Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2391: . Sinh Mệnh Quả

Tu sĩ toàn trường lập tức nhìn về phía hộp ngọc. Mà lúc khi bọn họ nhìn thấy trong hộp ngọc có một trái cây tản ra lực lượng sinh mệnh chói mắt, hô hấp đều trở nên dồn dập.

- Sinh Mệnh Quả.

- Đây là Sinh Mệnh Quả bên trên Sinh Mệnh Thụ.

- Vô thượng thánh dược xếp hạng thứ tư.

- Nếu có thể lấy được Sinh Mệnh Quả, sinh mệnh bản chất ta sẽ nhảy vọt.

- Ta sẽ từ tiềm long lột xác trở thành Chân Long.

Vương Túy Mặc ngạc nhiên nhận lấy hộp ngọc

- Ngươi thực cho ta?

- Đúng vậy.

- Tạ ơn.

Vương Túy Mặc chân thành nói.

Diệp Hạo cười cười lơ đễnh.

- Diệp Đan, có thể cho ta một quả hay không?

Thái Sử Vĩnh Huy xoa xoa đôi bàn tay nói.

- Không thể.

Diệp Hạo nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái.

- Mả mẹ nó, ngươi không thể không cấp huynh đệ một điểm mặt mũi? Ta từ xa tới chống đỡ tràng tử cho ngươi đó?

- Hình như ta không có mời ngươi.

Mặt Thái Sử Vĩnh Huy lập tức đỏ lên.

- Tốt rồi, đợi chút nữa không phải cần luận đạo sao? Nếu ngươi biểu hiện không sai, ta không để ý cho ngươi một quả?.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Thái Sử Vĩnh Huy lập tức nở nụ cười

- Ta biết ngươi sẽ không bạc đãi ta.

Theo thời gian trôi qua, thiên kiêu tới đạt đến ba trăm người.

- Thiên kiêu Đông Vực cộng lại cũng không có nhiều như vậy.

- Không ít thiên kiêu Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực đến.

- Cũng chỉ có Diệp Đan mới có mặt mũi lớn để nhiều thiên kiêu đồng thời đến như vậy.

- Kỳ thật chủ yếu vẫn là bởi vì tin tức Diệp Đan tuyên bố tổ chức tiệc trà quá mức vội vàng, nếu không thiên kiêu tới chí ít còn phải tăng một phen.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo đứng lên giơ một chén rượu

- Diệp Đan cám ơn chư vị cổ động đến đây, ta kính chư vị một chén.

Tu sĩ toàn trường đều đứng lên. Bao gồm Bạch Tiểu Bạch ở bên trong. Trước đó Bạch Tiểu Bạch sở dĩ không cho Vương Túy Mặc mặt mũi đó là nàng cảm thấy Vương Túy Mặc không tư cách để nàng chào hỏi. Mà Diệp Hạo đã dùng thực lực chinh phục Bạch Tiểu Bạch. Đợi đến sau khi tu sĩ toàn trường đều uống xong rượu trong ly, từng hàng thị nữ bưng lên từng mâm đựng trái cây.

- Đây là Thanh Ngọc Hạnh?

- Hắc Tuyết Ngọc Phạm Quả.

- Cái nguyên liệu nấu ăn này cũng là nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp.

- Diệp Đan cũng quá giàu rồi!

- Những nguyên liệu nấu ăn này không có mấy trăm ức căn bản không mua được.

Tiệc trà không phải ai đều có tư cách cử hành. Muốn tổ chức cần hao phí số lớn tài chính. Mà Diệp Hạo thì dựa theo tiêu chuẩn cao nhất chuẩn bị. Hắn bây giờ căn bản đã không thiếu tiền. Phải biết trước đó từ Huyền Quy nhất tộc lấy được sáu vạn ức

Ngay thời điểm thiên kiêu trong sân ăn ngốn nghiến, đám thiếu nữ kia xuất hiện lần nữa, trong tay của các nàng đều có một cái khay, trong mâm có một cái bình ngọc tinh xảo.

- Đây là một phần lễ vật ta chuẩn bị cho chư vị.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói

- Tử Thần cấp tuyền tủy, có thể tẩy địch nhục thân, tăng tu vi bản thân.

Tất cả đám người Khương Phi Minh đều kinh động. Bọn họ ai cũng không để ý tăng cao tu vi, bọn họ quan tâm là gột rửa nhục thân. Cái này sẽ trong lúc vô hình tăng lên thể chất. Tăng lên thể chất mang ý nghĩa tăng lên bản nguyên.

- Mỗi người tu sĩ trong sân một phần, vô luận là ai? .

Cái này khiến tu sĩ toàn trường lại một lần nữa thấy được Diệp Hạo thổ hào.

- Nếu là tiệc trà thì không thể không luận đạo.

Diệp Hạo đứng lên.

- Ta sẽ thả con săn sắt, bắt con cá rô đầu tiên.

Diệp Hạo trình bày đại đạo cơ hồ liên quan tới Tử Thần cảnh. Bởi vì trừ hắn ra cũng chỉ có Bạch Tiểu Bạch cùng Vương Túy Mặc là tồn tại Sinh Thần cảnh. Lấy Diệp Hạo hiện tại hiểu Tử Thần cảnh cho dù Thần Hoàng cũng chưa hẳn có thể so sánh. Mỗi một chữ cũng là đại đạo, từng âm tiết cũng là chí lý. Tu sĩ trong sân như si như say, phảng phất rong ruổi bên trong đại đạo. Dù là Diệp Hạo đã ngừng lại, nhưng mà bọn họ vẫn còn trong trầm mê.

- Ngươi hiểu đại đạo đã vượt qua tưởng tượng của ta.

Mười lăm phút đồng hồ sau, Bạch Tiểu Bạch tỉnh lại, ánh mắt nàng nhìn Diệp Hạo phức tạp nói. Bạch Tiểu Bạch vẫn cảm thấy bản thân rớt lại phía sau chỉ là nhất thời rớt lại, nhưng mà bây giờ mới ý thức tới giữa song phương chênh lệch rất lớn.

- Tương lai không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi khả năng đạt tới độ cao của Đan Hoàng tiền bối.

Vương Túy Mặc thong thả nói.

Diệp Hạo cười cười không nói gì.

Độ cao của Đan Hoàng?

Nói đùa cái gì?

Đan Hoàng bây giờ phải là Thần Hoàng đỉnh phong không Diệp Hạo không biết, nhưng mà tương lai Diệp Hạo lại muốn vấn đỉnh đại năng cường giả. Thời gian dần qua tu sĩ trong sân từng người thức tỉnh. Bọn họ vội vàng hướng Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn.

- Ta cảm thấy mình càng thêm rõ ràng con đường phía trước.

- Sau khi trở về bế quan ta thì chắc có thể đột phá.

- Ta cảm thấy ta tùy thời có thể đột phá đến Sinh Thần cảnh.

- Diệp công tử trình bày đại đạo rõ ràng dễ hiểu, cho dù Thần Vương trong tộc ta cũng không bằng.

Tử Ngọc nhìn Diệp Hạo rồi truyền âm

- Diệp công tử, ngươi thực không suy nghĩ một chút sao?

Diệp Hạo lại nhìn cũng không nhìn nàng một cái. Trong lòng Tử Ngọc không khỏi vì đó dâng lên một trận bất an. Bởi vì lúc đầu nàng cảm thấy lấy sắc đẹp của nàng, Diệp Hạo sẽ không cự tuyệt. Thế nhưng ai có thể nghĩ tới Diệp Hạo lại không chút do dự cự tuyệt. Kết quả chính là nàng đắc tội cả Tư Mã Như Long. Ngay thời điểm Tử Ngọc trầm ngâm, Bạch Tiểu Bạch bắt đầu trình bày đại đạo của nàng. Bạch Tiểu Bạch trình bày đại đạo càng thâm ảo hơn, tu sĩ giữa sân có thể nghe hiểu thì không có bao nhiêu, bất quá có thể nghe hiểu nhao nhao hướng nàng ngỏ ý cảm ơn. Xong chính là đám người Vương Túy Mặc. Đợi đến sau khi tu sĩ trong sân đều trình bày qua một lần đã là một ngày sau.

Lúc này, Diệp Hạo đứng lên,

- Bởi vì lần này ta nhận được số lượng Sinh Mệnh Quả có hạn, bởi vậy ta sẽ lựa chọn mấy tu sĩ lần này trình bày đại đạo kinh diễm nhất.

Diệp Hạo nói xong, hô hấp tu sĩ toàn trường đều trở nên dồn dập. Ai mà không muốn Sinh Mệnh Quả?

- Xét thấy Vương Túy Mặc đã được Sinh Mệnh Quả, cho nên danh sách lần này sẽ bỏ qua Vương Túy Mặc.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn Bạch Tiểu Bạch.

- Bạch Tiểu Bạch.

Bạch Tiểu Bạch ra vẻ rụt rè hỏi,

- Có ta sao?

Diệp Hạo vung tay lên một cái hộp ngọc xuất hiện ở bên người Bạch Tiểu Bạch. Bạch Tiểu Bạch cười tủm tỉm đem hộp ngọc thu vào. Diệp Hạo xong đi tới bên người Dược Tị Thế.

- Dược huynh, ngươi trình bày dược lý để cho ta mở rộng tầm mắt.

Dược Tị Thế tiếp nhận hộp ngọc vừa cười vừa nói,

- Diệp huynh, ngươi nói cái này muốn giết ta.

Diệp Hạo đi tới bên người Sắc Vi tiên tử,

- Sắc Vi, vừa rồi ta chú ý tới mấy tiểu cô nương trong bóng tối vứt mị nhãn cùng Dược Tị Thế? Ngươi lại không nắm chặt thì đến lúc đó đừng để người ta cướp đi.

- Ta không có thèm.

Sắc Vi tiên tử liếc Dược Tị Thế một cái

- Cùng lắm thì ta ở với ngươi.

- Ta nghe ngữ khí của ngươi thế nào cảm giác ta giống như lốp xe dự phòng của ngươi thế.

- Không được sao?

Sắc Vi tiên tử trừng Diệp Hạo một cái.

- Dược huynh, ngươi phải quản Sắc Vi đi.

Diệp Hạo nói với Dược Tị Thế.

- Ta ―― ta nào dám?

Dược Tị Thế cười khổ nói.

- Ta đã nói với ngươi, dạng người như Sắc Vi này, ngươi đánh một trận liền tốt.

- Ta đánh không lại nàng.

- Vậy cứ xem như ta chưa nói.

Xong Diệp Hạo đi tới bên người Thái Sử Vĩnh Huy,

- Cho ngươi.

- Hắc hắc.

Thái Sử Vĩnh Huy vui sướng nhận lấy..

Bạn cần đăng nhập để bình luận