Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1490: Hô hấp dồn dập

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Gốc Dược Vương này chỉ là một gốc Dược Vương bình thường.

Nhưng cho dù bình thường thì giá trị ít nhất cũng phải ba mươi ức.

Không thể không nói, Phương Luân đã xuất đại thủ bút.

Vì muốn hai người Diệp Hạo, Hàn Phi biến chiến tranh thành hòa bình, dám đưa ra hai gốc Dược Vương.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm nói:

- Dược Vương ta nhận.

- Đa tạ.

Phương Luân thở dài một hơi.

Vừa rồi, hắn vẫn lo lắng Diệp Hạo không thu.

- Ta ở Tụ Phong Lâu bày một bàn tiệc, không biết hai vị công tử có thời gian đến uống chén rượu nhạt?

Phương Luân rèn sắt khi còn nóng, lên tiếng mời.

Thái Huyền Học Viện biết giá trị Yêu Nghiệt.

Phương Luân cũng biết.

Vì vậy, hắn muốn tiến một bước kéo lên quan hệ hai vị Yêu Nghiệt này.

Hai người Diệp Hạo đều đã thành tinh, sao không nhìn ra dụng ý của Phương Luân?

Cho nên bọn họ đều cự tuyệt.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Giang Hàn Ngọc vội vàng chạy về nhà, lại phát hiện trong nhà có khách đến.

Điều này làm cho nàng rất kinh ngạc.

Tình huống Giang gia như vậy còn ai dám đến?

Đến phòng trước, Giang Hàn Ngọc thấy phụ thân và các vị tiền bối trong tộc đang cẩn thận bồi tiếp một trung niên.

Mà sau lưng trung niên kia là một thanh niên tướng mạo bình thường.

Giang Trung Đạt nhìn thấy Giang Hàn Ngọc trở về, cười đứng lên nói:

- Hàn Ngọc, con về thật đúng lúc.

Giang Hàn Ngọc quét bốn phía một chút, trong lòng lập tức có một dự cảm xấu.

- Phụ thân!

Giang Hàn Ngọc nói khẽ.

Giang Trung Đạt dẫn Giang Hàn Ngọc đến trước mặt trung niên, nói:

- Biết người này là ai không?

- Môn Chủ Điểm Thương Phái - Giang Thiên Hòa.

Giang Hàn Ngọc không phải chưa qua giang hồ, sao không nhận biết Đông Vực Điểm Thương Phái được? Nàng lập tức hành lễ với trung niên.

- Hàn Ngọc gặp qua Giang Môn Chủ.

Giang Thiên Hòa đánh giá Giang Hàn Ngọc, một chút lên tiếng:

- Đứa nhỏ này không tệ.

- Năng lực Hàn Ngọc rõ như ban ngày, sau này đến Điểm Thương Phái ta có thể giúp đỡ Anh Tuấn.

Nghe Giang Trung Đạt nói vậy, thanh niên đứng sau lưng Giang Thiên Hà ngượng ngùng cuối đầu.

- Gả cho Điểm Thương Phái?

Giang Hàn Ngọc nghi ngờ hỏi phụ thân.

- Ta đã quyết định gã con cho Thiếu Môn Chủ Điểm Thương Phái - Giang Anh Tuấn.

Giang Trung Đạt tránh đôi mắt của Giang Hàn Ngọc, trầm giọng nói.

- Ta muốn biết Điểm Thương Phái cho Giang gia chỗ tốt gì?

Giang Hàn Ngọc lạnh lẽo hỏi.

- Điểm Thương Phái hứa giúp Giang gia ta vượt qua nguy cơ.

Giang Trung Đạt chần chờ một chút vẫn trả lời.

Hắn cũng không có cách nào.

Nợ một khoảng lớn như thế có thể trông cậy vào ai?

- Ta rất muốn biết Điểm Thương Phái dựa vào cái gì cảm thấy có thể giúp Giang gia ta vượt qua nguy cơ?

Giang Hàn Ngọc nhìn chằm chằm Giang Thiên Hòa, hỏi.

- Vừa rồi, Thiếu Các Chủ Thất Bảo Các yêu cầu Giang gia chúng ta trả bảy mươi ức.

- Điểm Thương Phái chúng ta sẽ xuất ra hai mươi ức cho Kỳ Bảo Các, còn lại năm mươi ức từ hai nhà trả nợ từng kỳ. Đương nhiên, chúng ta sẽ cho một bộ phận lợi tức, ta tin tưởng Các Chủ Kỳ Bảo Các sẽ đồng ý.

Giang Thiên Hòa bình tĩnh nói:

- Trừ cái đó ra, chúng ta sẽ còn cung cấp một trăm ức tiền vốn, trợ giúp Bảo Ngọc Các các ngươi vượt qua cửa ải trước mắt.

- Các ngươi cho sính lễ nhiều thế à?

Giang Hàn Ngọc hỏi lại.

Giang Hàn Ngọc vẫn biết chính mình.

Cho dù như thế nào cũng không đáng con số ấy.

- Từ sau ngày hôm nay, Giang gia các ngươi sẽ thành thế lực phụ thuộc Điểm Thương Phái chúng ta.

Giang Thiên Hòa nói tiếp:

- Chúng ta sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện nội bộ của Giang gia, nhưng muốn các ngươi và Điểm Thương Phái chúng ta cùng tiến cùng lui.

- Phụ thân, người vì mấy trăm ức mà bán Bảo Ngọc Các?

Giang Hàn Ngọc hỏi lại cha mình.

Những lời này của Giang Hàn Ngọc giống như một cây gai thật sâu đâm vào trong lòng hắn.

Ánh mắt Giang Trung Đạt lập tức đỏ lên:

- Vậy ngươi nói cho ta biết, ta có thể làm gì?

- Vừa rồi ta ở Bảo Ngọc Các đã bị Thiếu Các Chủ Kỳ Bảo Các bức bách gả cho hắn.

Giang Hàn Ngọc trầm mặc một hồi, chậm rãi nói.

Nghe vậy, Giang Anh Tuấn lập tức nổi giận.

- Hắn dám?

Giang Hàn Ngọc nhìn hắn một chút sau đó nói tiếp.

- Lúc ta vô kế khả thi thì Diệp Công Tử ra mặt giúp Bảo Ngọc Các chúng ta trả bảy mươi ức rồi.

- Cái gì?

Giờ khắc này, đừng nói Giang Trung Đạt, mọi người ở đây cũng trợn mắt há mồm.

- Diệp Công Tử? Diệp Công Tử nào?

Trong mắt Giang Anh Tuấn lộ ra vẻ không vui.

Giang Anh Tuấn không biết Diệp Công Tử là ai?

Nhưng Giang Trung Đạt biết.

- Diệp Công Tử coi trọng ngươi rồi?

Giang Trung Đạt nói ra câu này, trong mắt đầy vẻ hưng phấn.

Diệp Nhật là ai?

Cường giả Yêu Nghiệt.

Bảo Ngọc Các nếu có thể quan hệ với dạng này, sau này Ngũ Trọng Thiên không nói đi ngang qua nhưng cũng chả sợ bố con thằng nào nữa.

- Diệp Công Tử làm sao có thể để ý đến ta chứ!

Giang Hàn Ngọc còn có tự biết rõ mình.

- Hắn hỗ trợ chỉ vì hợp tác bình thường.

- Đơn giản như vậy?

- Diệp Công Tử làm người chính trực, không giống như ngươi.

- Ta không có ý kia.

Mặt mo Giang Trung Đạt có chút nóng lên nói.

- Diệp Công Tử biết tao ngộ của chúng ta nên muốn cùng Bảo Ngọc Các hợp tác làm một cuộc làm ăn.

- Làm ăn gì?

- Trong tay Diệp Công Tử có một nhóm tài nguyên, Bảo Ngọc Các chúng ta sẽ phụ trách đấu giá, đấu giá đạt được ích lợi chia ba bảy.

- Điều này cũng không cứu được Giang gia chúng ta đâu.

Giang Trung Đạt tưởng đâu cảm thấy hợp tác gì lớn lắm? Nói nửa ngày thì ra chỉ cho Bảo Ngọc Các đấu giá một vài thứ.

- Phụ thân, ngươi biết Diệp Công Tử để chúng ta bán thứ gì không?

Giang Hàn Ngọc nhìn Giang Trung Đạt, thản nhiên nói.

- Thứ gì?

Nhìn vẻ mặt con gái, Giang Trung Đạt mơ hồ ý thức được chuyện này nằm ngoài dự đoán của hắn.

Giang Hàn Ngọc vẫy tay, trong tay xuất hiện một Bình Ngọc, sau đó nàng nhìn về phía một lão giả Giang gia.

- Tứ thúc tổ, ngươi là Đan Sư có trình độ cao nhất Giang gia, không biết ngươi có nhìn ra Tiên Đan này là gì không?

Nghe vậy, lão giả kia đứng lên.

Hắn từ tiếp nhận bình ngọc trong tay Giang Hàn Ngọc, đổ ra một viên Tiên Đan, sắc mặt thay đổi.

- Cực Phẩm Tiên Đan.

Có đan văn đều là Cực Phẩm Tiên Đan.

Nhưng theo thời gian trôi qua, vẻ mặt lão giả càng thêm ngưng trọng:

- Ta luyện chế cao nhất chỉ đến Thất Phẩm Tôn Cấp Tiên Đan, mà viên Tiên Đan này khẳng định không phải Bát Phẩm.

Lão giả nhìn một hồi mới chậm rãi mở miệng nói.

- Tiên Đan này chỉ có Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư mới có thể luyện chế, nhưng Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư cũng chưa chắc có thể luyện chế ra được cực Phẩm Tiên Đan.

Nói tới đây, lão giả kia hỏi lại Giang Hàn Ngọc.

- Ngươi từ đâu có được chúng?

- Tứ thúc tổ, người còn không có nói viên Tiên Đan này là gì mà!

- Mai Tiên Đan này giúp tăng cao tu vi.

Lão giả nói tới đây đột nhiên ý thức được điều gì. Hắn trừng lớn hai mắt, hô hấp trở nên dồn dập, hô to:

- Nha đầu, chẳng lẽ là Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan trong truyền thuyết?

Bạn cần đăng nhập để bình luận