Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1768: Tâm Tình Sụp Đỗ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Ngươi có biết hiện tại Bất Lương Nhân đang trong lúc thuế biến không?

Hắc Bào Lão Giả lạnh lùng nhìn Thiên Sát Lâu Chủ nói:

-Lúc này trừ phi trời sập, nếu không thì không được đi đâu cả.

-Thuế biến?

Thiên Sát Lâu Chủ khẽ giật mình.

- Hiện tại ta đang truyền thụ cho Bất Lương Nhân Ẩn Nặc Thuật do ta toàn tâm nghiên cứu .

Hắc Bào Lão Giả thản nhiên nói.

-Ẩn Nặc Thuật?

Thiên Sát Lâu Chủ nói đến đây trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

-Thế nào?

Hắc Bào Lão Giả có chút nghi ngờ nhìn Thiên Sát Lâu Chủ.

-Người xem cái này đi.

Thiên Sát Lâu Chủ nói xong lấy mật quyển của Văn Xương đưa cho Hắc Bào Lão Giả.

-Phương pháp gì a?

Hắc Bào Lão Giả tiếp nhận sau đó rất tùy ý hỏi.

- Pháp môn Ẩn khí tức.

- Pháp môn Ẩn khí tức?

Hắc Bào Lão Giả nghe được lời này tiện tay ném lên người Thiên Sát Lâu Chủ:

-Ngươi có ý gì? Xem thường ta?

Thiên Sát Lâu Chủ khom người nhặt cuốn mật quyển kia lên , lần nữa đưa tới:

-Lão Tổ, ngươi không ngại cẩn thận xem qua một chút.

Hắc Bào Lão Giả nhìn Thiên Sát Lâu Chủ một cái sau đó cầm lấy, lúc xem tờ thứ nhất của cuốn Bí Tịch này sắc mặt hắn liền thay đổi .

Hắc Bào Lão Giả là cường giả Bán Thần.

Nhãn lực hắn cao hơn Thiên Sát Lâu Chủ.

Hắn từ tờ thứ nhất thì đã nhìn ra cuốn này pháp môn chỉ sợ là một Tuyệt Học.

Thời gian cứ vậy trôi qua, vẻ chấn kinh trên mặt hắn ngày càng nhiều.

Đến lúc xem hết, Hắc Bào Lão Giả hít một hơi thật sâu nói :

-Cuốn Bí Tịch này từ đâu mà có ?

- Đại Ca của Bất Lương Nhân cho Văn Xương.

-Cho Văn Xương?

Hắc Bào Lão Giả kinh trụ.

-Diệp Hạo nói sẽ trọng điểm bồi dưỡng Bất Lương Nhân.

Thiên Sát Lâu Chủ nói khẽ.

-Vậy mau đi thôi.

Hắc Bào Lão Giả vội nói.

Diệp Hạo chỉ tiện tay mà cho Văn Xương Ẩn Nặc Thuật trân quý như vậy?

Điều này có nghĩa, Diệp Hạo sẽ đưa Bất Lương Nhân Ẩn Nặc Thuật càng thêm trân quý.

Bất Lương Nhân không lập tức chạy tới Định Hải Đảo, mà tụ hợp cùng Lâu Đông Phương sau đó mới cùng đi.

Đến Định Hải Đảo, Lâu Đông Phương dò hỏi:

-Đại Ca đâu?

-Không biết.

Bất Lương Nhân vừa nghĩ đến một vấn đề.

-Không biết?

Lâu Đông Phương vốn dĩ ôn tồn lễ độ thì bây giờ lại trừng lớn hai mắt đầy kinh ngạc.

-Ngươi cảm thấy Lâu Ngoại Lâu Sát Thủ ta dám theo dõi Đại Ca sao?

Bất Lương Nhân cười khổ không thôi.

-Hay đi nghe ngóng đi.

Lâu Đông Phương trầm giọng nói.

Tình báo Lâu Ngoại Lâu nổi tiếng.

Bởi vậy rất nhanh Lâu Đông Phương đã tìm được chỗ của Diệp Hạo.

Nhưng mà hai người không ai dám tùy tiện đi đến đó.

Dựa theo tình báo bên cạnh Diệp Hạo có thể còn có hai cao thủ.

Trong quá trình hai người chờ đợi, Diệp Hạo lại xé rách không gian lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại gian phòng của mình.

Thần Niệm Diệp Hạo quét nhìn một cái đã đến bên cạnh Lâu Đông Phương cùng Bất Lương Nhân.

Diệp Hạo vung tay lên giam cầm hai người bọn họ đến phòng mình.

Đến lúc Lâu Đông Phương cùng Bất Lương Nhân thấy rõ là ai xuất thủ thì cơ thể căng cứng mới từ từ thả lỏng .

-Đại ca, trước khi ngươi động thủ có thể báo cho chúng ta trước một tiếng không?

Bất Lương Nhân cười khổ nói.

Vừa rồi doạ hai người bọn họ hoảng sợ một phen .

Bởi vì lúc Diệp Hạo giam cầm hắn thì một chút sức lực đáp trả cũng không có.

-Đại Ca, ngươi thật đặt chân đến Tiên Vương bát chuyển?

Lâu Đông Phương quan sát Diệp Hạo một cái, nhẹ giọng hỏi.

Diệp Hạo gật đầu.

-Đại Ca, sao ngươi tu luyện ghê thế?

Bất Lương Nhân nuốt nước miếng một cái, nói.

Hắn có thể không chấn kinh sao?

Toàn bộ tài nguyên Thiên Sát Lâu đều vung đắp cho hắn nhưng mà như thế, tu vi hắn hiện tại cũng mới đến Tiên Vương tứ chuyển.

Hắn cảm thấy tốc độ tu luyện của mình rất nhanh, nhưng so với Diệp Hạo lại kém không chỉ một hai cấp bậc.

- Tư chất hai người các ngươi vẫn không tăng lên bao nhiêu.

Đôi mắt Diệp Hạo thâm sâu nhìn bọn họ một hồi nói.

-Tư chất đâu dễ dàng có thể đề thăng chứ.

Bất Lương Nhân cười khổ lên tiếng.

-Cái này cho các ngươi.

Diệp Hạo nói xong đưa cho bọn họ mỗi người một bình ngọc.

-Đây là cái gì?

Bất Lương Nhân kinh nghi hỏi.

- Đồ vật bên trong có thể khiến tư chất các ngươi tăng lên tới cấp bậc Yêu Nghiệt.

Lời Diệp Hạo nói khiến người ta kinh ngạc đến chết, trong lúc nhất thời Bất Lương Nhân cùng Lâu Đông Phương đều kinh trụ.

Giây lát sau, trong mắt hai người cháy lên hừng hực hỏa diễm.

-Đại Ca, có phải tương lai ta có thể đặt chân đến Bán Thần cảnh không ?

Lúc Bất Lương Nhân hỏi ra câu này, toàn thân đều đang run rẩy.

Bất Lương Nhân là cường giả Cự Đầu không sai.

Nhưng hắn hiểu rất rõ Cự Đầu và Yêu Nghiệt chênh lệch một trời một vực.

Ở giữa có một sợi dây vô hình không phải nói muốn bước qua là bước qua được.

Diệp Hạo gật đầu.

Bất Lương Nhân tức khắc cảm thấy trái tim mình đập chậm nửa nhịp.

-Đại Ca.

Giờ khắc này, tâm tính Lâu Đông Phương đều có chút sụp đổ.

Đây chính là cơ duyên nghịch thiên.

-Uống đi.

Diệp Hạo nói khẽ:

-Nhưng nhớ kỹ chuyện này không thể tiết lộ ra ngoài.

Lâu Đông Phương vội vàng thu lại nét tươi cười trên mặt.

-Chuyện này ta sẽ vĩnh viễn chôn trong lòng.

-Tiểu Đệ sao dám bán đứng Đại Ca?

Bất Lương Nhân nghiêm mặt nói.

Đây là Tiên Dược Diệp Hạo dùng Cố Nguyên Thảo điều phối có thể tăng tư chất.

Loại đồ vật như vậy cho dù Diệp Hạo cũng không có bao nhiêu.

Diệp Hạo có thể phân cho Bất Lương Nhân cùng Lâu Đông Phương có thể nói là thiên đại ân tình.

Đến lúc hai người phục dụng xong, Diệp Hạo giam cầm hai sợi Thần Niệm điểm vào mi tâm họ.

-Đây là một chút pháp môn ta chỉnh lý cho các ngươi, ta tin tưởng những pháp môn này còn trân quý hơn so với pháp môn mà các ngươi đang tu luyện.

Diệp Hạo lên tiếng.

Những pháp môn này có rất nhiều đến từ Thần Quốc

Lâu Đông Phương và Bất Lương Nhân nghiên cứu một hồi, trên mặt dần hiện ra vẻ chấn kinh.

-Đại Ca, sao ngươi có nhiều pháp môn vậy?

Bất Lương Nhân nhìn Diệp Hạo, hỏi.

-Ngẫu nhiên có được thôi.

Diệp Hạo cười nói.

Nghe Diệp Hạo trả lời, hắn cũng không hỏi thêm nữa .

-Đại Ca, sao ngươi lại muốn đến đến Bắc Hải?

-Đại Ca nhắm đến Phù Tang Thần Thụ?

Lâu Đông Phương hỏi tiếp.

Diệp Hạo gật đầu

-Đúng lúc gặp.

-Vậy ta ở lại với Đại Ca cùng nhau đoạt cơ duyên Phù Tang Thần Thụ.

Bất Lương Nhân hưng phấn nói.

-Không được.

Khiến Bất Lương Nhân không ngờ, Diệp Hạo lại cự tuyệt.

-Tại sao?

Bất Lương Nhân không hiểu hỏi.

-Ta đắc tội Phù Tang Thần Thụ, hai người các ngươi đi theo ta, rất có thể sẽ gặp nạn.

Nghe Diệp Hạo nói thế, hai người tức khắc khẩn trương.

-Đại Ca, nếu như vậy ngươi nên rời khỏi Thất Trọng Thiên đi.

Bất Lương Nhân vội nói.

-Không vội.

Diệp Hạo lắc đầu.

-Đại Ca, Phù Tang Thần Thụ là Đệ Tam Cảnh vô thượng đó.

Lâu Đông Phương khuyên nhủ:

-Người bây giờ cũng không nên va chạm với hắn.

-Ta có phần nắm chắc.

Diệp Hạo nói đến đây, đổi chủ đề:

- Trong tộc các ngươi có Thời Gian Tinh Thạch không ?

- Chúng ta đều dùng hết rồi.

Bất Lương Nhân dừng một chút nói tiếp :

-Đại Ca, ngươi cần Thời Gian Tinh Thạch sao? Nếu cần thì ta gọi người giúp ngươi thu thập.

Bạn cần đăng nhập để bình luận