Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1592: Đáng chém

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Yêu Nghiệt Từ Anh Tài!

Chẳng lẽ lý do này còn chưa đủ?

Mộ Dung Kiểu Nguyệt không thể lý giải ý lão Hoàng Ngưu, nhưng Diệp Hạo lại nghe ra được một số thứ đặc biệt.

Lão Hoàng Ngưu khinh thường từ nội tâm.

Nói cách khác, Thánh Nữ bộ tộc Lão Hoàng Ngưu là tồn tại cực kỳ cường hãn trong quần thể Yêu Nghiệt.

- Hiện tại, ngươi nên cải biến tướng mạo!

Diệp Hạo nhìn lão Hoàng Ngưu nói.

- Khí tức ta chắc đã bị ghi chép, bởi vậy đổi biến tướng mạo cũng không có tác dụng.

Lão Hoàng Ngưu lắc đầu.

- Với tình huống hiện tại, ta không thể vận dụng pháp lực, có thể không vẫn lạc đã không tệ rồi.

Lão Hoàng Ngưu nói đến đây, ánh mắt toát ra một tia thương cảm.

- Tiền bối không cần thương cảm.

Diệp Hạo cười nói.

- Qua một thời gian nữa, ta có thể đột phá tu vi. Đến lúc đó, Sinh Mệnh Chi Chỉ còn có thể tiến thêm một bước.

- Sinh Mệnh Chi Chỉ còn có thể gia tăng?

Lão Hoàng Ngưu sáng mắt lên.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Thánh Nữ tộc ta có Thời Gian Tinh Thạch, đến lúc đó có thể cho ngươi mấy khối.

- Sinh Mệnh Chi Chỉ không có khả năng sử dụng vô hạn, thật ra hiệu quả hiện tại đang yếu dần, nhưng loại yếu bớt này không quá rõ ràng.

Diệp Hạo yên lặng một hồi vẫn quyết định nói thật.

- Bởi vậy trừ phi đến thời khắc sống chết thì vẫn không nên tùy tiện sử dụng Mệnh Chỉ.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, ánh mắt lão Hoàng Ngưu ảm đạm xuống.

- Ta ngược lại không có nghĩ qua sống được bao lâu, ta chỉ muốn trước khi vẫn lạc sẽ gặp lại Thánh Nữ.

- Chỉ cần Thánh Nữ bộ tộc ngươi không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, ta vẫn có thể thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.

Diệp Hạo cười nói.

- Trong tay ta cũng có Thời Gian Tinh Thạch, nếu muốn cũng có thể tùy thời đột phá, nhưng ta không cần làm vậy.

Trải qua 9 năm tu luyện, Diệp Hạo đã cưỡng ép tăng tu vi gần tới Tiên Tôn bát chuyển.

Đại Đạo mà Diệp Hạo gánh chịu là Quy Nhất Chi Thuật của Thanh Ma.

Cho đến ngày nay, Quy Nhất Chi Thuật đã tiếp cận cảnh giới viên mãn, nhưng hắn vẫn còn cảm thấy có một số chi tiết nhỏ cần phải rèn luyện.

- Ta giúp ngươi cải biến khí tức.

Diệp Hạo thi triển Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật lên người Lão Hoàng Ngưu.

Khí tức trên người Lão lập tức cải biến.

Cùng lúc đó cũng cải biến tướng mạo của Lão.

Nhưng sắc mặt Diệp Hạo nhanh chóng biến hóa, bởi vì hắn phát hiện bản thân chỉ có thể cải biến nhan sắc Lão Hoàng Ngưu, muốn tiến hành cải biến bản chất lại không được.

- Thần thông này và Cửu Trọng Biến tộc ta có chút giống nhau.

- Cửu Trọng Biến?

- Cửu Trọng Biến có thể biến thành bất kỳ một loại sinh linh tại Cửu Trọng Thiên.

Diệp Hạo kinh ngạc.

Dù Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật đi đến cực hạn cũng không thể có 1000 loại biến hóa, nhưng Cửu Trọng Biến lại có thể biến thành bất kỳ một loại sinh linh ở Cửu Trọng Thiên.

Ngưu bức!

Nhìn thấy Diệp Hạo lộ ánh mắt chấn kinh, Lão Hoàng Ngưu lóe ra một chút tự đắc.

- Ngươi không thể cải biến tướng mạo ta, trừ phi tu vi ngươi đặt chân đến Tiên Vương đỉnh phong.

Lão Hoàng Ngưu nói tiếp.

- Cứ như vậy đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói.

Hắn không cảm thấy kẻ khác có thể nhận ra Lão Hoàng Ngưu.

Diệp Hạo vẫn tin tưởng thực lực bản thân, trừ phi Tiên Vương cao giai mới có thể nhìn ra, vấn đề là có rất nhiều tồn tại cấp bậc này sao?

Lui một bước, coi như nhận ra lại có thể làm gì?

Chẳng lẽ Diệp Hạo lại sợ Thiên Kiếm tông?

Không sai, Thiên Kiếm là đệ nhị cảnh.

Nhưng Cô Độc cũng là Đệ Nhị Cảnh.

Ai sợ ai chứ?

Về phần Tiên Vương còn lại ở Thiên Kiếm tông, Diệp Hạo không thèm quan tâm.

Phủ thêm Đạo Đồ, nói đại sát tứ phương cũng không sai biệt lắm.

Diệp Hạo gần đây sử dụng Đạo Đồ không ít lần, nhưng lực lượng vận dụng chỉ đạt đến cấp Tiên Vương, nên cũng không tiêu hao bao nhiêu năng lượng.

- Hiện tại, chúng ta đi Cổ Tượng Tông.

Diệp Hạo vung tay lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện 1 chiếc Tôn cấp Chiến Hạm đen kịt.

Chiếc Chiến Hạm này do Diệp Hạo tự tay chế tạo.

Bên trong hết sức xa hoa.

Lão Hoàng Ngưu dạo qua một vòng mới lộ ánh mắt kinh ngạc thốt.

- Ta nói này tiểu tử, ngươi quá biết hưởng thụ rồi?

- Vẫn tốt chứ.

Diệp Hạo cười nói.

- Còn chưa hỏi ngươi gọi là gì đấy?

Lão Hoàng Ngưu đi tới khoang thuyền nhẹ giọng hỏi.

- Diệp Thiên.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói.

Lão Hoàng Ngưu có lai lịch thần bí.

Hắn không muốn tùy tiện bại lộ thân phận.

- Tông môn nào?

- Không môn không phái.

Lão Hoàng Ngưu không khỏi nhìn Diệp Hạo thật kỹ.

Không môn không phái còn có thể đi đến tình trạng này?

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ nếu Diệp Hạo không nói dối, vị sau lưng hắn chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.

Cổ Tượng Tông ở Lục Trọng Thiên chỉ coi như thế lực bình thường.

Thế lực tông môn có Tiên Vương mới có thể đứng vững bước chân.

Diệp Hạo lái Tôn cấp Chiến Hạm đi tới Cổ Tượng tông, sau đó thu hồi Chiến Hạm rồi nhẹ nhàng rơi xuống.

Cổ Tượng tông tựa hồ đã sớm biết Diệp Hạo muốn tới, bởi vậy khắp nơi từ chân núi đến sơn môn đều giăng đèn kết hoa.

- Diệp công tử.

Hai đệ tử đang quét dọn vệ sinh nhìn thấy Diệp Hạo, hưng phấn hô.

Diệp Hạo gật đầu ra hiệu với họ.

- Diệp công tử, xin mời đi theo ta.

Một đệ tử phụ trách tiếp đãi vội vả chạy đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Làm phiền.

Diệp Hạo cười nói.

Nhưng ngay khi một đoàn người Diệp Hạo đi tới cửa sơn môn thì đã bị mấy thanh niên ngăn cản.

- Các ngươi là ai?

Một thanh niên kiêu căng nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía đệ tử tiếp đãi mình.

Đệ tử phụ trách tiếp đãi lộ ánh mắt phẫn nộ nói.

- Các ngươi làm gì vậy?

- Chúng ta làm gì, ngươi không rõ ràng sao?

Thanh niên lạnh lùng nói.

- Thiên Kiếm tông kiểm tra tu sĩ khác thì ta không quản, nhưng các ngươi không thể kiểm tra vị trước mắt này.

- Ngươi muốn ngăn cản Thiên Kiếm Tông làm việc?

Thanh niên nhìn chằm chằm đệ tử kia nói.

- Nơi này là Cổ Tượng tông!

Ba!

Thanh niên hung hăng tát đệ tử kia một bạc tai, đệ tử kia thất điên bát đảo ngã xuống đất, ngay lúc hắn giãy dụa muốn đứng lên thì thanh niên lại dẫm một cước lên ngực hắn, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nói.

- Ta thấy ngươi chán sống rồi.

- Cản trở Thiên Kiếm Tông làm việc, đáng chém.

Một đệ tử Thiên Kiếm tông khác lạnh lùng nói.

- Giết chết cũng chưa hết tội.

Một đệ tử Thiên Kiếm tông khác phụ họa.

Ánh mắt Diệp Hạo trở nên âm trầm.

- Thiên Kiếm tông thật bá đạo nha.

- Bá đạo?

Thanh niên giẫm lên đệ tử Cổ Tượng tông nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Nếu ngươi cảm thấy Thiên Kiếm tông bá đạo thì sai hoàn toàn, gia hỏa này hôm nay cản trở Thiên Kiếm tông làm việc, ngươi cảm thấy giết hắn thì sẽ kết thúc chuyện này sao? Làm sao cũng phải tru di cửu tộc hắn.

- Tru cửu tộc?

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một đạo hàn quang.

- Có vẻ Thiên Kiếm tông các ngươi không chỉ làm loại sự tình này một hai lần nhỉ?

- Người phạm thiên uy Thiên Kiếm tông, giết không tha.

Thanh niên nói đến đây, đại thủ bắt tới Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận