Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2889: Uy Hiếp

Căm thù đến tận xương tuỷ!

Nghe được bốn chữ này, toàn thân Lôi Lâm La đều chấn động.

- Ngươi chán ghét Nguyệt tộc như vậy sao?

- Đúng vậy, ta hận không thể huỷ diệt Nguyệt tộc.

Bối Đế đỏ hồng mắt nói.

Đây là lần đầu tiên Remy nhìn thấy Bối Đế như vậy.

- Bối Đế, sao ngươi có thể nói ra lời đại nghịch bất đạo như vậy?

- Nếu ngươi trải qua những chuyện của ta, ngươi sẽ không nói ra lời như vậy.

Bối Đế nhìn Remy nói.

Remy còn đang định nói đã bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Có một số việc ngươi không thể nào cảm nhận được đâu, bởi vậy ngươi không có tư cách bắt người khác phải tha thứ.

- Nhưng Nguyệt tộc là một đại gia đình cơ mà.

Trên mặt Remy lội ra vẻ đau thương.

- Vậy ngươi đã từng nhìn đại gia đình ngươi bẩn thủi như thế nào chưa?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Diệp Hạo, ngươi không được nói những lời đó với Remy.

Đúng lúc này, Lôi Lệ Tư nghiêng nước nghiêng thành lạnh băng nói.

- Trong thế giới này, không phải là dành cho con nít.

Diệp Hạo nhìn Lôi Lệ Tư một cái nói.

- Đây cũng là lúc nàng tiếp xúc với mặt trái của xã hội rồi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói.

- Giống như Nguyệt tộc các ngươi bẩn thỉu thế nào?

- Diệp Hạo, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi đấy.

Lôi Lệ Tư nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Chọc giận ngươi thì thế nào?

Diệp Hạo nhún vai.

Uy hiếu?

Trong thế hệ tuổi trẻ này, Diệp Hạo sợ ai cơ chứ?

- Diệp Hạo, một ngày nào đó ngươi sẽ vì hành vi của ngày hôm nay mà trả giá đắt.

Lôi Lệ Tư gằng từng chữ nói.

- Ta cam đoan.

- Ta chờ.

Sau khi bỏ lại những lời này, Diệp Hạo lại nhìn về hướng Lôi La Lâm.

- Lôi tộc trưởng, cáo từ.

Kỳ thật Diệp Hạo còn muốn tiến một bước vớt chỗ tốt.

Nhưng hắn lại không muốn mạo hiểm như vậy.

Tinh thể hình thoi là lá bài tẩy của hắn.

Nếu hắn sử dụng nó, độ uy hiếp của hắn sẽ giảm xuống nhanh chóng.

Nói xong, Diệp Hạo xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng rời đi của Diệp Hạo, chẳng biết tại sao trái tim của Remy lại đau nhói, nàng mơ hồ cảm thấy tương lai khi gặp lại, vật vẫn còn nhưng người đã khác.

Nàng không muốn như vậy.

Một chút cũng không muốn.

- Công tử, đi đâu?

Bối Đế nhẹ giọng hỏi.

- Thần vực.

Diệp Hạo nhìn Bối Đế một cái nói.

- Về nhà.

Mà đúng lúc này Diệp Hạo đột nhiên nhớ đến một vấn đề.

- Hoàng Trùng, nhiệm vụ của ngươi là đi thu thập tài nguyên của những hành tinh vô chủ trong thiên địa.

- Tuân mệnh.

Hoàng Trùng cung kính nói.

Ngay sau đó bên cạnh hắn lần lượt xuất hiện từng bóng ngừoi.

Những thân ảnh ngày sau khi xuất hiện liền tản ra bốn phía.

- Nhiều phân thân như vậy sao?

Bối Đế hoảng sợ nói.

- Chỉ cần ta muốn, mọi lúc đều có thể tạo ra một lượng lớn phân thân.

Hoàng Trùng nhìn Bối Đế nói.

- Đương nhiên đây cũng là thần thông thiên phú của ta.

Những phân thân này đều có tu vi Hoàng cấp cao cấp.

Tu vi này dù ở giữa thiên địa cũng thuộc hàng cực kỳ cao.

Hoàng Trung phân ra hàn vạn phân thân.

Dưới sự trợ giúp của những phân thân này có thể tìm được nhiều tư nguyên hơn.

- Hạn ba năm một lần.,

Diệp Hạo nói khẽ.

- Cứ mỗi ba năm ngươi về Thần vực một chuyến, toạ độ không gian ta đã cho ngươi.

- Tuân mệnh.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi dưới sự hướng dẫn của kim thân nhanh chóng di chuyển đến Thần vực.

Khi Diệp Hạo giáng lâm đến Thần vực, hắn phát hiện hoàn cảnh của Thần vực ngày càng tốt lên.

- Thần vực vẫn còn đang khuyếch trương.

Kim thân nói khẽ.

- Chẳng lẽ Thời Gian chi chủ vẫn còn đang chinh chiến?

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Ngươi quên mất ngươi rồi sao?

Kim thân vừa cười vừa nói.

- Cái gì?

- Ở Cổ chiến trường ngươi diệt bao nhiêu văn minh, ngươi cho rằng tạo hoá của những văn minh kia không chảy vào Thần vực sao?

- Không phải phân phối đồng đều sao?

- Nhưng cũng sẽ có độ nghiêng nhất định.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Dù chỉ là nghiêng một chút xíu thôi cũng là một con số kinh khủng rồi.

- Văn minh tu hành của Thần vực đã đạt tới tam cấp văn minh.

- Tam cấp văn minh?

Đây là lần đầu tiên Diệp Hạo nghe đến cấp bậc này.

- Nhất cấp văn minh là văn minh không thể sinh ra cường giả Siêu Thoát cảnh, nhị cấp văn minh là văn minh có năng lực sinh ra một Siêu Thoát cảnh, tam cấp văn minh là văn minh có năng lực sinh ra ba cường giả Siêu Thoát cảnh, tứ cấp văn minh là văn minh có năng lực sinh ra chín cường giả Siêu Thoát cảnh, ngũ cấp văn minh là văn minh có năng lực sinh ra ba mươi cường giả Siêu Thoát cảnh.

- Ngũ cấp văn minh là văn minh cao cấp nhất sao?

- Trên ngũ cấp văn minh còn có chúa tể văn minh, chỉ là chúa tể văn minh rốt cuộc mạnh cỡ nào, không ai biết cả.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Ngũ cấp văn minh trong thiên địa này nhiều không?

- Trong thiên địa này ngoại trừ ba ngàn văn minh ở bề nổi ra còn có một vài thế lực ẩn núp, mà những thế lực ẩn núp kia bàn về thực lực tuyệt đối không thua kém gì ba ngàn văn minh.

Kim thân nhẹ nhàng nói.

- Văn minh công khai đạt tới ngũ cấp có hai bảy văn minh, trùng hợp là mỗi chúa tể đều có ba nền văn minh.

- Ngăn cản lẫn nhau sao?

- Cái này ta cũng không biết.

Diệp Hạo nghĩ một hồi cuối cùng cũng không suy nghĩ về vấn đề này nữa.

Sau khi gặp được tộc trưởng Nguyệt tộc, Diệp Hạo nhận ra chênh lệnh giữa bản thân và các đại tộc trong thiên địa.

Lần này hắn trở lại Thần vực, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là tăng thực lực của Viêm Hoàng tông lên.

Viêm Hoàng tông!

- Đệ Nhất Danh Sơn đã hiệu trung Thiên Thai; Mộc tộc, Linh tộc, Hải tộc bắt đầu rục rịch, Viêm Hoàng tông chúng ta nên đi nơi nào đây?

- Đúng vậy, tông chủ, ngươi ra lệnh đi.

- Thiên Thai vừa mới xuất thế đã quét ngang tất cả, trong thế hệ tuổi trẻ không có người nào là đối thủ của hắn. Dù là Y Bất Hối hay Thi Hoạ đều thua ở trong tay hắn.

- Thiên Thai là Thiên Đạo Chi Tử, nhất định thống nhất toàn bộ Thần vực, chúng ta có thể đỡ nổi dòng lũ này sao?

Đường Phiên Phiên lẳng lặng nhìn mọi người bàn luận, trong mắt nàng lộ ra một chút không vui.

- Chỉ một tên Thiên Thai thôi đã khiến các ngươi giống như rắn mất đầu.

Thanh âm của Đường Phiên Phiên giống như thuỷ triều quét ngang toàn trường.

Toàn bộ cao tầng đều kinh ngạc nhìn về phía Đường Phiên Phiên.

Đường Phiên Phiên biết nàng đang nói cái gì không?

Thiên Thai chính là Thiên Đạo Chi Tử đấy!

Chẳng lẽ không nên hoang mang lo lắng sao?

- Đường tông chủ, ngươi phải biết hai chữ Thiên Thai mang ý nghĩ gì.

Khi Đường Phiên Phiên nói xong, một thanh âm giễu cợt vang lên trong đại điện, tiếp đó một hư ảnh xé rách không gian xuất hiện ở bên trong đại điện Viêm Hoàng tông.

Đường Phiên Phiên nhìn cái bóng mờ kia.

- Thanh Khâu các ngươi cũng hiệu trung với Thiên Thai?

- Thiên Thai chính là Thiên Đạo Chi Tử, nhất định muốn thống nhất Thần vực.

Hư ảnh kia nhàn nhạt nói.

- Vậy hôm nay ngươi tới đây là …

- Lần này ta đến đây là đại biểu Thiên Đạo tông chiêu hàng Viêm Hoàng tông các ngươi.

Tiếng nói của hư ảnh kia tràn ngập vẻ khinh thường.

- Chiêu hàng Viêm Hoàng tông ta?

Nghe vậy Đường Phiên Phiên không khỏi nở nụ cười.

- Ta thực sự muốn biết Thiên Thai lấy dũng khí từ đâu?

- Tông chủ nhất định muốn trở thành Siêu Thoát cảnh.

Hư ảnh kia nhìn Đường Phiên Phiên nói.

- Ta nghĩ ngươi cũng không muốn tương lai Viêm Hoàng tông bị xoá bỏ nhỉ.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Đường Phiên Phiên nói xong liền đứng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận