Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2689: Tử Nguyên Dịch

Vì sao?

Trên người Diệp Hạo chỉ có hai trăm bốn mươi tám ức tử kim vì vậy không thể phung phí được. Bằng không làm sao Diệp Hạo chỉ có tăng một ức cơ chứ.

Trận Lương tràn đầy bất mãn nhìn Diệp Hạo.

- Giả huynh, ngươi thật sự có hơi quá đáng rồi.

- Trên chuôi chiến kiếm này có ấn ký của Giả gia ta.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Trận Lương giật mình.

- Ngươi chắc không phải đang nói đùa chứ?

- Dính đến gia tộc, ngươi cảm thấy ta có thể đùa giỡn với ngươi sao?

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Trận Lương.

- Cái này... Cái này.

Trận Lương xoắn xuýt một hồi cuối cùng nói.

- Theo lý thuyết ta không nên cạnh tranh chuôi chiến kiếm này với ngươi, nhưng ta cảm thấy ta với chuôi chiến kiếm này hữu duyên, bởi vậy Giả huynh cũng đừng nên tránh ta.

Nói đến đây Trận Lương nhìn về phía Hồng Phấn nói.

- Ba mươi hai ức.

Đừng nói tử kim trên người Diệp Hạo không nhiều, trên người Trận Lương cũng không khá hơn bao nhiêu.

- Ba mươi ba ức.

- Ba mươi bốn ức.

Khi Trận Lương thét lên cái giá ba mươi bốn ức, trái tim hắn cũng phải đập mạnh theo. Cái giá tiền này đã vượt ngoài ngân sách ban đầu hắn dự trù rồi.

- Ba mươi lăm ức.

Diệp Hạo không chút do dự cạnh tranh.

Diệp Hạo cảm giác được Trận Lương hơn phân nửa sẽ không đấu giá tiếp, bởi vậy giọng điệu của hắn tràn đầy quả cảm. Quả nhiên Trận Lương chần chờ một chút liền lắc đầu.

- Chúc mừng Giả huynh.

Hôm nay Trận Lương đến đây là do có nhiệm vụ được giao, hắn còn phải mua những vật liệu mà gia tộc chỉ định, vì vậy không thể lãng phí tiền tài ở trên chuôi chiến kiếm này.

Đến lúc này đã không còn ai cạnh tranh cùng Diệp Hạo, hơn nữa nhưng lấy ra nhiều tử kim như vậy cũng không có mấy người, bởi vậy chuôi chiến kiếm này vẫn rơi vào trong tay Diệp Hạo.

- Vậy phẩm bán đấu giá sau đây là một cuối Hoàng cấp trung giai Đoán Luyện Chi Thuật.

Hồng Phấn mở miệng đồng thời trong tay liền xuất hiện một cuốn công pháp.

- Hoàng cấp trung giai Đoán Luyện Chi Thuật?

- Gia tộc nào có thể lấy được cuốn công pháo này, thực lực trong tộc sẽ tăng lên một đoạn.

- Không biết cuốn công pháp này có giá khởi điểm là bao nhiêu? Nếu giá cả thích hợp, đập nồi bát sắt cũng phải mua được.

- Đáng tiếc rằng tài nguyên trên người ta đã bị trộm hết.

- Tài nguyên trên người ngươi bị trộm?

- Sao vậy?

- Tài nguyên trên người ta cũng bị trộm.

Đám người quay qua hỏi thăm mới phát hiện rất nhiều gia tộc trong sảnh đều gặp nạn. Thần sắc đám người Trận Lương đều trở nên ngưng trọng hẳn lên. Chuyện bị cướp cũng không phải chỉ một hai nhà. Hơn tám mươi phần trăm tu sĩ trong sảnh, tài nguyên trên người đều bị đánh cắp.

- Loại hành vi này thật sự quá ác độc.

Một tu sĩ trên lầu ba phẫn nộ nói.

- Lần này gặp này cũng có cả Thần Hoàng đỉnh phong, xem ra người xuất thủ quá nửa là một nửa bước cấm kỵ.

Trận Lương trầm ngâm một chút nói.

- Chỉ là nửa bước cấm kỵ nào mà chả quan tâm đến danh tiếng bên ngoài của mình, làm sao lại có thể không thèm để ý đến thân phận mà làm ra hành vi bẩn thỉu này?

Nó cũng tương đương với một đế vương cao cao tại thượng đi làm chuyện hãm hại lừa gạt.

Nhưng có thể sao?

Không thể nào!

Nhưng mọi thứ trước mắt khiến mọi người đều nhận định rằng người làm ra chuyện này là một nửa bước cấm kỵ. Bọn họ chưa từng hoài nghi cường giả cấm kỵ. Toàn bộ cường giả cấm kỵ ở Cơ Giới thế giới chỉ có vài người, mà hơn một nửa trong số đó đều đang ở trạng thái bất ổn, làm sao có thể làm ra cái chuyện bẩn thỉu này được chứ?

Diệp Hạo cũng phụ họa một bên nói vị kia thật quá đáng, không hòa nhập cũng không được, rất dễ khiến cho người ta hoài nghi đến trên người hắn.

- Tài nguyên trên người ngươi không phải đã bị cắp rồi sao? Vậy ngươi còn tham gia đấu giá hội làm gì?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, nhìn về phía một thanh niên bên người nói.

- Sau khi ta nói chuyện này cho gia tộc biết, gia tộc lập tức phái một vị trưởng lão đến đưa tài nguyên, bởi vì ở phòng đấu giá rất có thể sẽ xuất hiện những thứ trong tộc cần thiết.

Thanh niên kia cười khổ nói.

- Sau khi trở về ta cũng không biết sẽ phải đối mặt với gì nữa?

- Chúc ngươi may mắn.

Dù nói như thế, nhưng trên thực tế Diệp Hạo lại không hề có một chút đồng tình nào với hắn. Nếu người thanh niên này không làm nhiều việc ác, kim thân cũng sẽ không cướp của hắn.

- Trưởng lão trong tộc ta đã đi mời lão tổ, ta tin không bao lâu lão tổ sẽ xuất hiện.

Thanh niên kia nói đến đây trong mắt lấp lóe tia sắc lạnh.

- Phụ thân ta đã đi mời lão tổ.

- Lão tổ trong tộc ta rất nhanh cũng sẽ chạy tới nơi này.

- Lão tổ nhiều nhà cùng nhau xuất hiện, ta tin rằng nhất định có thể tìm được vị kia.

- Đúng vậy, nhiều cường giả nửa bước cấm kỵ như vậy, ta không tin không tìm được người kia.

Nghe vậy khóe miệng Diệp Hạo nhếch lên một nụ cười lạnh.

Muốn tìm kim thân?

Nói đùa cái gì?

Không những kim thân là nửa bước cấm kỵ, hơn nữa lúc xuất thủ kim thân cũng đã cố ý xóa đi giấu vết của mình. Ngoài ra, kim thân còn cố ý lưu lại một vài manh mối để đánh lừa.

Cuốn đoán tạo chi thuật này Diệp Hạo không hề ra tay.

Vì sao?

Không cần thiết!

Phải biết từ chỗ Phượng Vũ Diệp Hạo đã nhận được gần như là toàn bộ truyền thừa của Phượng gia, hơn nữa lúc trước khi kim thân xuất thủ cũng đã ghi lại công pháp trong đầu của những gia hỏa kia, nói cách khác hiện tại Diệp Hạo nắm giữ gần một trăm truyền thừa của các thế lực.

Đừng nói Hoàng cấp trung cấp, cho dù là Hoàng cấp đỉnh phong, cũng có không ít. Diệp Hạo coi thường công pháp những thế lực cao cao tại thượng kia cũng chướng mắt, kế tiếp Ám Bảo các lấy một thứ cũng không hề trân quý, không một tu sĩ nào tầng thứ ba ra tay.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một giọt Tử Nguyên dịch.

Hồng Phấn nói xong tròng mắt tu sĩ toàn trường đều muốn trợn lồi ra.

Hô hấp của Diệp Hạo cũng trở nên dồn dập.

Tử Nguyên dịch!

Loại linh dịch này có thể làm tăng cường pháp bảo. Chỉ là loại này vật liệu quá mức trân quý sẽ không xuất thế dễ dàng.

- Giá trị của Tử Nguyên dịch ta tin chư vị đều biết, ta cũng không cần phải giới thiệu nhiều.

Hồng Phấn quét mắt bốn phía một cái vừa cười vừa nói.

- Giọt Tử Nguyên dịch này có giá khởi điểm là mười ức tử kim, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn vạn.

- Mười một ức.

Trận Lương lập tức hô.

- Mười hai ức.

Tiếng nói của Trận Lương vừa rơi xuống một nữ tử đội nón lá lãnh đạm mở miệng.

Trận Lương có chút kiêng kỵ nhìn nữ tử đội mũ rộng vành một cái, nhưng sau đó vẫn mở miệng hô.

- Mười ba ức.

Thấy một màn như vậy Diệp Hạo tò mò truyền âm nói.

- Trận huynh, ngươi tựa hồ rất kiêng kị với nữ tử này?

- Nữ tử này chính là truyền nhân của Cổ gia đấy.

Trận Lương cười khổ nói.

- Mà Cổ gia lại là gia tộc đứng thứ ba.

- Cổ gia?

Con mắt Diệp Hạo hơi co rụt lại.

Phượng Vũ đã nói với Diệp Hạo biết bên trong ba gia tộc đứng đầu Cơ Giới thế giới đều có ít nhất hai cường giả cấm kỵ tọa trấn. Cũng khó trách Trận Lương lại cố kỵ như vậy.

- Mười bốn ức.

Âm thanh nữ tử đội mũ rộng vành không hề có một chút tình cảm nào cạnh tranh.

- Mười lăm ức.

Trận Lương suy nghĩ một chút vẫn tiếp tục tăng giá.

- Ta rất cần giọt Tử Nguyên dịch này.

Nữ tử đội mũ rộng vành nhìn Trận Lương nói.

- Lúc này Cổ Hàn ta thiếu ngươi một nhân tình.

Sắc mặt Trận Lương chợt biến đổi.

Thế hệ này của Cổ gia có ba đại nhân vật đứng đầu, mà Cổ Hàn chính là người thần bí nhất trong đó.

- Mười sáu ức.

Nữ tử đội mũ rộng vành nhìn Trận Lương ngỏ ý cảm ơn xong mới tiếp tục cạnh tranh.

Trong lúc nhất thời toàn trường không có một người nào đấu giá lại. Nếu đấu giá cũng đồng nghĩa với việc đắc tội với vị này.

- Còn ai tăng giá nữa không?

Hồng Phấn vui cười hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận