Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2570: Bế Quan Tu Hành

- Duyệt nhi, ngươi mang công tử đi dạo xung quanh đi.

Ngay sau đó Hỏa Hạo còn nói thêm. Trưởng công chúa gật đầu một cái rồi mang theo đám người Diệp Hạo rời khỏi.

- Hỏa Thần, ngươi thấy thanh niên kia thế nào?

- Thanh niên kia ta xem không thấu.

Khiến Hỏa Hạo không rằng hỏa linh lại nói câu này.

- Ngươi chính là Nửa bước đai năng cơ mà.

Hỏa Hạo trầm giọng nói.

- Tiểu tử kia như được bao phủ trong mây mù, nhìn không rõ.

Hỏa linh chậm rãi nói.

Đúng lúc này một lão giả nhanh nhẹn bỗng xuất hiện. Lão giả thi lễ với hỏa linh rồi mới nói.

- Bệ hạ, ta đã tra được thân phận của vị kia rồi.

- Mau nói.

Hỏa Hạo vội nói.

- Vị công tử đó theo thất quận chúa Hỏa Hân Nhi đi tới, nhưng Hỏa Liệt lại ngầm cho Minh Triết khiêu khích vị công tử kia, bởi vì Hỏa Liệt cảm thấy vị công tử kia cố ý tiếp cận thất quận chúa.

Lão giả kia chậm rãi nói.

- Bên người Diệp công tử là Thái Sử Vĩnh Huy một tay liền trấn áp Minh Triết, có thể đoán rằng tiềm lực của Thái Sử Vĩnh Huy ở Thần Hoàng cao giai.

- Sau đó cao thủ sau lưng Diệp công tử ra tay, tu vi vị cao thủ đó đoán chừng ở Thần Hoàng cao giai, nhưng cũng may cuối cùng không ai bị giết.

- Căn cứ theo lời Hỏa Hân Nhi nói Diệp công tử trong quá trình tranh đoạt Trường Sinh tuyền đã cùng một cao thủ Nhân tộc khác trấn áp thiếu chủ Thần Hoàng tộc cùng thiếu chủ Thần Tượng tộc.

Sau đó lão giả kia nói ra toàn bộ từng tư liệu đã thu thập được.

- Xem ra tương lai Diệp Hạo có lẽ có thể trở thành cường giả cấm kỵ.

Hỏa Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Rất có thể phía sau Diệp Hạo liên quan đến cường giả cấm kỵ, bằng không cũng không có lý do gì ta ngay cả một chút cũng không thể nhìn thấy được Diệp Hạo.

Hỏa linh hiểu ra gật đầu một cái.

- Bệ hạ, ta nghĩ chúng ta có thể tác hợp trưởng công chúa cùng Diệp công tử a.

Lão giả kia thấp giọng nói.

- Cái này...?

Hỏa Hạo chần chờ.

- Trưởng công chúa có thể đặt chân đến Nửa bước đại năng hay không thì ta không biết, nhưng chỉ bằng Diệp công tử mạnh mẽ trấn áp Thần Hoàng công tử, tương lai dù Diệp công tử không thể trở thành cường giả cấm kỵ, nhưng Nửa bước đại năng hẳn sẽ trốn không thoát.

Lão giả kia nói khiến Hỏa Hạo cũng có chút lung lay.

- Chuyện này ta phải đi thương lượng với trưởng công chúa đã.

Tư chất của Hỏa Duyệt Nhi rất cao. Dù Hỏa Hạo là hoàng đế của Hỏa quốc, cũng không dám ép buộc quá mức.

- Những chuyện như vậy cứ để tùy duyên đi.

Lúc này hỏa linh chậm rãi mở miệng nói.

- Dù trưởng công chúa không thể ở cùng một chỗ với Diệp Hạo, cũng phải để trưởng công chúa có quan hệ thật tốt với Diệp Hạo.

Dừng một chút hỏa linh nói tiếp.

- Hơn nữa Hỏa Hoàng ngươi cũng không cần ép buộc trưởng công chúa tu hành, bởi vì hỗn độn lưu tương công thêm hai giọt Trường Sinh tuyền dã giúp ta kéo dài tánh mạng thêm tám ngàn năm.

- Tám ngàn năm?

Hỏa Hạo mừng như điên. Nếu là tám ngàn năm mà nói trưởng công chúa cũng có đầy đủ thời gian tu hành.

Trưởng công chúa mang theo Diệp Hạo đi xung quanh hoàn thất một vòng rồi an bài nơi dừng chân cho bọn họ. Đợi đến lúc trưởng công chúa rời khỏi Bạch Tiểu Bạch mới thấp giọng nói.

- Diệp Hạo, sao ta lại cảm giác ngươi bị Hỏa Hoàng hố vậy?

- Vì sao nói như thế?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Hỏa Hoàng ở trước mặt ngươi vẫn luôn nhấn mạnh thọ nguyên của hỏa linh chỉ có ba ngàn năm, lại còn nhấn mạnh công chúa trong ba ngàn năm nhất định phải đột phá đến Nửa bước đại năng.

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta lại cảm thấy hắn đang ám chỉ ngươi hãy lấy ra tài nguyên đẳng cấp cao đi.

- Ha ha.

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Sao ngươi lại cười?

Bạch Tiểu Bạch không hiểu nói.

- Có một số chuyện dù đã biết cũng không cần nói toạc ra làm gì.

Vương Túy Mặc nhẹ nhàng nói.

- A, vậy ngươi đã sớm nhìn ra rồi sao?

Bạch Tiểu Bạch kinh ngạc nói.

- Ngay cả ta cũng đã nhìn ra rồi đấy.

Thái Sử Vĩnh Huy cười to nói.

Khuôn mặt Bạch Tiểu Bạch đỏ lên. Chuyện này nàng phải suy nghĩ rất cặn kẽ. Ai có thể ngờ được mọi người đã sớm xem thấu rồi chứ.

- Hỏa Hoàng vì nữ nhi của mình mà giành cơ duyên, vốn cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chuyện này cũng không có gì là không đúng cả, chỉ là ta không hy vọng Hỏa Hoàng lại có cùng đức hạnh với Hỏa Liệt.

- Lỡ như Hỏa Hoàng cũng có đức hạnh giống Hỏa Liệt thì sao?

- Vậy chúng ta rời khỏi Hỏa quốc.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thiên hạ to lớn, đi nơi nào mà không được chứ?

Mấy người lại trò chuyện một hồi Diệp Hạo mới nói.

- Trưởng công chúa nếu tới thì nói cho nàng biết ta muốn bế quan.

- Bế quan?

Vương Túy Mặc khẽ giật mình nói.

- Bây giờ bế quan sao?

- Đúng vậy, bế quan.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền lập tức phải thôi diễn đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong. Diệp Hạo cảm thấy vẫn nên hoàn thiện môn quyền pháp này tốt một chút. Hơn nữa Diệp Hạo cũng cảm thấy đây là thời điểm để sử dụng hỗn độn lưu tương cùng Trường Sinh tuyền, bởi vì chỉ còn hơn hai năm nữa thôi là phải đi tranh đoạt cơ duyên với thiếu niên chí tôn của Vũ tộc rồi. Diệp Hạo không biết vị kia đã đột phá đến Vương cấp hay chưa?

Nhưng hắn vẫn cảm thấy mình đột phá đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười hai là tốt rồi. Sau khi đám người Vương Túy Mặc rời khỏi Diệp Hạo cũng tiến vào tiểu thế giới tu hành. Nửa tháng sau Diệp Hạo đã thôi diễn Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong chi cảnh. Đây mới thật là Hợp Thần cảnh đỉnh phong. Sau đó hắn lại phục dụng hỗn độn lưu tương để củng cố, phát triển căn cơ của bản thân.

Thời gian cũng dần dần trôi qua. Trong quá trình Diệp Hạo bế quan trưởng công chúa đến cũng không ít hơn mười lần. Thế nhưng kết quả mỗi lần đến đều nhận về ba chữ đang bế quan.

Điều này khiến trưởng công chúa có chút uể oải. Những năm này trưởng công chúa chưa từng gặp qua một nam nhân nào lọt vào tầm mắt của nàng, mà lúc nàng bị Thần Hoàng công tử bức bách Diệp Hạo lại hiện thân trợ giúp nàng. Cũng ngay vào lúc đó Diệp Hạo đã chiếm cứ một vị trí quan trọng trong trái tim của nàng, sau đó Diệp Hạo còn lấy ra hỗn độn lưu tương cùng Trường Sinh tuyền cứu vớt hỏa linh, lại càng không cần phải nói Diệp Hạo không chút do dự đưa cho nàng hai mươi con Lưu thú, có lẽ những vật này trong mắt Diệp Hạo cũng không tính là gì, nhưng ở trong lòng trưởng công chúa lại nặng như Thái Sơn a. Những ngày này Hỏa Hoàng ám hiệu cho trưởng công chúa rất nhiều lần. Hỏa Hoàng có ý tứ gì? Trưởng công chúa làm sao có thể không biết chứ?

Nhưng trưởng công chúa cũng không bài xích gì nhiều, ngược lại trong lòng của nàng còn có một tia mừng thầm. Khi cõi lòng nàng tràn đầy hi vọng đi tìm Diệp Hạo thì lại phát hiện Diệp Hạo đang bế quan.

Bế quan?

Không sao cả, lần sau ta lại đến. Chỉ là để trưởng công chúa không ngờ rằng lần này Diệp Hạo lại tận hai năm. Hôm nay khi trưởng công chúa ở ngoài của chờ được hai canh giờ, nàng cho rằng lại không thể đợi Diệp Hạo được đành quay người rời khỏi. Nhưng vào lúc này cánh cửa gian phòng Diệp Hạo lại đẩy ra. Trưởng công chúa giật mình, ngay sau đó xoay người nhìn. Đợi đến lúc thấy được đó là ai ánh mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

- Diệp công tử.

Diệp Hạo cũng khẽ giật mình. Trưởng công chúa sao lại ở ngoài canh giữ cho hắn?

Nhưng ngay sau đó Diệp Hạo đã đoán được có lẽ trưởng công chúa trùng hợp tới nơi này.

- Trưởng công chúa.

- Diệp công tử, sao ngươi lại xa lạ đối với ta như vậy?

Trưởng công chúa u oán nói.

- Vậy phải như thế nào đây?

- Ta gọi Hỏa Duyệt Nhi.

Trưởng công chúa cười tủm tỉm nhìn Diệp Hạo nói.

- Hỏa công chúa.

Diệp Hạo lập tức hiểu ra.

- Diệp công tử.

Trưởng công chúa dậm chân, rất ủy khuất nhìn Diệp Hạo nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận