Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3040: Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

Hoàng Kim đấu khuyển lập tức kêu lên.

- Tha mạng.

Giờ khắc này Hoàng Kim đấu khuyển thậm chí còn quên cả vận dụng chiến linh.

Cũng đúng lúc này một thân ảnh giống như ngọn núi xuất hiện ở trong mắt hắn.

Đó mà một con chó ba đầu.

Nó ngồi ngăn ngắn một chỗ giống như ngọn núi vĩnh hằng.

Bộ lông trên người nó dựng đứng vô cùng đáng sợ.

Nó chỉ yên lặng ngồi đó nhưng cũng đủ khiến cả chư thiên đều ngừng vận chuyển.

Từ một chỗ sâu trong ký ức hắn lập tức hiện ra trong đầu hắn.

- Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

Hoàng Kim đấu khuyển khô khốc nói.

Sao sinh linh này lại xuất hiện ở đây?

Không phải đã tuyệt chết ở trong dòng lịch sử rồi sao?

- Hoàng Kim đấu khuyển.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển nhìn Hoàng Kim đấu khuyển một cái, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, ngay sau đó nó thu hồi móng vuốt lại.

- Sau này ngươi đi theo bên cạnh ta.

Hoàng Kim đấu khuyển vội vàng quỳ xuống hành lễ.

- Gặp qua chủ nhân.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển một khi xuất thế sẽ quét ngang thế hệ tuổi trẻ.

Hoàng Kim đấu khuyển cảm thấy có lẽ chỉ ba người đứng đầu Thiên Bảng mới có thể cùng tranh tài.

Về phần Diệp Hạo, chỉ sợ không đủ tư cách.

- Ngươi biết mười thiên kiêu đứng đầu trong Thiên Bảng hiện đang ở đâu không?

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển thản nhiên hỏi.

- Biết, biết, biết.

Hoàng Kim đấu khuyển chỉ về hướng đám người Diệp Hạo vừa mới rời khỏi nói.

- Nơi đó có hai người nằm trong mười vị trí đầu Thiên Bảng.

- Dẫn đường.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển nói xong, thân hình nó nhanh chóng thu nhỏ hoá thành bộ dáng giống Hoàng Kim đấu khuyển. Thế nhưng còn chưa đi được bao xa Hoàng Kim đấu khuyển lại nói.

- Chủ nhân, bọn họ ngồi trên một chuôi chiến kiếm Quá Khứ cảnh đỉnh phong, chúng ta…

Hoàng Kim đấu khuyển vừa nói đến đây đã thấy Địa Phủ Tam Đầu Khuyển triệu hoán ra một tấm pháp chỉ vàng óng.

- Đi lên.

Xoát?

Hoàng Kim đấu khuyển vừa ngồi trên pháp chỉ, pháp chỉ liền nhanh chóng đuổi theo về phía trước.

Chỉ là Hoàng Kim đấu khuyển không biết một đoàn người Diệp Hạo đi tới nơi nào, vì vậy mới đuổi theo được một lúc liền xuất hiện sai lầm, mà loại sai lầm này đã đủ để dẫn đến tình trạng mất dấu.

Ước chừng đi qua nửa canh giờ, Hoàng Kim đấu khuyển cau mày nói.

- Đuổi sai hướng rồi?

- Phương hướng hẳn đã sai từ chỗ nào đó rồi.

Hoàng Kim đấu khuyển nhắm mắt nói.

- Ngươi đang đùa ta đấy hả?

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển âm trầm nói.

- Chủ nhân, nơi đây cách tổ đình Mặc Kỳ Lân nhất tộc không xa, Mặc Hải của Mặc Kỳ Lân nhất tộc đứng thứ tám trên Thiên Bảng.

Hoàng Kim đấu khuyển vội vàng nói.

- Hi vọng lần này ngươi không gạt ta.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển âm trầm nói.

Hoàng Kim đấu khuyển sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy dọc đầy lưng.

Gần vua như gần cọp!

Bây giờ hắn đã được trải nghiệm qua.

Nó lại một loại bi thương khó nói.

Phải biết trước đó dù sao hắn cũng là cao thủ đứng thứ tám mươi tám trên Thiên Bảng.

Nhưng bây giờ lại hèn mọn chẳng khác gì cháu trai nhà người ta.

Mặc Kỳ Lân nhất tộc!

Khi pháp chỉ chở hai người tới tổ đình Mặc Kỳ Lân, Địa Phủ Tam Đầu Khuyển mới khôi phục bản tôn.

Khí tức mênh mông giống như biến gầm tràn ngập ra bốn phương tám hướng.

Toàn bộ cường giả Mặc Kỳ Lân nhất tộc đều bị đánh thức

Xoát!

Vài cường giả xuất hiện ở cửa sơn môn.

Bọn họ nghi ngờ nhìn Địa Phủ Tam Đầu Khuyển đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

- Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

- Sinh linh này không phải đã tuyệt chủng từ lâu rồi sao?

- Địa Phủ Tam Đầu Khuyển thế nhưng là sinh vật canh cổng ở Địa Phủ.

- Không biết tên Địa Phủ Tam Đầu Khuyển này xuất hiện ở đây là có chuyện gì?

- Có lẽ là để khiêu chiến Mặc Hải.

Nghĩ tới đây, trong lòng toàn bộ tộc nhân Mặc Kỳ Lân nhất tộc đều trở nên nặng nề.

Không có ai có thể bình tĩnh khi phải đối mặt với Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

- Nghe nói Mặc Hải đứng thứ tám trên Thiên Bảng, hôm nay ta đặc biệt đến đây là để khiêu chiến.

Âm thanh của Địa Phủ Tam Đầu Khuyển vang lên ầm ầm khắp tổ đình Mặc Kỳ Lân nhất tộc.

- Mời đợi chốc lát.

Tộc trưởng Mặc Kỳ Lân nhất tộc trầm giọng nói.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển khẽ gật đầu.

Tộc trưởng Mặc Kỳ Lân Tộc vội vàng đi tới nơi Mặc Hải bế quan.

Đến nơi, hắn nhìn thấy Mặc Hải đã xuất quan.

- Mặc Hải, ngươi có chắc không?

Tộc trưởng Mặc Kỳ Lân nhất tộc trầm giọng hỏi.

- Chưa từng đấu, ta cũng không biết.

Mặc Hải nhìn thoáng qua Địa Phủ Tam Đầu Khuyển ở ngoài sơn môn lắc đầu nói.

Khí tức của đối phương thực sự quá dồi dào.

Mặc Hải cũng không quá nắm chắc.

- Nếu không nắm chắc thì phòng thủ không chiến.

Tộc trưởng Mặc Kỳ Lân nhất tộc trầm ngâm một hồi trầm giọng nói.

- Đối phương hùng hổ đến, nếu ta phòng thủ mà không chiến, vậy sau này sao có thể lăn lộn bên ngoài đây?

Mặc Hải lắc đầu.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển đến từ Địa Phủ.

Đến cấp bậc của hắn, hắn cũng biết dù là Địa Phủ hay Luân Hồi đều không nằm trong khống chế của chín đại Chúa Tể.

Nói cách khác bọn họ sẽ không tuân thủ quy tắc.

- Nhưng mà....

Tộc trưởng Mặc Kỳ Lân nhất tộc vừa nói tới đây đã bị Mặc Hải cắt đứt.

- Không sao, lỡ bại chẳng lẽ Địa Phủ Tam Đầu Khuyển còn dám giết ta hay sao?

- Đúng vậy.

Nghĩ một hồi tộc trưởng Mặc Kỳ Lân nhất tộc mới gật đầu một cái.

- Hãy nhỡ, một khi chống đỡ không được lập tức phải nhận thua, tuyệt đối không nên vì mặt mũi của mình mà tổn thương bản nguyên.

- Ta hiểu rồi.

Mặc Hải đáp ứng.

Rất nhanh Mặc Hải đi theo tộc trưởng Mặc Kỳ Lân ra ngoài sơn môn.

- Chúng ta tới thương khung đại chiến.

Mặc Hải nhìn Địa Phủ Tam Đầu Khuyển trầm giọng nói.

- Được.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển nói xong liền phóng tới không trung.

Mặc Hải hóa thân trở thành một vệt thần quang, chăm chú đi theo sau.

Chỉ chốc lát sau Địa Phủ Tam Đầu Khuyển đã đứng giữ biển mây.

- Được chưa?

- Được rồi.

Mặc Hải khẽ gật đầu một cái.

- Ngươi ra tay trước đi, bằng không ta lo đợi chút nữa ngươi lại không có cơ hội ra tay.

Địa Phủ Tam Đầu Khuyển thản nhiên nói.

- Ngươi dám xem thường ta?

Mặc Hải giận dữ nói.

Cho dù là người xếp hạng cao hơn Mặc Hải đi chăng nữa cũng không dám khinh thường hắn như vậy.

Nhưng dù nói thế nhưng Mặc Hải vẫn ra tay.

Hắn khôi phục tướng mạo thật của mình rồi phóng tới chỗ Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

Thần thông bốn loại thuộc tính phong vân lôi điện hội tụ ở giữa không trung, cuối cùng hoà thành một loại năng lượng huyền diệu, cỗ năng lượng này hung hăng đánh tới phía Địa Phủ Tam Đầu Khuyển.

Mà khiến Mặc Hải khiếp sợ chính là Địa Phủ Tam Đầu Khuyển há mồm nuốt cỗ năng lượng này xuống.

Đúng vậy.

Nuốt.

Phải biết năng lượng do bốn loại thuộc tính kết hơp thành cho dù là Mặc Hải cũng không dám đón đỡ.

Làm sao Địa Phủ Tam Đầu Khuyển có thể làm được?

Hắn dừng bước.

Hắn muốn biết Địa Phủ Tam Đầu Khuyển có thật sự tiếp nhận được không?

Thời gian một hơn thở còn chưa qua, hắn nhìn thấy Địa Phủ Tam Đầu Khuyển ợ một cái.

- Không tệ, năng lượng do bốn loại thuộc tính kết hợp thành còn mạnh hơn nhiều so với bốn loại thuộc tính đơn lẻ.

Nói đến đây, nó dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Mặc Hải nói.

- Tiếp tục.

Mặc Hải trầm ngâm một chút, từ trên đỉnh đầu hắn tản ra thần mang hắc sắc.

Thần mang này không phải là thần mang đơn giản.

Đây là thần thông thiên phú của Mặc Kỳ Lân nhất tộc.

Danh xưng không gì không khá.

Thế nhưng Địa Phủ Tam Đầu Khuyển vẫn há miệng nuốt tia thần mang này xuống.

Mặc Hải trợn mắt há hốc mồm.

- Làm sao có thể?

Nếu như nói một chiêu trước đó Địa Phủ Tam Đầu Khuyển có thể chống đỡ được, Mặc Hải còn cảm thấy không ngạc nhiên.

Thế nhưng thần thông thiên phú của gia tộc mình cứ như vậy mà bị nuốt, bất kể thế nào Mặc Hải cũng không thể tiếp nhận được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận