Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2900: Thần Vực Rất Đặc Thù.

Sắc mặt Thiên Thai lập tức thay đổi.

Hắn khiếp sợ phát hiện chuôi tử sắc pháp kiếm này không biết từ khi nào đã xuất hiện ở trong tay của một bóng mờ bên cạnh Diệp Hạo.

Cái bóng mờ kia đánh giá một hồi nói.

- Uy lực của chuôi pháp kiếm này không tệ, nhưng chỉ có thể trảm được Siêu Thoát cảnh thôi.

Nói xong, cái bóng mờ kia tiện tay ném chuôi tử sắc pháp kiếm cho Bạch Linh Lung.

- Cầm lấy chuôi pháp kiếm này rồi cút đi.

Toàn thân Bạch Linh Lung đều run rẩy lên.

Trước khi đến Viêm Hoàng tông, trong lòng nàng tràn ngập lòng tin, nàng cảm thấy chắc chắn sẽ khiến Diệp Hạo khuất phục.

Bây giờ nàng mới nhận ra mình đã nghĩ nhiều rồi.

Nội tình của Viêm Hoàng tông còn sâu hơn cả nàng tưởng tượng.

- Diệp Hạo, bên cạnh ngươi sao lại có người mạnh như vậy?

Thiên Thai tràn ngập không tin hỏi.

- Ngươi có thể có được truyền thừa từ vực ngoại, vậy sao ta lại không thể có truyền thừa từ vực ngoại được chứ?

Diệp Hạo mỉm cười nói.

- Nhưng ngươi không thể nào đưa cường giả Siêu Thoát cấp vào Thần vực được.

Thiên Thai trầm giọng nói.

- Vì sao lại không được chứ?

- Bởi vì Thiên Đạo không cho phép.

- Nhưng ta là Khí Vận Chi Tử.

Thiên Thai ngây ngẩn cả người.

Khí Vận Chi Tử?

Mẹ nó.

Tại sao ngươi có thể là Khí Vận Chi Tử được?

Theo lý thuyết Khí Vận Chi Tử không phải nên là Thiên Đạo Chi Tử sao?

Nhưng hết lần này tới lần khác hắn không phải là Khí Vận Chi Tử?

Trước đó, đối với chuyện này Thiên Thai cũng canh cánh trong lòng, nhưng thời gian dần trôi hắn cũng lãng quên luôn việc này.

Mà khiến hắn không ngờ rằng Khí Vận Chi Tử lại là Thiên Thai.

Một vài cao tầng Viêm Hoàng tông cũng ngây ngẩn cả người.

Khí Vận Chi Tử?

Diệp Hạo là Khí Vận Chi Tử?

Vì sao trước đó chúng ta đều không biết?

Những tu sĩ này không biết rằng Diệp Hạo có thể mang theo kim thân xuất hiện ở Thần vực, nguyên nhân căn bản là bởi vì trên bản chất kim thân cũng là Diệp Hạo.

Nói cách khác trên người kim thân có dấu ấn của Thần vực.

Bởi vậy sao hắn lại không vào được?

Về phần Hoàng Trùng?

Chuyện này lại càng không phải là vấn đề.

Kim thân cường đại đến mức khiến cho Thiên Đạo không thể không nể mặt cho Diệp Hạo đi cửa sau.

- Đi.

Thiên Thai nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái rồi quay người rời khỏi.

Bạch Linh Lung phức tạp nhìn Diệp hạo, thả người nhảy lên Huyết Vân điểu.

Huyết Vân điểu rời khỏi, Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Chuyện hôm nay không ai được phép tiết lộ.

Lúc Huyết Vân điểu xuất hiện, Diệp Hạo bảo kim thân phong ấn không gian xung quang cũng là vì không muốn quá nhiều tu sĩ biết được chuyện này.

- Thiên Thai, không đơn giản.

Cẩu Tôn lo lắng nói.

- Không ngờ hắn cũng có thủ đoạn Siêu Thoát cấp.

- Nếu hắn không có thủ đoạn Siêu Thoát cấp, làm sao có thê quang minh chính đại thành lập Thiên Đạo tông được?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Từ lâu Diệp Hạo đã đoán ra Thiên Thai có thủ đoạn Siêu Thoát cấp.

- Ta không hiểu vì sao ngươi lại trả chuôi pháp kiếm ấy cho hắn?

- Bởi vì ta thiếu Thiên Thai nhân tình.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Mà sau lần này cũng không còn nữa.

Cẩu Tôn ngẩn người.

- Ta lại quên mất điểm ấy.

Chỉ là ngay sau đó Cẩu Tôn lại dời chủ đề.

- Ngươi chuẩn bị tu hành bản Vạn Cổ Bất Diệt Quyết hoàn chỉnh sao?

- Đúng vậy.

- Ta không có khả năng giúp ngươi phá giải khế ước bên trong đó.

- Ta biết.

- Tra được Triệu vực chưa?

- Chưa, đối với ta mà nói Triệu Vực vẫn là một bí ẩn.

Diệp Hạo lắc đầu.

Về chuyện này Diệp Hạo cũng đã hỏi qua Mạt Lỵ và Bối Đế,

Đáng tiếc rằng cả hai người đều chưa từng nghe qua Triệu vực.

Chuyện này cũng bình thường.

Bởi vì rất nhiều văn minh cũng không biết Nguyệt tộc.

Dù sao Thiên Địa cũng quá lớn.

- Bản công pháp này do cường giả Quá Khứ cảnh sáng tạo còn đỡ, nếu là cường giả Tương Lai cảnh sáng tạo, cả đời này ngươi chưa chắc có thể thoát khỏi khế ước.

Cẩu Tôn cảnh cáo nói.

- Không sao, trong lòng ta biết rõ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi vẫn nên thận trọng thì hơn.

- Được.

Sau khi về thư phòng, Diệp Hạo lập tức tiến thẳng vào trong tiểu thế giới.

Hắn đưa bản ghi chép công pháp cho Hoàng Trùng.

- Ngươi xem thử.

Hoàng Trùng nhận lấy rồi nghiêm túc nhìn.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Hoàng Trùng nói khẽ.

- Ta cảm thấy bản công pháp này vẫn không trọn vẹn.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

- Bản công pháp này có đẳng cấp rất cao, ta nghĩ có lẽ có thể chống đỡ đến Tương Lai cảnh.

- Tương Lai cảnh?

Diệp Hạo chấn động trong lòng.

- Ngươi một khi tu hành môn công pháp này, có lẽ rất khó có thể thoát khỏi khế ước ẩn chứa bên trong công pháp.

- Ta biết.

Diệp Hạo trầm ngâm thật lâu đứng dậy quay về tiểu viện của hắn.

Trong sân, Đường Phiên Phiên đã đứng chờ từ lâu.

- Rất khó lựa chọn sao?

Đường Phiên Phiên ôn nhu hỏi.

- Không có.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta chỉ là muốn xác định Triệu Tổ cho ta công pháp có vấn đề hay không?

- Không phải Triệu Tổ đã nói nó có vấn đề rồi sao?

- Bản công pháp này có lẽ vẫn chưa trọn vẹn.

- Vậy ngươi còn tu hành không?

- Tu hành.

- Nhưng ngươi không lo lắng khế ước bên trong công pháp này sao?

- Vạn Cổ Bất Diệt Quyết đã không phải là công pháp bản nguyên của ta.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Cái gì?

Đường Phiên Phiên chấn động.

Công pháp bản nguyên còn có thể thay đổi thoải mái được sao?

- Ngươi còn nhớ chuyện Ngân Hà năm đó ta nói không?

- Nhớ, không phải tiền bối Ngân Hà truyền thụ cho ngươi bí thuật Cửu Trọng Thiên sao?

Đường Phiên Phiên nói đến đây lập tức hiểu ra vấn đề.

- Chẳng lẽ ngươi chiếm được công pháp bản nguyên của Ngân Hà tiền bối sao?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Ngân Hà tiền bối truyền thụ bản nguyên chi thuật Hải Nạp Bách Xuyên của hắn cho ta.

- Hải Nạp Bách Xuyên?

- Bản chất của Hải Nạp Bách Xuyên là thôn phệ, có thể thôn phệ toàn bộ thiên địa.

Diệp Hạo nói đến đây, khí tức trên người hắn nhanh chóng thay đổi, cả người hắn giống hư hoá thành lỗ đen trong vũ trụ, giờ khắc này vô luận là vật hữu hình hay vô hình, toàn bộ đều bị hút vào trong cơ thể của Diệp Hạo.

Ngay cả Đường Phiên Phiên cũng bị mất không chế mà bước về phía Diệp Hạo.

Khiến Đường Phiên Phiên cảm thấy khiếp sợ là, nàng không thể vận chuyển được thần lực.

Sau một khắc, Diệp Hạo ngừng vận chuyển công pháp lại.

Đường Phiên Phiên lập tức co quắp ngã trên mặt đất.

Nàng thở hổn hển.

- Một khắc vừa rồi khiến ta sợ muốn chết.

Diệp Hạo cười rồi đỡ Đường Phiên Phiên dậy.

- Không đến mức đó chứ.

- Ngươi còn nói?

Đường Phiên Phiên trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái.

- Trước khi ngươi vận chuyển công pháp tốt xấu gì cũng nên nói cho ta biết trước chứ?

- Làm như vậy mới rung động chứ?

- Ngươi mới rung động, nhưng doạ chết ta rồi.

Diệp Hạo bắt đầu cười hắc hắc.

- Hải Nạp Bách Xuyên là công pháp cấp bậc gì?

- Kim Thế cảnh.

- Kim thế cảnh?

Cho dù trong lòng đã có suy đoán, nhưng giờ khắc này Đường Phiên Phiên vẫn chấn động.

Nàng biết trong Thiên Địa này không có mấy cường giả Siêu Thoát cảnh đạt tới Kim Thế cảnh.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại có công pháp bản nguyên Kim Thế cảnh.

- Có phải khi ngươi có bản công pháp này, ngươi sẽ không cần để ý tới khế ước bên trong Vạn Cổ Bất Diệt Quyết đúng không?

- Dựa theo suy đoán của ta, bản Vạn Cổ Bất Diệt Quyết hoàn chỉnh cao nhất là ở Tương Lai cảnh, hơn nữa trong Tương Lai cảnh cũng không đi được bao xa.

- Vì sao ngươi khẳng định như vậy?

- Triệu vực nếu có cường giả Kim Thế cảnh, vậy không thể nào chỉ là văn minh tứ cấp.

- Nhưng mà…Thời Gian Chi Chủ của Thần vực chúng ta không phải là Kim Thế cảnh sao?

- Chuyện này... có lẽ là bởi vì Thần vực chúng ta có chút đặc biệt.

Diệp Hạo lúng túng nói.

- Đặc biệt? Ta lại không cảm thấy có gì đặc biệt cả.

Đường Phiên Phiên lắc đầu.

- Vì sao Triệu Vị Ương muốn chuyển thế trùng tu ở Thần vực, ta nghĩ trong đó nhất định có nguyên nhân mà chúng ta không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận