Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1765: Tâm Cơ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lúc Kình Vân nói câu này, trong mắt toát ra một chút dã tâm .

Không thương lượng, như ra lệnh.

Nếu Tu Sĩ bình thường thì cho dù trong lòng có ấm ức không cam tâm cũng phải nhượng bộ.

Bởi vì dù gì Kình Vân cũng là Thiên Kiêu.

Hơn nữa bối cảnh Kình Vân rất sâu, không phải ai cũng có thể đắc tội.

Nhưng ba người Diệp Hạo để ý đến hắn sao?

Đáp án đương nhiên là không .

-Cút .

Đáp lại câu nói của Kình Vân là một chữ.

Toàn bộ Tu Sĩ đều kinh trụ.

Bọn họ kinh ngạc nhìn Tam Túc Kim Ô.

Bọn họ muốn biết Tam Túc Kim Ô sao lại dám nói như vậy với Kình Vân?

Chẳng lẽ hắn không biết bối cảnh của đối phương sao?

Điều này không thể.

Bởi vì vừa rồi Tu Sĩ xung quanh đều bàn tán xôn xao về thân phận của Kình Vân.

-Ngươi có biết ngươi nói câu này sẽ khiến bộ tộc của ngươi gặp phải đại hoạ?

Kình Vân nhìn Tam Túc Kim Ô, trong mắt đằng đằng sát khí.

-Chỉ bằng câu nói này của ngươi cũng đủ để ta phải giết ngươi , ngươi nhất định phải chết.

Trong mắt Tam Túc Kim Ô toát ra Kim Sắc Hỏa Diễm lạnh lùng nói.

-Lời khoác lác thì ai không nói được.

Kình Vân cười lạnh nói.

Kình Vân không cảm thấy nam tử trước mặt có khả năng giết mình .

Hắn nhìn như ngông cuồng, nhưng cũng xem qua thực lực đối thủ mới ngông cuồng .

Thanh niên Yêu Tộc trước mặt này không nằm trong danh sách hắn không thể trêu chọc.

Chỉ sau một khắc Kình Vân không nói được gì nữa.

Bởi vì nháy mắt Tam Túc Kim Ô vọt tới trước mặt, hai tay bóp cổ hắn, uy thế kinh khủng giống như sóng dữ đánh thẳng vào tâm thần hắn.

Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch :

-Ngươi —— ngươi có biết ta là ai không?

-Ta không cần biết ngươi là ai?

Tam Túc Kim Ô nói xong, sức mạnh trong tay trong khoảnh khắc bộc phát, năng lượng kinh khủng xé nát Nhục Thân Kình Vân, sau một khắc một đạo Kim Quang từ trong đống vỡ nát đó thoát ra, nhưng chưa chạy được bao xa thì đã bị đại thủ Tam Túc Kim Ô đánh tới.

Kình Vân Nguyên Thần bị giam cầm, vẻ mặt hoang mang cực độ.

-Cho dù Kình Danh lão ba cũng không dám nói chuyện với Lão Tử như vậy?

Tam Túc Kim Ô vừa nói vừa vỗ vào Nguyên thần của Kình Vân, mà mỗi lần vỗ một cái Nguyên Thần Kình Vân nhỏ lại yếu đi vài phần.

Lúc này Kình Vân đã chọc vào tổ ong.

Bởi vì cho dù lão tía hắn cũng không có thực lực như vậy .

-Gia Gia ta là Tiên Vương Đỉnh Phong.

Kình Vân cắn răng nhấn mạnh.

-Ngươi đang uy hiếp ta?

Tam Túc Kim Ô đã sớm nhẫn nhịn, bây giờ nghe Kình Vân uy hiếp, hắn rốt cuộc chịu không nổi, bàn tay lập tức bóp nát Nguyên Thần Kình Vân.

-Cái này…

Ông chủ mập nhìn thấy cảnh này khẽ thở dài :

-Kình Minh Húc là kẻ có thù tất báo, bây giờ ngươi giết chết cháu ruột hắn, hắn chắn sẽ không buông tha .

-Kình Minh Húc?

Sắc mặt Tam Túc Kim Ô không khỏi thay đổi.

-Kình Minh Húc dù gì cũng là người mạnh nhất trong Thâm Hải Kình Ngư, ba trăm năm trước đã đạt đến Tiên Vương 12 chuyển, lao bản nói đến đây nhìn qua Tam Túc Kim Ô nói tiếp :

-Ta khuyên ngươi nên trở về tộc của mình đi.

Tam Túc Kim Ô trầm mặc xuống.

Kim Ô Nhất Tộc rất mạnh.

Nhưng không có nghĩa Kim Ô Tộc có thể không quan tâm đến Thâm Hải Kình Ngư Tộc.

Tiên Vương 12 chuyển cấp bậc này cho dù Kim Ô Tộc cũng không có, bởi vì Lão Tổ Kim Ô đều đã đặt chân đến Bán Thần cảnh.

Chẳng lẽ bản thân lại để cho Bán Thần Lão Tổ âm thầm bảo vệ mình?

-Không sao.

Lúc này Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Kình Minh Húc nếu dám động thủ với ngươi thì diệt luôn Thâm Hải Kình Ngư Tộc của hắn.

Lời Diệp Hạo nói khiến ánh mắt Tam Túc Kim Ô sáng lên.

Chiến lực Diệp Hạo dù gì cũng đạt đến Tiên Vương Đỉnh Phong, Kình Minh Húc chưa hẳn là đối thủ.

Chỉ cần có thể kéo dài thời gian, cao thủ Tam Túc Kim Ô Tộc có thể đến kịp .

Nghĩ như vậy trong lòng Tam Túc Kim Ô trở nên thoải mái hơn .

-Đến lúc đó phải dựa vào Diệp huynh rồi .

Tam Túc Kim Ô chắp tay với Diệp Hạo.

-Nói vậy có hơi xa lạ rồi.

Diệp Hạo cười nói.

-Ông chủ, sắp xếp cho chúng ta một gian phòng.

Tam Túc Kim Ô nhìn về phía ông chủ.

Ông chủ không chắc chắn lại nhìn Diệp Hạo một cái.

Câu Diệp Hạo vừa nói quả thật làm hắn thất kinh .

Diệt Thâm Hải Kình Ngư Tộc?

Vị này thật có bản lĩnh như vậy?

Trong tộc Thâm Hải Kình Ngư tuy không có Bán Thần cường giả tọa trấn, cũng không có nghĩa Thâm Hải Kình Ngư họ không có quan hệ với Bán Thần.

Mà như vậy sẽ kéo theo Thâm Hải Liên Minh.

-Thâm Hải Liên Minh?

Diệp Hạo giật mình.

-Thâm Hải Liên Minh cùng Tam Túc Kim Ô đại biểu Thiển Hải Liên Minh những năm nay luôn đối đầu với nhau, ta cảm thấy Phục Văn Sơn giết Kình Vân hơn phân nửa muốn kéo ngươi xuống nước.

Lăng Kiếm Đào trầm ngâm một chút rồi truyền âm cho Diệp Hạo.

Nghe Lăng Kiếm Đào nói như vậy, sắc mặt Diệp Hạo không có bất kỳ thay đổi gì .

-Nếu hủy diệt Thâm Hải Kình Ngư Tộc, Tam Túc Kim Ô Tộc khẳng định sẽ tiến công với quy mô lớn .

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói:

-Mặc kệ Phục Văn Sơn có suy nghĩ này không, phá vỡ cân bằng Liên Minh đối với chúng ta chỉ có lợi không có hại .

-Nhưng nếu Thâm Hải và Thiển Hải thống nhất thành một thì đối với Nhân Tộc chúng ta cũng không phải tin tốt.

Lăng Kiếm Đào lập tức đưa ra một vấn đề.

Trong quá trình Thống nhất thực lực Yêu Tộc sẽ có tổn thương, nhưng sau khi thống nhất thì thực lực Yêu tộc sẽ cấp tốc khôi phục, đến lúc đó thực lực Yêu Tộc sẽ vượt qua thời kỳ hỗn loạn. Hơn nữa, thời gian này cũng sẽ không kéo dài .

-Nhân Tộc và Ma Tộc có thể danh chính ngôn thuận can thiệp vào.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi thản nhiên nói.

Ánh mắt Lăng Kiếm Đào lóe lên một cái rồi nhẹ gật đầu.

Danh chính ngôn thuận ra tay giúp đỡ Thâm Hải Liên Minh, như vậy thời gian xung đột sẽ dài hơn, song phương hao tổn cũng nhiều hơn, như vậy thời gian khôi phục lại Đỉnh Phong cũng sẽ kéo dài.

Diệp Hạo không biết suy nghĩ của Lăng Kiếm Đào đúng không, nhưng hành vi Phục Văn Sơn đánh giết Kình Vân có chút khác thường.

Dười tình huống như vậy Diệp Hạo chỉ thà tin là có, không thể tin hắn không cố ý.

Bởi vì cái này có thể liên hệ đến lợi ích của Nhân Tộc.

Gian phòng mạ vàng cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, ba người Diệp Hạo nhìn căn phòng một chút, sau đó đi theo người hầu dẫn đường đi xuống đại sảnh.

Phục Văn Sơn lúc này cũng không nói thêm gì, thời gian này bao sương khẳng định đã sớm có người đặt hết.

Đại sảnh thì đại sảnh.

-Diệp huynh, Lăng huynh, hai người xem thử thích ăn gì ?

Phục Văn Sơn cười nói.

-Ngươi là chủ nhà, ngươi làm chủ đi.

Diệp Hạo không nhìn thực đơn mà trực tiếp nói.

Lăng Kiếm Đào cũng phụ họa theo.

-Ta tin tưởng phẩm vị của ngươi.

Phục Văn Sơn mở thực đơn ra nhìn một cái rồi gọi món .

Không thể không nói khẩu vị Tửu Lâu thật sự ngon, dù Diệp Hạo ăn qua biết bao nhiêu món nhưng hắn vẫn cảm thấy ngon, ăn rất nhiều.

Lúc ba người Diệp Hạo muốn rời đi, một thanh âm đạo thâm trầm vang lên.

-Cả thịt người cũng không có, các ngươi mở tiệm cơm cái gì ?

Nghe giọng điệu đó một số thực khách cảm thấy bất mãn.

Bởi vì có rất nhiều Nhân Tộc cũng đến đây ăn.

-Vị khách quan kia, ở chỗ chúng ta không có thịt người.

Đám tiểu nhị nhìn một tên đầu hói bất đắc dĩ, cất lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận