Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1028: Hư Không Thần Thú

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------------------

-Tại sao ta xem không thấu Bản Thể của ngươi ?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến điều gì đó hỏi.

Không Nhi nói Hùng bá là một con Thượng Cổ Man Hùng, trong Thời Kỳ Thượng Cổ có thể xếp trong một trăm tôn đứng đầu, một quyền đánh lui Thiên Tứ Thập Nhị, có thể nói sức chiến đấu của Hùng bá mạnh mẽ như thế nào .

Nhưng mà Không Nhi lại giống như một đám sương mù càng làm Diệp Hạo nhìn không ra.

-Ta là thế hệ sau của Hư Không Thần Thú .

Không Nhi mới vừa nói đến đây đã bị Hùng bá vội vàng cắt ngang

-Tiểu Thư.

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại

- Thế hệ sau của Hư Không Thần Thú

Sắc mặt Hùng bá nghiêm túc giữ lấy Không Nhi phía sau mình như muốn bảo vệ :

-Diệp Công Tử, chúng ta cảm ơn ý tốt của ngươi, nhưng mà chúng ta hiện tại muốn cáo từ.

-Hư Không Thần Thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết, lời đồn nói rằng con yếu nhất vẫn có thể đặt chân đến Tiên Vương cảnh giới, mà mạnh nhất có thể đặt chân lên Tiên Vương Đỉnh Phong, đúng là đứa con cưng của trời đất .

Diệp Hạo nói xong lại nghi ngờ nói:

-Chỉ là ta không hiểu, một Tộc Đàn hùng mạnh , tại sao hiện tại chỉ còn lại ngươi ?

-Diệp Công Tử.

Sắc mặt Hùng bá nghiêm túc hô.

-Bởi vì Tộc Đàn chúng ta xuất hiện phản đồ, hắn lừa bộ tộc ta đến Thiên Khí Chi Địa.

-Thiên Khí Chi Địa?

-Tên nó có nghĩa vùng đất bỏ đi .

-Thiên Khí Chi Địa có gì ?

-Thiên Khí Chi Địa là một mảnh đất tuyệt vọng, trong đó ngươi không sử dụng được gì, ngươi chỉ có thể sử dụng thân thể của ngươi, do nơi đó không có bất kỳ năng lượng nào, hơn nữa mỗi tháng còn có một lần thiên tai , dù cho ngươi có tài nguyên đến bao nhiêu, không bao lâu cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn, còn nữa Tu Sĩ ở đó vì sống sót, chuyện gì cũng có thể làm. Bộ tộc ta xông vào Thiên Khí Chi Địa liền bị tập kích, lúc đầu có thể ứng phó đám Tu Sĩ kia, dù sao chúng ta mới vừa vào sức lực của thân thể còn mạnh, thế nhưng sau một thời gian ưu thế này không còn nữa .

Nói đến đây trên gương mặt xinh đẹp của Không Nhi tràn đầy bi thương nói tiếp :

-Lão Tổ và các vị tiền bối trong tộc vận dụng Cấm Kỵ Chi Thuật cổ xưa, lúc này mới miễn cưỡng xé rách ra một cái lỗ hổng đưa ta ra ngoài .

-Ta về được nửa đường thì gặp Hùng bá bị trọng thương, Hùng bá nói toàn bộ tộc nhân trong tộc ta đều bị tàn sát, từ đó về sau ta đi theo Hùng bá sống nương tựa lẫn nhau. Chỉ là không có Lão Tổ và Tiên Vương cường giả, Chí Âm Chi Lực trong người ta căn bản không khống chế được, chúng ta không dám xin giúp đỡ của cường giả Yêu Tộc Tiên Vương, vì sợ bọn họ để ý đến Huyết Mạch của ta. Càng không dám xin giúp đỡ từ bất kỳ cường giả Tiên Vương nào , bởi vì hai tộc chúng ta vốn là kẻ thù sống chết. Lúc ta chuẩn bị chờ chết thì ngẫu nhiên nghe được tin tức ngươi luyện chế ra Chí Dương Đan, Hùng bá không để ý đến lời ta phản đối len lén đi vào Long Thành tìm ngươi .

Theo lời Không Nhi nói Diệp Hạo rốt cục hiểu được chuyện gì đã xảy ra?

-Ta muốn biết phản đồ bộ tộc của ngươi dùng lý do gì gạt các ngươi tới Thiên Khí Chi Địa?

-Thần Tàng.

Không Nhi nghiến răng nghiến lợi nói:

-Tên phản đồ kia nói với Lão Tổ ,Thiên Khí Chi Địa có Bảo Tàng của Thần, Lão Tổ nghe thế liền dẩn theo đội tinh nhuệ trong tộc đi trước.

Dừng một lúc Không Nhi nói tiếp:

-Kỳ thật Hư Không Thần Thú chúng ta sở dĩ xưng Thần Thú là do Huyết Mạch chúng ta quá mức thuần khiết, cũng không có nghĩa bộ tộc chúng ta có thể đặt chân đến cảnh giới Thần Linh.

-Ta hiểu.

Diệp Hạo nói khẽ .

- Hư Không Thần Thú Các ngươi tu luyện bằng cách nào ?

-Chúng ta chỉ cần thức tỉnh thiên phú bản năng sẽ có thể tăng tu vi.

-Nếu như có Không Gian Tinh Thạch có phải càng nhanh không?

-Không Gian Tinh Thạch trân quý bao nhiêu ? Dùng cái này tu luyện quá xa xỉ.

Không Nhi làm sao không biết Không Gian Tinh Thạch đây?

-Cho ngươi.

Diệp Hạo nói rồi đưa cho Không Nhi một cái Túi Càn Khôn.

Đôi tay nhỏ nhắn của Không Nhi tiếp lấy , rồi dùng Thần Niệm quét một cái.

Sau một khắc trong mắt Không Nhi lộ ra vẻ khó tin.

-Cái này…cái này.

Không Nhi hoảng sợ không biết nên nói gì, Hùng bá cũng sợ không nói ra được lời nào.

-Không đủ sao?

Diệp Hạo nhìn sắc mặt Không Nhi kinh ngạc nói.

-Không không không…

Không Nhi vội vàng nói :

-Ta chỉ muốn nói cái này quá quý giá.

Không Nhi không phải cái gì cũng không biết , nàng biết rất rõ một viên Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch có giá trị bao nhiêu, mà Diệp Hạo lại cho nàng một vạn viên Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

-Không biết ngươi đến Tiên Tôn cảnh có còn cần Không Gian Tinh Thạch không?

-Cần.

Mới vừa nói đến đây Không Nhi liền ý thức được bản thân không nên nói lời này, bởi vì nói lời này không phải ý muốn Diệp Hạo lại cho Không Gian Tinh Thạch sao?

-Không không, không muốn.

Diệp Hạo nhìn bộ dáng của Không Nhi cười rồi đưa cho nàng một cái Túi Càn Khôn nữa.

-Hi vọng những cái này có thể trợ giúp ngươi.

Không Nhi dung Thần Niệm quét qua trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Chỉ thấy trong Túi Càn Khôn để đó thật chỉnh tề một ngàn Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch a.

Đây chính là Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch nha.

Một viên giá trị hơn vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch! Diệp Hạo làm sao lại cam lòng đưa cho mình?

Hùng bá nhìn cảnh này tựa hồ đang suy nghĩ mông lung.

Mà lúc này Diệp Hạo như phát hiện ra gì đó, một quyền hướng về hư không mà đánh tới, sau một khắc không gian chỗ đó liền vỡ nát, sau đó một nắm đấm đánh tới.

Răng rắc!

Bốn phía không gian vô tình bị xé rách, trùng trùng điệp điệp lớp sóng va chạm tràn ngập bốn phía.

Một người mặc áo bào xanh ,thân ảnh lạnh lùng xuất hiện giữa không trung.

Lúc Không Nhi nhìn thấy đạo thân ảnh kia trong mắt lộ ra một vẻ mặt lạnh lùng căm phẩn.

-Không Thông.

Hùng bá nhìn thấy thanh niên kia trong mắt lộ ra vẻ kinh hoảng.

-Diệp Công Tử, chúng ta đi mau. Hắn chính phản đồ Hư Không Thần Thú Nhất Tộc , tu vi hắn cực kỳ mạnh mẽ, chúng ta không phải đối thủ của hắn.

Hùng bá sở dĩ hoang mang bởi vì hắn từng giao thủ với thanh niên này, hắn biết rõ sức chiến đấu của thanh niên này vượt qua bản thân hắn.

-Đi? Đi được không?

Trong mắt thanh niên kia lộ vẻ dữ tợn nói

-Vạn dặm không gian xung quanh đã bị ta giam cầm.

-Ai nói phải đi?

Diệp Hạo nhéo nhéo nắm đấm ánh mắt nóng bỏng nhìn thanh niên kia:

-Hôm nay thật hay có thể gặp được một đối thủ xứng tầm ,ngươi muốn đi ta chưa chắc thả ngươi đi à.

-Hừ, dựa vào ngươi ?

Không Thông mặc một thân áo bào xanh bay phần phật, vẻ mặt tuấn tú , lúc hắn nói chuyện khóe miệng hơi hơi giương lên, ánh mắt coi trời bằng vung không xem ai ra gì , dù Diệp Hạo vừa mới cùng hắn đánh một chiêu nhưng cũng không làm hắn rơi vào thế hạ phong.

-Đúng vậy a, chỉ bằng ta.

Diệp Hạo cười nhạt đáp.

-Đừng nghĩ rằng ngươi có tu vi Tiên Tôn bát chuyển thì có thể trước mặt ta diễu võ giương oai, ta muốn giết ngươi chỉ cần hai ba chiêu mà thôi.

Không Thông tóc dài màu xanh sẫm theo gió tung bay, một đôi con ngươi đen kịt lấp lóe giống như ngôi sao.

Vẻ mặt bướng bỉnh !

Ngữ khí ngông cuồng!

-Ta thực sự muốn biết ngươi có bản lĩnh gì mà ngông cuồng trước mặt ta?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

-Vậy ngươi mở to mắt ra nhìn bản lĩnh khiến ta ngông cuồng là gì ?

Không Thông nói đến đây, tu vi toàn thân phóng xuất ra hoàn toàn không giữ lại chút nào, sau đó bốn phía không gian xung quanh Không Thông giống như pha lê đồng thời vỡ nát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận