- Ba vạn hai.

- Ba vạn ba.

- Ba vạn tư.

Trên người Diệp Hạo có Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch, hơn nữa giá cả này chắc chắn sẽ tăng lên như bão, Diệp Hạo không nhất thiết phải ra giá cho món đồ này.

Ngay lúc Diệp Hạo đang buồn bực ngán ngẩm thì hắn bỗng nghe được một giọng nói quen thuộc.

- Ba vạn tám.

- Thế nào?

Diệp Hạo nhìn về giọng nói đó hướng ra sảnh lớn, rất nhanh hắn đã tìn thấy một thiếu nữ áo đen.

Mà bên cạnh thiếu nữ này còn có một thanh niên dáng người thẳng tắp.

Nhìn thấy hai vị này, Diệp Hạo than nhẹ một tiếng.

- Ba vạn chín.

- Bốn vạn mốt.

- Bốn vạn hai.

Khi nghe thấy giá cả liên tục tăng lên, trong mắt thiếu nữ áo đen lộ vẻ ưu sầu.

Lần này cô đến Trung Vực là muốn mua Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch.

Nhưng mà cô không ngờ Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch mắc như vậy?

- Tông Chủ, sao người không đấu giá?

Thanh niên kia nhìn thanh nữ tử áo đen không ra giá nhân tiện hỏi.

- Tiêu phí quá lớn.

Cô gái áo đen cười khổ nói.

Lúc đầu, cô cảm thấy mang theo năm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch là rất nhiều rồi, nhưng hiện tại, cô mới cảm thấy thật sự bản thân suy nghĩ nhiều rồi.

Những năm nay, Đông Tiên Điện quét ngang rất nhiều Tông Môn, kiếm được rất nhiều Tiên Thạch.

Nhưng mà những Tiên Thạch đó cộng lại cũng không được bốn vạn Trung Phẩm Tiên Thạch a.

- Tông Chủ, tu vi của ngươi tăng lên mới là quan trọng nhất a.

Chung Thần Tú nhìn Sở Kiều Kiều chần chờ vội nói.

- Thế nhưng mà.

Sở Kiều Kiều vừa nói đến đây, Chung Thần Tú giơ tay lên nói:

- Năm vạn.

- Sao ngươi ra giá cao như vậy?

Sở Kiều Kiều giật mình.

- Chẳng lẽ cô không chủ ý tới năm vạn chỉ sợ không phải là giá cuối cùng sao? Nếu cứ để cho bọn họ kêu giá thì có trời mới biết đến cuối cùng sẽ có giá bao nhiêu?

Chung Thần Tú nói nhỏ.

- Năm vạn mốt.

Im lặng một chút, một tu sĩ hô lên.

- Năm vạn hai.

- Năm vạn ba.

- Sáu vạn.

Chung Thần Tú hô lên.

Sở Kiều Kiều kinh hô một tiếng:

- Ngươi…

- Không phải chúng ta còn có Trung Phẩm Tiên Thạch sao?

- Vậy chúng ta không còn bao nhiêu a.

- Tóm lại, mua được rồi hãy nói.

Nhưng Chung Thần Tú không ngờ ra giá sáu vạn rồi nhưng lập tức bị vượt qua.

Giá cả kéo lên thẳng tới bảy vạn hai mới bị một tu sĩ mua được.

Trong mắt Sở Kiều Kiều chán nản.

Cô không muốn Mười một phẩm Dưỡng Thần Dịch hả?

Đáp án là phủ định.

Chỉ là ông trời không toại lòng người.

Khi đâu giá hội kết thúc, Sở Kiều Kiều và Chung Thần Tú theo đám người rời đi.

Vừa mới đi ra khỏi Đấu Giá Hội, một giọng nói ngông cuồng vang lên sau lưng hai người.

- Cút ngay.

Chung Thần Tú còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một cỗ lãnh khí đẩy sang một bên, vừa đúng lúc đó, Chung Thần Tú đụng trúng người một thiếu nữ.

Nhưng thiếu nữ kia chỉ có tu vi Thiên Tiên cảnh, làm sao có thể chịu được Chung Thần Tú va chạm?

Kết quả rất rõ ràng.

Thiếu nữ kia miệng phung máu tươi chết ngay tại chỗ.

Tô Tử Hiên nhìn mỹ nhân bên cạnh nháy mắt chết đi, lập tức nổi giận.

- Con mẹ nó, ngươi tự tìm chết a.

Tô Tử Hiên tức giận mắng to.

Thật ra, Tô Tử Hiên cũng không kịp phản ứng, nếu không thì hắn đã kéo Mạt Nhi ra bên cạnh rồi, dù sao hắn cũng đang chuẩn bị dẫn cô đi thuê phòng nha.

Nhưng bây giờ cái gì cũng không có.

- Ta không phải cố ý.

Chung Thần Tú vội nói.

Thật ra, với tính tình của Chung Thần Tú sao có thể sợ hãi xin lỗi như vậy, nhưng bởi vì nơi này là Trung Vực, ngọa hổ tàng long ở đâu cũng có, hắn không muốn vì chuyện này mà gây ra phiền phức.

Dù sao, chuyện này đúng là không thể trách hắn được.

Nếu không phải bản thân bị lão đầu kia đụng trúng thì sao có thể đam chết Mạt Nhi được?

- Ngươi nói không phải cố ý thì là không cố ý hả?

Tô Tử Hiên lạnh lùng nhìn Chung Thần Tú nói.

- Ta…

Chung Thần Tú nói tới đây nghe được một tiếng kêu thảm thiết, vừa quay lại hắn nhìn thấy lão đầu kia đánh chết một trung niên.

Tiếp theo, lão giả đó đi tới trước mặt Đoạn Húc Kiệt nói:

- Minh Tâm Thông Tuệ Đan đâu?

- Ngươi biết ta là ai không?

Đoạn Húc Kiệt vừa nói tới đây, lão giả kia đã xé rách túi càn không bên hông hắn, sau đó, thần niệm quét qua tìm kiếm Minh Tâm Thông Tuệ Đan:

- Ngươi là ai đối với ta không có bất kì ý nghĩa gì.

Nói đến đây, lão giả xoay người rời đi.

- Nơi này chính là Tiên Đình, ngươi cảm thấy mình có thể trốn thoát được hả?

Đoạn Húc Kiệt nhìn lão giả tức giận quát.

Ngay khi vừa nói xong, lão giả kia lại xuất hiện trước mặt hắn.

- Ngươi nói rất đúng, vậy thì ta sẽ bắt ngươi làm cn tin a.

Lão giả kia nói xong nhấc cổ áo hắn lên giống như xách một con gà chết vậy.

- Gia hỏa Đoạn Húc Kiệt này bị ngu hả?

- Đoạn Húc Kiệt quá coi trong Gia tộc của hắn, hắn tưởng rằng lão giả kia sẽ e ngại.

- Thời đại này dân liều mạng sống thật tốt hả?

Đúng lúc này, rất nhiều tu sĩ nhìn về phía Chung Thần Tú.

Bởi vì, vừa rồi Chung Thần Tú đụng chết một thiếu nữ của Trân Bảo Các.

Sao Trân Bảo Các có thể bỏ qua chuyện này được?

- Đi cùng chúng ta một chuyến.

Lúc này, một thị vệ của Trân Bảo Các đi tới trước mặt Chung Thần Tú trầm giọng nói.

Trên mặt hắn lộ vẻ bất an.

Hắn mơ hồ ý thức được nếu bản thân đi theo thị vệ này thì không chết cũng bị mất một lớp da a.

- Sao đây? Không nghe được hả?

Tô Tử Hiên nhìn thấy Chung Thần Tú thờ ơ, trong mắt hắn lộ ra một vòng bẵng lãnh.

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.

Tô Tử Hiên tiếp tục gây hấn làm cho Chung Thần Tú rất tức giận.

- Ngươi nói cái gì?

Tô Tử Hiên nhìn chằm chằm Chung Thần Tú nói:

- Nói thật cho ngươi biết, nếu Trân Bảo Các không đánh chết ngươi thì ta sẽ chỉnh ngươi chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận