Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2591: Thực Tình Hoà Giải

- Ta nghe nói các chủ Trận Đạo Tổng Các bị nhằm vào.

- Tại sao?

- Các chủ Trận Đạo Tổng Các vốn có liên hệ rất mật thiết với Triệu Tổ, mà Triệu Tổ lại đang bị rất nhiều thế lực nhắm vào.

- Vì thế nên Viêm Hạ tông vẫn là bị tai bay vạ gió thôi.

- Không lâu được đâu.

Đúng lúc này Khinh La lại xuất thủ. Nàng đưa tay vỗ tới pía Tôn Lâm. Trong mắt Tôn Lâm lập tức tóe ra sát khí ngập trời. Đúng vậy, sát khí. Tu vi của Tôn Lâm hiện giờ dù chỉ là Hợp Thần cảnh, nhưng đứng đằng sau lưng hắn lại là Thanh Nguyên hoàng triều. Đừng nói Thần Vương, ngay cả Thần Hoàng cũng không dám.

Thế mà nữ tử này lại dám tự mình động thủ?

Không phải muốn chết thì là cái gì chứ?

Mắt thấy bàn tay của Khinh La chuẩn bị đập vào trên người Tôn Lâm, lập tức có một âm thanh hừ lạnh vang dội khắp thiên địa.

- Truyền nhân Thanh Nguyên hoàng triều ta cũng có người dám đánh sao?

Tiếng nói rơi xuống đồng thời một ông lão mặc áo bào xám hiện thân, ngay khi hắn hiện thân uy áp hoàng giả trấn áp khắp toàn trường.

- Thần Hoàng Thanh Nguyên hoàng triều?

- Không phải vị này là thúc thúc của Hoàng Chủ đương nhiệm sao?

- Thần Hoàng đời trước đấy.

Rất nhiều tu sĩ trong sân đều nhận ra lai lịch của lão giả này. Mắt thấy Khinh La sắp không thể chịu được, kim thân trong thức hải của Diệp Hạo lại bỗng nhiên mở ra hai mắt.

Lực lượng bá đạo từ hai con mắt tạo ra một loại lực lực hủy diệt đáng sợ. Tôn Cao ngay cả kêu thảm cũng chưa kịp phát ra, nhục thân đã nhanh chóng bể nát.

Toàn trường vì đó xôn xao.

Tôn Cao là Thần Hoàng đấy.

Tạm thời mặc kệ hắn đang ở cảnh giới Thần Hoàng.

Sau một khắc thân ảnh Tôn Cao đã xuất hiện ở không xa, sắc mặt hắn khó coi nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Các hạ là ai?

A!

Đúng lúc này Tôn Lâm cũng bị một bàn tay của Khinh La đập chết.

- Ngươi... Các hạ đang muốn đối đầu với Thanh Nguyên hoàng triều ta sao?

Tôn Cao nổi giận nói.

Tôn Lâm là truyền nhân Thanh Nguyên hoàng triều đấy.

- Ngươi nghĩ ta sẽ bỏ qua cho Thanh Nguyên hoàng triều các ngươi sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Tôn Cao đang định nói bỗng từ xung quanh vang lên từng tiếng hét lên ngạc nhiên.

- Triệu Thiên.

- Cuối cùng tông chủ Viêm Hạ tông, Triệu Thiên cũng đã xuất hiện.

- Triệu Thiên là một nhân vật vô cùng mạnh mẽ đấy.

Tôn Cao nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi là tông chủ Viêm Hạ tông, Triệu Thiên?

- Toàn bộ Thần vực ai mà không biết phó tông chủ của Viêm Hạ tông là thê tử của Hạo Nguyệt ta chứ, thế mà truyền nhân Thanh Huyền hoàng triều các ngươi vẫn dương dương tự đại đi theo đuổi Hạo Nguyệt cơ đấy?

Diệp Hạo nói đến đây kim thân trong thức hải lập tức xuất ra hai bàn tay nhanh chóng bắt gọn Tôn Cao vào trong.

- Các ngươi đang muốn gây hấn với ta sao?

Tôn Cao đang định nói bỗng nhục thể của hắn lại bị bóp vỡ. Cũng không lâu lắm thân ảnh của Tôn Cao lại xuất hiện ở nơi xa, nhưng ngay sau đó Tôn Cao lại bỏ chạy ra xa. Nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể nhanh hơn kim thân chứ?

Kim thân lại một lần nữa bắt được Tôn Cao.

- Ngươi coi Thanh Nguyên hoàng triều ta không còn người chắc?

Lúc này một âm thanh như sấm nổ vang ở phía Viêm Hạ tông, tiếp lấy một Thần Hoàng cao tuổi mạnh mẽ như núi đi đến.

- Vậy ngươi nghĩ Viêm Hạ tông của ta dễ ức hiếp lắm sao?

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, đồng thời kim thân liền xông ra khỏi thức hải của hắn rồi luân động một đôi thiết quyền ập tới phía Thần Hoàng kia. Oanh một tiếng toàn bộ thương khung trong vòng mấy ngàn cây số đều bị vỡ vụn khiến chúng sinh phải vì đó mà hoảng sợ. đám người mơ hồ có thể nhìn thấy hai bóng người không ngừng va chạm vào nhau. Ước chừng qua vài lần hô hấp một thân ảnh tựa như núi cao đã bị đánh nát.

- Lão tổ.

Tôn Cao đang bị giam cầm cũng phải hoảng sợ nói.

Tôn Cao nhìn thấy cái gì?

Lão tổ thân là Thần Hoàng cao giai mà lại bị đánh nát?

Chẳng lẽ đối phương là Thần Hoàng đỉnh phong sao?

Chẳng lẽ các chủ trận đạo tổng các tự xuất thủ?

- Ngươi là người nào?

Thân ảnh bị đánh nát lại một lần nữa tạo dựng lại thân thể ở nơi xa, khó coi nhìn kim thân trên người tràn ngập ánh hào quang nói.

- Hộ đạo giả của Triệu Thiên.

Âm thanh của kim thân vang vọng khắp nơi, vang dội toàn bộ Nam Vực.

Trong lòng Tôn Điệp lại càng trở nên nặng nề.

- Ngươi biết đứng sau lưng ta là ai không?

Tôn Điệp lạnh lùng nhìn về kim thân nói.

Hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của kim thân, bởi vậy chỉ có thể lấy người sau lưng ra.

- Vậy ngươi có biết người đứng sau lưng ta là ai không?

Diệp Hạo nói xong trong tay liền xuất hiện tấm pháp chỉ mà Phổ Đà đưa cho hắn. Pháp chỉ xuất hiện lập tức một thân ảnh nguy nga liền nổi lên, trên người hắn chảy xuôi chấn động khiến cho cả thiên địa cũng phải vì nó mà biến sắc. Dù Tôn Diệp đã đặt chân đến Thần Hoàng trung gian nhưng trong thời khắc này linh hồn của hắn vẫn không thể bớt được run rẩy.

- Đây là pháp chỉ gì?

- Ngay cả pháp chỉ Nửa bước đại năng mà cũng không nhận ra sao?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Nửa bước đại năng!

Trái tim Tôn Điệp không khỏi chậm một nửa nhịp.

- Ngươi...thân ảnh trên tấm pháp chỉ này không phải là Triệu Tổ?

- Ta, Triệu Thiên không hề có bất kỳ quan hệ gì với Triệu Tổ nhất mạch cả.

Diệp Hạo hừ lạnh nói.

- Cái gì?

Tôn Điệp hoảng sợ nói.

Không phải Triệu Thiên là tộc nhân của Triệu Tổ nhất mạch sao?

Chẳng lẽ nhầm lẫn?

Đúng vậy. Chắc chắn là nhầm lẫn!

Phải biết dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng ai cũng sẽ không nói đùa những chuyện như vậy.

- Đây chỉ là hiểu lầm.

Tôn Điệp lập tức nói.

- Có phải hiểu lầm hay không ta không cần biết.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ta chỉ biết Thanh Nguyên hoàng triều các ngươi tới cửa khiên chiến mà thôi.

Nói đến đây Diệp Hạo chợt quát một tiếng nói.

- Đệ tử Viêm Hạ tông ở đâu?

- Có mặt.

- Có mặt.

- Có mặt.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống cánh cổng của Viêm Hạ tông lập tức được mở rộng, từ trong đó đi ra từng đội từng đội tướng sĩ tinh nhuệ. Cầm đầu không phải là người khác, chính là Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt nhìn Diệp Hạo trong mắt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

- Chư vị tướng sĩ theo ta chinh chiến Thanh Nguyên hoàng triều.

Diệp Hạo cao giọng nói.

Nghe vậy sắc mặt Tôn Điệp hoàn toàn thay đổi.

Chinh chiến Thanh Nguyên hoàng triều!

Những năm này thực lực Viêm Hạ tông không hề tệ, có đủ năng lực để đấu một trận với Thanh Nguyên hoàng triều. Chỉ là Viêm Hạ tông vẫn luôn thiếu chiến lực cao cấp. Chiến lực cao cấp chính là Thần Hoàng cao cấp.

Thế nhưng ai có thể nghĩ tới Viêm Hạ tông đã có một Thần Hoàng đỉnh phong chứ? Nói cách khác so về chiến lực cao cấp Viêm Hạ tông đã hơn cả Thanh Nguyên hoàng triều rồi.

Như vậy nếu hai bên xảy ra tranh đấu Thanh Nguyên hoàng triều sẽ ở vào phía bất lợi, thậm chí có thể bị lật đổ.

- Chờ đã.

Tôn Điệp vội nói.

- Ngươi còn có lời gì để nói?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Chuyện này là do Thanh Nguyên hoàng triều ta không đúng.

Tôn Điệp trịnh trọng nói.

- Thanh Nguyện hoàng triều ta nguyện ý lấy ra tài nguyên để đền bù tổn thất.

Tôn Điệp vừa nói vừa ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn. Diệp Hạo ngay cả nhìn cũng không thèm liền nói.

- Ngươi nghĩ Viêm Hạ tông sẽ quan tâm đến phần đền bù tổn thất này sao?

Tôn Điệp lại ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn khác.

- Ta Thanh Nguyên hoàng triều thật sự muốn cầu hòa.

- Ngươi cảm thấy những vật này là có thể bỏ qua những thương tổn mà Thanh Nguyên hoàng triều tạo ra đối với chúng ta sao?

Tôn Điệp lại tiếp tục đưa cho hắn một túi càn khôn.

- Ta thật sự hi vọng hai tông có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Diệp Hạo cất ba túi càn khôn xong rồi mới nhếch miệng nở nụ cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận