Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1086: Ngăn cản

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Diệp Hạo trầm mặt.

- Diệp Công Tử, ta cảm thấy ngươi nên nghe theo Lăng tiểu thư.

Diệp Thiên lúc này nhẹ giọng nói.

- Có thể tưởng tượng được, tương lai không có cao thủ Tiên Vương cấp không thể giải quyết được tràng diện, Lâm Ngưng Hạ Tiểu Thư có thể trở thành tồn tại Đan Vương cùng Tiên Vương, về sau toàn bộ bộ hạ Đan Các của ngươi hoàn toàn có thể để cho Lâm Tiểu Thư quản lý.

- Nếu ngươi quản quá nhiều việc thì còn tinh lực để làm việc sao?

- Dựa theo ngươi, ta còn phải tìm nữ nhân biết Luyện Khí nữa hả?

Diệp Hạo im lặng một chút rồi hỏi.

- Cái này, huynh có thể đi Tứ Trọng Thiên tìm.

Lăng Dao nhẹ gật đầu.

- Ngươi sẽ không ăn dấm đấy chứ?

- Cái gì mà ăn dấm?

Ánh mắt Lăng Dao nhu hòa nhìn Diệp Hạo nói.

- Về sau huynh không có khả năng bồi tiếp chúng ta, ta có thêm mấy tỷ muội trong khoảng thời gian nhàm chán đó trò chuyện không phải vui hơn?

- Ách.

- Diệp Công Tử, ta nói thật với ngươi, phu nhân trên danh nghĩa của ta có tới chín vị, mà không có danh nghĩa còn có hơn trăm vị.

Diệp Thiên cười nói.

- Ta vẫn cảm thấy ngươi cần cố gắng thêm mới được.

- Cái này…

- Về sau Trận Các ta quản, Đan Các thì ai quản?

Lăng Dao có chút hoạt bát hỏi.

- Ta vẫn đang suy nghĩ.

Diệp Hạo chần chờ nói.

- Nếu huynh ngươi không muốn cưới Lâm Ngưng Hạ, huynh có thể cho nàng đi theo mà.

Lang Dao nói.

- Tính cách Lâm Ngưng Hạ cứng rắn như vậy mà muội còn bảo nàng đi theo ta?

- Chuyện này ngươi giao ta là được.

Lăng Dao trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Chỉ để Lâm Ngưng Hạ đi theo ta?

- Đúng vậy.

- Không cho phép huynh làm loạn.

- Sẽ không đâu.

- Ta đưa muội ra ngoài.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đưa Lăng Dao ra bên ngoài.

Lăng Dao rất nhanh liền tìm được Lâm Ngưng Hạ mặc Đan Bào.

Phong thái yểu điệu, vô cùng mịn màng.

Mắt ngọc mày ngài, khuynh quốc khuynh thành.

So với sắc đẹp lạnh lùng như băng của Lăng Dao thì Lâm Ngưng Hạ mang lại cho người ta một nét đẹp tươi trẻ hơn.

- Lâm Ngưng Hạ.

Ánh mắt Lâm Ngưng Hạ rơi vào Lăng Dao nói.

- Chuyện gì?

- Có hứng thú trở thành tỷ muội với ta không?

Bên trong mật thất Diệp Hạo nghe được Lăng Dao nói câu này thì lảo đảo một cái.

Mụ mụ.

Đã sớm biết Lăng Dao không đáng tin cậy mà.

Kết quả thật đúng, không đáng tin được chút nào.

Thân thể mềm mại của Lâm Ngưng Hạ khẽ run lên, đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ chấn kinh.

- Ngươi nói cái gì?

- Nói rồi đó.

Lăng Dao cười tủm tỉm nói.

- Đây là ý tứ của hắn?

- Hắn muốn về sau ngươi giúp hắn chấp chưởng Đan Các.

- Hắn có Thế Lực.

- Thế Lực hắn vượt xa tưởng tượng của ngươi.

- Ta có thể cáo biệt với Sư Tôn không?

- Có thể.

Lâm Ngưng Hạ cho đến nay đều thích Diệp Hạo.

Loại ưa thích này có thể lý giải vừa thấy đã yêu.

Đương nhiên, Lâm Ngưng Hạ nhất kiến chung tình chung không phải mặt, mà là Đan Đạo Chi Thuật vô cùng kỳ diệu của Diệp Hạo.

Cái này không thể nói Lâm Ngưng Hạ quá hiện thực.

Hiện tại thì người nào cũng như vậy thôi.

Cái gọi nhất kiến chung tình là cái gì?

Không có gì hơn là mặt.

Hiện thực không có gì không đúng? Tất nhiên có thể lựa chọn, tại sao không lựa chọn cho thật tốt?

Long Diễn Lan u oán nhìn Lăng Dao một cái.

Lâm Ngưng Hạ là Thiên Chi Kiều Nữ của Đan Đỉnh Phái bọn họ, bây giờ bị Lăng Dao lừa chạy.

- Sư Tôn.

Lâm Ngưn Hạ đi đến trước mặt Long DIểm Lan, thấp giọng hô.

- Theo đuổi hạnh phúc của con đi.

Long Diễm Lan đưa tay giúp Lâm Ngưng Hạ chỉnh lại mái tóc trên trán nói.

- Ta có phải cô phụ kỳ vọng của người hay không?

- Không có, đứa nhỏ ngốc.

Long Diễm Lan cưng chiều nói.

- Ngươi phải biết không phải ai cũng có thể xứng với tư chất Bán Thần của Diệp Hạo. Đệ Tử của ta có thể lọt vào pháp nhãn của hắn có thể nói ta bồi dưỡng không tệ.

- Sư Tôn.

Lâm Ngưng Hạ có chút nghẹn ngào.

Nàng biết rõ Sư Tôn thật ra đang an ủi bản thân.

- Đứa nhỏ ngốc, Cửu Trọng Thiên rất có thể trăm năm nữa sẽ ta vỡ, đến lúc đó cao trọng Thiên Thế Lực Tiên Vương sẽ giáng lâm, dù Đan Đỉnh Phái chúng ta có Long Tộc nâng đỡ cũng không thể ngăn cản được.

Long Diễm Lan truyền âm nói.

- Mà ngươi trở thành nữ nhân của Diệp Hạo sau này có thể trợ giúp Tông Môn.

Toàn thân Lâm Ngưng Hạ chấn động.

- Nhanh như vậy sao?

- Có khi còn sớm hơn thế.

Lấy Tiềm Lực của Diệp Hạo, ngươi chỉ cần cho hắn trăm năm, thực lực hắn sẽ đạt đến tình trạng nào?

Ít nhất cũng đặt chân đến Tiên Vương cảnh.

- Đây là quà cưới của Sư Tôn cho ngươi.

Long Diễm Lan lập tức đưa cho Lâm Ngưng Hạ một cái Túi Càn Khôn.

- Đáng tiếc Sư Tôn không thể uống rượu mừng của ngươi.

- Sư Tôn.

Lâm Ngưng Hạ rốt cuộc không chịu đựng nổi ôm chầm lấy Long Diễm Lan mà khóc.

Diệp Hạo nhìn thấy một màn này cũng thở dài một hơi.

Hắn biết rõ sự tình đã không thể vãn hồi.

Ở đây có hơn ngàn Tu Sĩ trở lại Tam Trọng Thiên nên việc Diệp Hạo muốn cưới Lâm Ngưng Hạ, toàn bộ Tam Trọng Thiên đều sẽ biết.

Cái này liên quan đến danh dự thiếu nữ.

Như vậy một hồi, Tu Sĩ toàn trường đột nhiên phát hiện không gian bốn phía phát sinh biến hóa, tiếp đó một đạo quang trụ bao vây toàn bộ người ở đây mang ra ngoài.

Ngắn ngủi qua vài giây, toàn bộ mấy ngàn Tu Sĩ biến mất.

Những Tu Sĩ lúc này mới phát hiện bản thân xuất hiện ở một dảy núi khác.

Mà làm cho mọi người kinh ngạc là ở đây cũng đang tụ tập mấy vạn người.

Mấy vạn Tu Sĩ này nhìn bọn họ với ánh mắt vô cùng tham lam, một vài Tu Sĩ đánh ra Truyền Tấn Ngọc Phù sau đó ngày càng nhiều Tu Sĩ chạy đi.

Sắc mặt mấy ngàn Tu Sĩ vừa ra ngưng trọng hẳn lên.

Đang lúc bọn hăn đang vô kế khả thi, một chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm xuất hiện ở không trung.

Diệp Hạo đứng trên Chiến Hạm nhàn nhạt nói.

- Lên đây đi, về Long Thành.

Mấy ngàn Tu Sĩ đại hỉ nhao nhao lên chiếc Chiến Hạm.

Lúc này mộtm đạo âm thanh không hài lòng vang lên giữa không trung.

- Diệp Công Tử, ngươi quản quá nhiều việc nhỉ?

- Ngươi phải cho kẻ khác có cơ hội cướp chứ.

- Cổ Huyền Tông ở Đông Vực, nên bảo tàng của Cổ Huyền Tông là của tất cả mọi người.

- Ngươi có thể mang theo người rời đi, về phần các Thế Lực khác vẫn nên tự thân vận động đi.

- Diệp Công Tử, chúng ta biết rõ thực lực của ngươi cường hoành, nhưng chúng ta ở đây có rất nhiều người ngươi lại có thể giết được bao nhiêu?

Ngày càng có nhiều người đứng ra chỉ trích Diệp Hạo.

Diệp Hạo không kiên nhẫn nói.

- Trong vòng ba giây ta muốn rời khỏi đây, nếu ai muốn ngăn cản thì đừng trách tâm ngoan thủ lạt.

Mấy vạn Tu Vĩ bao quanh Chiến Hạm lập tức biến đổi.

Bất quá cũng không có rời đi.

Lúc này rời đi thì không có khả năng lấy được bất cứ thứ gì.

Một giây trôi qua!

Hai giây trôi qua!

Ba giây trôi qua!

Ngay thời khắc giây thứ ba đi qua, một đạo Kinh Lôi kinh khủng phủ xuống, đạo Lôi Đình này hóa thành hàng ngàn đạo kinh lôi nhỏ hơn xé rách bầu trời điên cuồng lao xuống.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Mấy ngàn Tu Sĩ ngăn trở Chiến Hạm lập tức hóa thành bột mịn.

Chiến Hạm lập tức khởi động rời đi để lại sau lưng một khe hở to lớn.

Sắc mặt các Tu Sĩ còn lại hoàn toàn thay đổi, ngoan ngoãn lui lại.

Ai còn dám ngăn cản?

Vừa rồi trong đám người chết còn có không ít cường giả cấp bậc Tiên Tôn nha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận