Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1911: Đánh Vỡ Thế Giới Quan

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Tử Khuê Kiếm cực hạn!

Nhìn thấy một màn này con ngươi Hà Bằng hung hăng co rụt lại.

- Ngươi —— ngươi làm sao làm được?

Hà Bằng kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

- Chi tiết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra:

- Trong quá trình ngươi luyện chế có 3 chi tiết có vấn đề

- Ba cái chi tiết nào?

Hà Bằng vội vàng hỏi.

- Chi tiết thứ nhất, thời gian rèn luyện Tử Khuê Kiếm, 32bốn lượt hô hấp, chẳng lẽ ngươi không để y thấy thời gian của ta chỉ là 320 lượt à?

Hà Bằng không ngờ Diệp Hạo có thể chỉ ra toàn bộ chi tiết có vấn đề trong quá trình luyện của mình ra.

- Vừa rồi ngươi hỏi tại sao nhiệt độ vượt qua cực hạn tiếp nhận của kiếm phôi Tử Khuê Kiếm thì Tử Khuê Kiếm sẽ mềm hoá lần nữa, chẳng lẽ ngươi không để ý việc khi luyện chế Tử Khuê Kiếm ngươi tăng thêm Thiên Hỏa Tinh sao? Nhiệt độ đến âm 3500 độ sẽ kích thích Thiên Hỏa Tinh trong thể nội Tử Khuê Kiếm, Thiên Hỏa Tinh dưới sự kích thích mãnh liệt này sẽ điên cuồng bốc cháy khiến cho kiếm phôi Tử Khuê Kiếm hòa tan lần nữa.

Diệp Hạo nói đến đây dừng một chút.

- Nhiều năm như vậy rồi mà ngươi không hề nghĩ tới lý do tại sao luyện chế Tử Khuê Kiếm lại cần tăng thêm Thiên Hỏa Tinh, chẳng lẽ ngươi cho rằng Thiên Hỏa Tinh là một loại nguyên liệu đơn giản như thế?

Lời của Diệp Hạo làm Hà Bằng có cảm giác như thể hồ quán đỉnh.

- Ta đã từng hiếu kỳ qua vấn đề này, tuy nhiên lại trăm bề không hiểu được.

Hà Bằng nhìn Diệp Hạo tràn đầy vẻ kính nể nói.

- Không nghĩ đến còn có môn đạo này.

- Các bậc tiền bối nói không phải tuyệt đối chính xác, ôm lấy lòng kính sợ là đúng, nhưng không thể phụng làm Pháp Chỉ mà tuân theo.

Diệp Hạo nói đến đây quét nhìn mười thanh niên nam nữ xung quanh.

Trên mặt bọn họ đều lộ ra thần sắc xấu hổ.

Vừa rồi bọn họ lớn tiếng chỉ trích Diệp Hạo, cảm thấy Diệp Hạo đang lòe người.

Hiện tại mới phát hiện hành vi vừa rồi của mình như những tên hề đang nhảy nhót.

- Ta thua tâm phục khẩu phục.

Hà Bằng nói rồi đưa tiền đặt cược Hắc Kim đến trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo thản nhiên nhận lấy.

Đây chính là Hắc Kim a.

Có thể luyện chế thành Bán Thần Pháp Chỉ.

Diệp Hạo đâu có thể khách khí với đối phương.

- Tiếp tục đi.

Tử Đế lúc này mở miệng nói.

Hà Bằng trầm ngâm một chút, nói.

- Lần trước chúng ta giảng đến Tôn Cấp Cao Giai Phong Thuẫn, tất cả mọi người biết rõ cực hạn Phong Thuẫn có thể chịu một kích của Tu Sĩ Tiên Vương Thập chuyển, nhưng đến hiện tại các ngươi đều luyện chế không ra Phong Thuẫn bậc này.

Hà Bằng vửa nói vừa luyện chế Phong Thuẫn dưới cái nhìn của mọi người. Phong Thuẫn là một loại Pháp Bảo phòng thủ, thao tác cụ thể là giam cầm một cỗ Phong Chi Lực có thể vặn vẹo Thời Không vào Phòng Thủ Quyển Trục.

Khi Hà Bằng cho mười thanh niên nam nữ luyện chế ra một lần sau đó mở miệng nói tiếp.

- Các ngươi hiện tại có nghi vấn gì thì có thể hỏi.

Mười thanh niên nam nữ này bắt đầu hỏi ra một vài vấn đề.

Đợi đến khi Hà Bằng giải đáp từng thắc mắc xong lại nói thêm một câu.

- Diệp Đạo Sư, ngươi cảm thấy Phong Thuẫn ta luyện chế như thế nào?

- Vẫn không nên nói thì hơn.

Diệp Hạo chần chờ một chút đáp.

- Có gì không thể nói?

Hà Bằng vội nói.

- Rác rưởi.

Diệp Hạo phun ra hai chữ.

- Tên khốn ngươi.

Hà Bằng không nhịn được chủi Diệp Hạo một câu.

Hà Bằng là ai?

Đường Chủ Luyện Khí Đường của Thánh Đức Thư Viện.

Nếu bàn về tu vi đã sớm đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh!

Coi như thực lực Luyện Khí của bản thân không bằng Diệp Hạo, nhưng Diệp Hạo cũng không nên nói hắn rác rưởi như thế.

- Chẳng lẽ ngươi luyện chế không rác rưởi?

Diệp Hạo nói đến đây trong tay xuất hiện nguyên vật liệu luyện chế Phong Thuẫn.

- Những năm nay ngươi không có bất kỳ sáng tạo mới nào cũng bình thường, thế nhưng cho dù luyện chế đơn giản, ngươi cũng có bốn tì vết.

Diệp Hạo vừa nói vừa luyện chế.

Tốc độ luyện chế của Diệp Hạo rất nhanh, không bao lâu đã luyện thành.

- Ngươi phóng thích Phong Thuẫn của mình một lần xem.

Diệp Hạo nhìn về phía Hà Bằng nói.

Hà Bằng chần chờ một chút vẫn phóng thích Phong Thuẫn ra.

Một cỗ gió lốc mạnh mẽ nhanh chóng xuất hiện ở bốn phía hắn, cỗ gió lốc này vững vàng thủ hộ Hà Bằng vào trong.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi kích hoạt Phong Thuẫn trong tay mình, sau một khắc một gió lốc cường hoành gấp mấy lần Hà Bằng xuất hiện ở bốn phía Diệp Hạo.

- Này —— này sao có thể?

Hà Bằng có cảm giác mộng bức.

- Tì vết thứ nhất khi ngươi luyện chế Phong Thuẫn là khắc 2 Phù Văn sắp xếp không kín nhau.

Diệp Hạo vừa nói vừa chỉ ra tì vết trong quá trình luyện chế của Hà Bằng.

Khi Diệp Hạo chỉ ra bốn tì vết, Hà Bằng mới cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Có phải ta khắc phục bốn tì vết này thì Phong Thuẫn ta luyện chế sẽ có uy lực như của ngươi không?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo nói đến đây gió lốc quay quanh Diệp Hạo nháy mắt hóa thành bốn đạo Phong Nhận kinh khủng hướng về phía trước cắt đi, tốc độ nháy mắt làm Tu Sĩ ở đây có cảm giác sợ hãi.

- Phong Nhận?

- Công phòng nhất thể.

- Diệp Đạo Sư dung hợp Phong Nhận vào trong gió lốc?

- Sao ngài ấy làm được?

Mười thanh niên nam nữ đều kinh động.

- Muốn biết ta như thế nào luyện chế à?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Tiền đề là các ngươi phải luyện chế Phong Thuẫn đến phòng thủ đỉnh cao nhất.

- Chờ ta tu luyện đến đỉnh cao nhất có thể thỉnh giáo hả?

Một thanh niên thăm dò hỏi.

- Nhìn tâm tình của ta nữa.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

Trên mặt Hà Bằng lộ ra vẻ khó chịu.

Thế này làm sao tiếp tục giảng dạy đây?

Bị mất mặt một lần cũng bình thường, nhưng hiện tại bị hai lần.

- Hà Đường Chủ, ngươi tiếp tục đi.

Diệp Hạo nhìn về phía Hà Bằng thản nhiên nói.

Hà Bằng cố gắng bình tĩnh, mở miệng giảng giải tiếp.

- Hiện tại chúng ta nói về kỹ xảo luyện chế Thiên Lôi Châu.

Khi Hà Bằng giảng giải một lần, không biết có phải bị ngu hay không mà lại quay sang dò hỏi Diệp Hạo.

- Diệp Đạo Sư, Lôi Châu ta luyện chế thế nào?

- Ngươi muốn nghe nói thật hay lời nói dối?

Diệp Hạo hài hước nhìn Hà Bằng.

- Đương nhiên là nói thật.

- Rác rưởi.

Hà Bằng xém chút phun ra một ngụm lão huyết.

- Thiên Lôi Châu ta luyện chế sao lại là rác rưởi?

Hà Bằng chỉ Diệp Hạo nói.

- Ta đã thôi phát uy năng của Thiên Lôi Châu đến cực hạn.

- Thôi phát đến cực hạn?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Nếu thôi phát đến cực hạn tại sao còn không thể trọng thương Tiên Tôn Đỉnh Phong?

- Trọng thương Tiên Tôn Đỉnh Phong? Ngươi không phải đang đùa ta đấy chứ?

Hà Bằng có chút im lặng nói.

Thiên Lôi Châu là Tôn Cấp Cao Giai Pháp Bảo!

Sao có thể trọng thương Tôn Cấp Đỉnh Phong cao thủ được?

- Vô tri.

Đợi đến khi Diệp Hạo luyện chế ra một mai Thiên Lôi Châu rồi đồng thời dẫn bạo, cả người Hà Bằng ngây ra như phỗng thật lâu nói không ra lời.

Diệp Hạo đánh nát thế giới quan của hắn rồi.

- Ngươi —— ngươi có thể nói cho ta biết —— làm sao ngươi làm được không?

Giây lát sau Hà Bằng mang bộ mặt mong đợi nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Hà Bằng.

- Không thể.

- Tại sao?

Diệp Hạo nhìn cũng không nhìn Hà Bằng một cái, ngược lại nhìn về phía Thạch Nam thản nhiên nói.

- Hiện tại ngươi tin tưởng ta không có lừa ngươi chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận