Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3165: Thái Hằng Chi Thạch

- Ta muốn biết vì sao ngươi lại chọn ta?

Ngay sau đó Cửu Cung chúa tể hỏi.

- Lục Đạo chúa tể bên kia đã có một Cửu Ngôn, nếu ta qua đó thì lấy được bao nhiêu tài nguyên?

Diệp Hạo vừa mới nói đến đây, hắn kinh ngạc nhìn thấy Nữ Đế hạ xuống bên cạnh mình.

Nữ Đế cười tủm tỉm.

- Về sau chúng ta chính là sư huynh muội, xin chỉ giáo nhiều hơn.

Khoé miệng Diệp Hạo không khỏi giật một cái.

Cửu Cung chúa tể cười lớn nói.

- Bây giờ ngươi vẫn còn thời gian đổi ý đấy.

- Lão sư nói nói chi vậy? Dù sao ta cũng chạy qua chỗ ngươi rồi.

Diệp Hạo nghiêm trang nói.

Lúc này mà đổi ý, là muốn gây khó dễ sao?

Cửu Cung chúa tể mỉm cười.

Hắn đưa cho Diệp Hạo và Nữ Đế một tấm lệnh bài.

- Đây là Chí Tôn lệnh bài, được chế tạo từ Thái Hằng thạch.

Cửu Cung chúa tể nhẹ nhàng nói.

- Thái Hằng thạch?

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại.

- Thái Hằng thạch là vật liệu luyện khí xếp hạng thứ ba trong thiên hạ.

Khi Nữ Đế nói câu này, nàng cũng không thể giữ được bình tĩnh.

Vật liệu luyện khí xếp hạng thứ ba.

Bao nhiêu năm đều không hiện thế!

Mà lúc này đám người càng sôi trào.

- Lần hiện thế gần nhất của Thái Hằng thạch là mười vạn năm trước.

- Nghe nói người lấy được Thái Hằng thạch là Tử Đế đại nhân.

- Bội kiếm của Tử Đế đại nhân được chế tạo từ Thái Hằng thạch.

- Pháp bảo do Thái Hằng thạch chế tạo có thể khiêu chiến cùng với Kim Thế cảnh đỉnh phong.

- Điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trưởng thành.

- Ngươi cảm thấy mười vị này sẽ không thể trưởng thành nổi sao?

- Có Thái Hằng thạch trợ giúp, bọn họ sẽ bễ nghễ thiên hạ.

Trong mắt những tu sĩ ở đây tràn đầy hâm mộ, nhưng chân chính hâm mộ vẫn là mấy người đứng đầu Cái Thế bảng.

Bởi vì bọn hắn chỉ cách vị trí kia một bước.

Nhưng bọn hắn cũng biết đời này mình khó có thể nào đuổi kịp được.

Lão sư của bọn họ đều là Chúa Tể, mà lão sư bọn hắn chỉ là viện trưởng, chênh lệnh giữa hai bên không chỉ một ít.

Tu hành, một bước kém, từng bước kém.

Đạo lý này bọn họ rất rõ.

- Chí Tôn lệnh bài là Chúa Tể ban tặng, điều này đại biểu cho mặt mũi của Chúa Tể.

Lúc này Lục Đạo chúa tể chậm rãi nói.

- Bất luận kẻ nào cũng không được vô duyên vô cớ mà đối phó với hắn.

Khi Lục Đạo chúa tể nói ra lời này khiến toàn bộ tu sĩ ở đây đều kinh ngạc.

Lục Đạo chúa tể có ý gì?

Chẳng lẽ muốn chí tôn cưỡi trên đầu tất cả các thế lực?

Trong đầu Diệp Hạo trầm xuống.

- Ngươi sao vậy?

Nữ Đế nhìn Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Quyền hạn của chí tôn quá lớn.

Diệp Hạo lo lắng nói.

- Quyền hạn của chí tôn lớn, chẳng lẽ không phải là một chuyện tốt sao?

Nữ Đế không hiểu hỏi.

Diệp Hạo thế nhưng là chí tôn.

Nói cách khác hắn là đã có lợi hơn rất nhiều người.

Diệp Hạo lắc đầu không có nói gì.

Viêm Hoàng tông ở Lục Đạo vực.

Lỡ như Cửu Ngôn ra tay với Viêm Hoàng tông thì phải làm sao đây?

Sau đó một trăm cao thủ Cái Thế bảng cũng bắt đầu lựa chọn.

Đường Phiên Phiên lựa chọn viện trưởng Lục Đạo học viện.

Không chọn không được.

Tông chủ Viêm Hoàng tông chọn Cửu Cung vực, người đứng thứ hai Viêm Hoàng tông sao có thể lựa chọn Cửu Cung vực được chứ?

Lục Đạo chúa tể sẽ không oán hận sao?

Nhưng Hạo Nguyệt lại lựa chọn viện trưởng Cửu Cung học viện.

Diệp Hạo cũng xoắn xuýt có nên để Hạo Nguyệt chọn Lục Đạo học viện hay không, nhưng về sau hắn cảm thấy không thể để hai đại phó tông chủ đều lựa chọn Lục Đạo học viện được.

Về phần Khinh La trên danh nghĩa là chủ thứ ba của Viêm Hoàng tông.

Nàng cũng lựa chọn Lục Đạo học viện giống Đường Phiên Phiên.

Hàn Diệu Thu tất nhiên không cần phải nói, nàng cũng lựa chọn Cửu Cung thư viện.

Khiến Diệp Hạo ngoài ý muốn là tên gia hoả tâm ma không ngờ lại lựa chọn viện trưởng Âm Dương học viện.

Xếp hạng của tâm ma rất cao, hắn vọt tới hạng thứ mười bảy.

Đợi đến khi Thiên Kiêu bảng cũng lựa chọn xong, cuộc chiến chín bảng hợp nhất cũng kết thúc.

- Thời thế sắp thay đổi rồi.

- Đúng vậy, bọn gia hỏa này muốn bắt đầu trùng kích Siêu Thoát cảnh.

- Sau khi bọn họ đánh sâu vào Siêu Thoát cảnh, nơi nào còn đường sống cho những lão già chúng ta nữa?

- Đại thế lại muốn tới, đến lúc đó cần những thiên kiêu này sẽ đứng ở tiền tuyến.

- Nhưng làm sao ngươi biết được những thiên kiêu này sẽ xuất thủ? Lỡ như bọn họ đều trốn đi thì sao?

- Cái này...?

Khi những tu sĩ ở đây thảo luận, chín đại Chúa Tể cũng rời đi.

Nguyên một đám thiên kiêu dùng ánh mắt nóng bỏng mà nhìn về phía đám cường giả chí tôn Diệp Hạo.

- Tinh Hà chí tôn.

Hạo Thương và Châu Ngọc cùng nhau đến.

Hạo Thương và Châu Ngọc đều lọt vào Cái Thế bảng.

- Lúc này mới bao lâu không gặp, làm sao lại xa lạ như vậy?

Diệp Hạo vỗ bả vai Hạo Thương một cái thể hiện bất mãn nói.

- Còn không phải do hào quang của ngươi khiến ta run lẩy bẩy sao?

Hạo Thương có chút xấu hổ nói.

- Ngươi xem, ta đã nói Tinh Hà không phải người như vậy rồi, ngươi còn không tin?

Châu Ngọc liếc Hạo Thương một cái nói.

- Hắc hắc.

- Đi, chúng ta tìm một chỗ uống rượu.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tinh Hà, uống rượu sao không gọi ta?

Lúc này Lục Phán đi tới.

- Không phải ngươi đi giao lưu tình cẳm với Thôi Phán sao?

- Giao lưu gì với cái khối băng đó chứ?

Lục Phán nhếch miệng.

- Ngươi nói cái gì?

Lục Phán vừa dứt lời, một thanh âm lạnh như băng vang lên phía sau hắn.

Lục Phán không khỏi rùng mình một cái.

Lúc này hắn mới phát hiện không biết từ lúc nào mà Thôi Phán đã xuất hiện ở phía sau lưng hắn.

- Không nói gì, không nói gì?

Lục Phán rụt đầu.

Thôi Phán trừng Lục Phán một cái, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Hạo.

- Chuyện ngươi đáp ứng ta, ngươi không quên chứ?

- Sẽ không.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Nhưng bây giờ ta không rảnh.

- Ngươi chừng nào thì có thời gian?

- Qua mấy ngày nữa.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Được, ta chờ ngươi.

Thôi Phán nói đi là đi.

Đợi đến khi Thôi Phán rời đi, Lục Phán nhỏ giọng nói.

- Huynh đệ, thực lực của Thôi Phán rất mạnh, ngươi đừng xuống mươi rồi té thuyền đấy.

- Yên tâm.

Diệp Hạo cho Thôi Phán một ánh mắt trấn an.

Sắc mặt Thôi Phán chợt biến đổi.

Diệp Hạo nói như vậy là có ý gì?

Hắn cảm thấy mình có thể trấn áp Thôi Phán?

Thôi Phán mạnh bao nhiêu? Lục Phán đương nhiên biết rõ.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại nói cho hắn, hắn có thể trấn áp Thôi Phán?

Ngươi chắc không phải đang nói đùa?

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Khiến Diệp Hạo không ngờ tới rằng Nữ Đế cũng đi theo hắn.

- Ngươi đi theo ta làm cái gì?

Diệp Hạo không hiểu hỏi.

- Ngươi là sư huynh của ta, ta không đi theo ngươi, vậy phải đi theo ai?

Nữ Đế trừng mắt nhìn.

Tất cả mọi người đều bối rối.

Đây là Nữ Đế lạnh lùng như băng sao?

Bây giờ sao lại giống một tên bám đuôi vậy?

- Được.

Nghe thái độ của Diệp Hạo, đám người không biết nói gì.

Có lầm hay không vậy?

Nữ Đế dù sao cũng là một chí tôn đấy.

Sao thái độ của ngươi lại giống như ghét bỏ vậy?

Mà Nữ Đế tựa hồ cũng không thèm để ý.

Diệp Hạo mang theo một đám đại lão trực tiếp đi đến Tinh Hà các.

Toàn bộ thiên hạ người nào mà không biết Tinh Hà các là của Diệp Hạo, bởi vậy Diệp Hạo dẫn bọn hắn tới nơi này cũng rất bình thường.

Hàn Diệu Thu đã chuẩn bị xong từ lâu.

Nhiều món ngon tửu quý đều đã được bưng lên.

Các đệ tử Tinh Hà các đều hưng phấn dị thường, bình thường nào có thể nhìn được nhiều đại lão như vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận