Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2629: Thiên Thai

Bên trong Phúc Lộc kim liên ẩn chứa rất nhiều áo nghĩ khai thiên chi khí. Bởi vì Phúc Lộc kim liên chỉ có thể hình thành trước khai thiên. Mà bây giờ những áo nghĩa này giống như nước thủy triều tràn ngập vào trong thức hải của Diệp Hạo, cùng lúc đó năng lượng chí thần chí thánh ẩn chứa bên trong Phúc Lộc kim liên khiến cho tu vi Diệp Hạo tăng trưởng vọt lên.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo mới mở ra hai con mắt. Khi hắn lần nữa nhìn thấy thiên địa hắn luôn cảm thấy có chút khác biệt. Tựa hồ như có thể nhìn thấy thứ ẩn sâu trong đó.

- Đây là phúc lộc quy tắc sao?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Sau khi chiếm được Phúc Lộc kim lên, khí vận của hắn đã tăng đến một mức độ khủng bố. Có thể nói, dưới cấp độ nửa bước cấm kỵ, nếu so về khí vận ai cũng không thể thắng được hắn.

Về phần nửa bước cấm kỵ, cấp bậc này đã nhảy ra khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành.

- Kiếm lợi lớn rồi.

Diệp Hạo cười to nói.

Hiện giờ Diệp Hạo không phải chỉ đơn giản là nắm vững phúc lộc quy tắc. Hắn có thể dựa vào Phúc Lộc kim liên lấy ra khí vận của người khác. Một tu sĩ nếu không có khí vận, sau này cơ duyên cũng trở thành vô duyên. Diệp Hạo cảm thấy so với Khai Thiên chi khí, Phúc Lộc kim liên còn bá đạo hơn.

Nghĩ như vậy Diệp Hạo đột nhiên phát hiện Phúc Lộc kim liên đưa hắn đến một nơi xa lạ.

- Đây là.

Nhìn cảnh vật bốn phía, Diệp Hạo không khỏi chấn động.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Một thanh niên tóc vàng đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá ngũ sắc, từng sợi từng sợi chi khí đang bao vây xung quanh hắn.

- Đây là...?

Con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

Tảng đá kia Diệp Hạo không biết là cái gì?

Nhưng những chi khí vờn quanh kia hắn lại biết rất rõ.

Khai Thiên chi khí!

Phải biết rất nhiều Thần Hoàng đánh muốn sống muốn chết không phải vì Khai Thiên chi khí sao?

Nhưng không ngờ nơi này lại có nhiều Khai Thiên chi khí như vậy?

Thiếu niên tóc vàng kia không hề tạo ra một chút chấn động khủng bố gì, nhưng hắn lại biết rõ hắn ta chắc chắn không hề đơn giản. Diệp Hạo chần chờ một hồi rồ vẫn quyết định kéo một sợi Khai Thiên chi khí bên người thanh niên tóc vàng, khi sợi Khai Thiên chi khí này bị Diệp Hạo dẫn dắt tới, hắn liền thử nghiệm luyện hóa. Dù cho Diệp Hạo đã luyện hóa một sợi Khai Thiên chi khí, nhưng lần tiếp theo luyện hóa vẫn cực kỳ gian nan. Sự thật cũng chính là như vậy. Cho tới bây giờ Khai Thiên chi khí đều không phải dễ dàng là có thể luyện hóa được.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Khi Diệp Hạo luyện hóa hơn một trăm lần, sợi Khai Thiên Chi khí kia rốt cục cũng luyện hóa được, sau khi luyện hóa xong sợi Khai Thiên chi khí mới hòa vào kết hợp lại với sợi Khai Thiên chi khí trước đó.

Diệp Hạo có thể cảm nhận được chấn động khủng bố ẩn chứa bên trong sợi Khai Thiên chi khí kia. Diệp Hạo nhận ra hiệu quả của loại kết hợp này không đạt được tăng gấp bội, nhưng uy lực cũng tăng lên tám thành.

- Xem ra Khai Thiên chi khí cũng có cực hạn.

Diệp Hạo nghĩ rồi lại kéo thêm một sợi Khai Thiên chi khí bên người thanh niên tóc vàng để tiếp tục rèn luyện. Luyện hóa sợi Khai Thiên chi khí này dễ dàng hơn sợi Khai Thiên chi khí trước đó. Diệp Hạo chỉ luyện hóa đến lần thứ tám mươi đã thành công. Ba sợi Khai Thiên chi khí dung hợp lại khiến hiệu quả của Khai Thiên chi khí tăng thêm năm thành.

- Không biết tiếp tục dung hợp còn có thể tăng lên hay không?

Diệp Hạo nghĩ như vậy lại thử nghiệm dung hợp. Chỉ là vô luận hắn luyện hóa cỡ nào cũng không thể luyện hóa được.

- Xem ra Ba đạo Khai Thiên chi khí chính là cực hạn.

Diệp Hạo lập tức đưa ra kết luận.

Nhưng Diệp Hạo lại kéo Khai Thiên chi khí vào trong tiểu thế giới của hắn.

Một sợi!

Hai sợi!

Ba sợi!

Khi Diệp Hạo cướp đến sợi thứ mười bỗng không biết vì sao lông tơ cả người hắn đều dựng đứng, giống như từ nơi sâu xa có một sự tồn tại khủng bố đang nhìn chằm chằm vào hắn.

- Tiểu tử, ngươi đắc tội với ai vậy?

Đúng lúc này chó con ở trong tiểu thế giới của Diệp Hạo bị đánh thức. Khi tiểu cẩu nhìn thấy thân ảnh tóc vàng bị Khai Thiên chi khí bao phủ mới kinh ngạc nói.

- Thiên thai.

- Thiên thai là cái gì?

- Thiên thai chính là Thiên Đạo chi tử.

- Thiên Đạo chi tử?

Nghe được bốn chữ này trái tim của Diệp Hạo cũng muốn ngưng đập.

- Không ngờ Thần vực lại xuất hiện tình huống này, chẳng lẽ Thần vực phải nhận đại kiếp nạn sao?

Chó con bất an dạo bước bên trong tiểu thế giới của Diệp Hạo. Đột nhiên chó con nhớ ra một chuyện.

- Đúng rồi, có phải ngươi chọc giận tới thiên nhai không?

- Không có.

- Không có?

Chó con nói đến đây liền cảm ứng được trong tiểu thế giới của Diệp Hạo đang có mười sợi Khai Thiên Chi khí.

- Ông già nhà ngươi, ngươi có phải đã trộm Khai Thiên chi khí của thiên nhai hay không?

- Không phải do ta cảm thấy trên người hắn có rất nhiều sao?

- Lá gan của ngươi đúng thật là lớn.

Chó con không biết nên nói cái gì cho phải.

- Đây chính là thiên thai đấy, tương lai đã được định trở thành nhân vật vô địch, bây giờ ngươi lại đi trộm cơ duyên của hắn?

- Ta cảm thấy cái này cũng không được tính là cơ duyên của hắn được.

Diệp Hạo ấp úng nói.

- Đi mau, rời khỏi nơi này.

Chó con trịnh trọng nói.

- Vậy cho ta hỏi tảng đá dưới chân thiên thai là cái gì vậy?

Diệp Hạo chỉ vào tảng đá kia hỏi.

- Không ngờ là Khai Thiên Thạch.

Chó con nhìn thoáng qua hoảng sợ nói.

- Khai Thiên Thạch rất trân quý sao?

- Khai thiên phía trước thạch đầu, ngươi nói trân quý không đây?

Chó con lật Diệp Hạo nói.

- Ngươi có thế đập xuống một khối hay không?

Diệp Hạo hỏi dò.

- Ngươi muốn chết sao?

Chó con tức giận nói.

- Thôi ta nói cho ngươi biết, khu tu vi thiên thai đại thành, toàn bộ Thần vực ai cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Ngươi cũng không được sao?

- Quá sức.

Thần sắc Diệp Hạo trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Chó con cao ngạo biết bao, dù là Đạo Tôn, Ma Tôn hắn cũng không thèm để ý.

Nhưng khi đối mặt với thiên thai hắn lại là nói tương lai không phải là đối thủ. Chần chờ một chút Diệp Hạo vẫn quyết định rời khỏi. Trạng thái của thiên thai hiện giờ chó con cũng đoán không được, bởi vậy vẫn không nên tiếp xúc thì hơn. Khi Diệp Hạo đang thúc dục Phúc Lộc kim liên rời khỏi, chó con mới chú ý tới kim liên dưới chân Diệp Hạo.

- Không ngờ tiểu tử ngươi lại chiếm được Phúc Lộc kim liên.

Chó con kinh ngạc nói.

- May mắn mà thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Khó trách thiên thai không hề động ngươi.

Chó con nhẹ nhàng nói.

- Là có ý gì?

- Chiếm được Phúc Lộc kim liên, ngươi chính là khí vận chi tử.

Chó con nhẹ nhàng nói.

- Nói cách khác là Thiên Đạo chọn trúng người, mà thiên thai được vinh dự Thiên Đạo chi tử, vừa rồi ngươi cướp hắn mười sợi Khai Thiên chi khí, hắn sở dĩ không xuất thủ, chính là bởi vì ngươi là khí vận chi tử.

- Ta bị Thiên Đạo chọn trúng?

- Đúng vậy.

Trên mặt Diệp Hạo lập tức lộ ra biểu cảm chán chường.

- Tiểu tử ngươi, bị Thiên Đạo tuyển chọn, hình như không hề vui?

- Quân cờ mà thôi.

- Ha ha ha.

Chó con cười ha hả.

- Tiểu tử, giữa Thiên Địa này kỳ thủ lớn nhất chính là Thiên Đạo, ngươi có thể trở thành quân cờ của Thiên Đạo biết bao may mắn?

Diệp Hạo yên lặng không nói.

- Không phải ai cũng có tư cách này đâu.

- Nhưng ta muốn siêu thoát.

Ánh mắt chó con lóe lên.

- Hiện tại ngươi còn chưa có tư cách nói lời như vậy.

- Ta hiểu.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Đúng rồi, cho ta một sợi Khai Thiên chi khí.

- Ngươi còn cần Khai Thiên chi khí sao?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận